Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chương 785
Nửa tiếng sau.
Tại nhà riêng của Đường Vân Phi, hai cha con Đường Hoa và Đường Cửu Giang còn không gõ cửa đã xông thẳng vào phòng ngủ của Đường Vân Phi.
Lúc này, Đường Vân Phi còn đang vui vẻ cùng cô bạn gái hoa khôi của cậu ta. Động tĩnh bất ngờ khiến cho cậu ta hoảng sợ tới mức lăn xuống giường.
Nhìn thấy tất cả người xông vào nhà mình đều là vệ sĩ, Đường Vân Phi sửng sốt một lúc, lập tức bắt đầu chửi bới.
“Đm!”
“Cái quái gì vậy! Mới sáng sớm đã quấy rầy chuyện tốt của bổn thiếu, có tin tôi giết mấy người không…”
“Thằng súc sinh! Mày muốn giết ai!”
Khi thấy hai người mặt mày bình tĩnh đi vào, Đường Vân Phi cứng họng, trên mặt ngập tràn vẻ khó hiểu.
“Ba?”
“Ông nội?”
“Sao hai người lại tới đây? Sao sắc mặt của hai người lại khó coi như vậy? Lẽ nào dự án mới phải đền tiền sao?”
Sau khi nghe xong, hai cha con Đường Cửu Giang và Đường Hoa tức tới mức co giật khóe miệng.
Đền tiền?
Bọn họ thà bồi thường mấy trăm triệu còn hơn là đắc tội với vị sát tinh kia!
Còn cô hoa khôi đang quấn chăn bông khi biết được thân phận của hai người vừa mới bước vào thì hai mắt sáng lên. Cô ta ngây thơ cho rằng chỉ cần mình tạo được ấn tượng tốt với bọn họ thì cô ta sẽ có cơ hội bước chân vào nhà giàu!
Vì thế, cô ta bày ra dáng vẻ có học thức ngượng ngùng, nhẹ giọng nói: “Cháu rất vui khi được gặp ông Đường và chú Đường, vì không biết hai người tới đây nên cháu…”
“Cô câm miệng!”
Đường Hoa hét lớn một tiếng khiến cho cô hoa khôi sợ hãi. Ngay sau đó, anh ta tiến lên tát thật mạnh một phát lên mặt Đường Vân Phi.
“Ba, ba điên rồi! Sao ba lại đánh con?”
“Ông nội, ông mau…”
Bốp!
Cậu ta đang định dựa vào Đường Cửu Giang, người mà thường ngày chiều chuộng cậu ta nhất nhưng còn chưa kịp nói xong, Đường Cửu Giang đã tiến lên và tát một phát còn mạnh hơn cả Đường Hoa!
Đường Vân Phi: “…”
“Thằng súc sinh, mày đừng có giả ngốc nữa! Mau mặc quần áo vào đi lên trường đi!”
“Lên trường? Lên trường để làm gì ạ?” Đường Vân Phi ngơ ngác hỏi.
“Đi học!”
“Hơn nữa, tao với ông nội còn muốn cùng nhau đưa mày đi để xin lỗi thầy Lương!”
“Thầy Lương?”
Đường Vân Phi càng thêm ngơ ngác, nhất thời cậu ta không nhờ ra có người như vậy. Cuối cùng, cô hoa khôi ở bên cạnh nhắc nhở: “Anh yêu, người mà ông nội và ba anh nhắc đến không phải là…”