Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chương 805
Sau khi nghe xong và nhìn thấy Lương Siêu đang điều khiển ngân châm, Takeshita Sakura tỏ vẻ cay đắng.
Yamamoto thở dài. Hắn ta sợ Lương Siêu cũng ra tay giết mình nên vội nói với Takeshita Sakura: “Sakura, còn ngơ ngác đứng đó làm gì!”
“Vị đại sư này rõ ràng đang nương tay với em đấy, em còn không mau cảm tạ đi!”
“Sao cơ?”
Takeshita Sakura vô thức sử dụng ngôn ngữ mẹ đẻ, nhìn Yamamoto với vẻ kinh ngạc.
Không phải lúc này nên tự sát sao?
Sao lại biến thành cảm tạ chứ?
“Sư huynh…”
“Sư huynh cái quái gì! Trước đây, tôi thật sự có mắt như mù mới bái lão già đó làm sư phụ! Hiện tại tôi đã cắt đứt quan hệ thầy trò với ông ta! Vì thế tôi không còn là sư huynh của cô nữa!”
Sau đó, hắn ta bắt đầu nịnh nọt Lương Siêu: “Nếu như tôi biết vị đại sư trước mắt này trước thì cho dù phải quỳ gối liếm chân cũng phải bái ngài ấy làm sư phụ!”
“Sakura, tôi vừa mới hứa đưa cô trở thành nô lệ của vị đại sư này rồi. Từ nay về sau, cô nhất định phải hầu hạ chu toàn vị đại sư này nghe chưa!”
“Anh!”
“Anh là đồ vô liêm sỉ!”
Takeshita Sakura tức giận mắng chửi: “Tôi thà chết chứ không hầu hạ anh ta!”
“Cô thật to gan!”
“Tôi là đại sư huynh của cô, có câu nói huynh trưởng như cha. Ngay cả lời của cha mà cô cũng không nghe hả!”
Lương Siêu: “…”
Thượng Quan Nguyệt: “…”
Bọn họ đã từng gặp qua người vô liêm sỉ, cũng đã từng gặp qua những kẻ vô liêm sỉ đến cùng cực nhưng đây là lần đầu tiên bọn họ gặp phải loại người vô liêm sỉ vô nhân đạo như Yamamoto!
Quả thực cặn bã tới mức Lương Siêu cảm thấy giết hắn ta khiến mình bẩn tay…
Trái lại, cô gái đến từ vương quốc Anh Đào kia lại có chút khí phách kiên cường.
Giây tiếp theo, khi nhìn thấy Takeshita Sakura đột nhiên rút con dao găm ra và muốn tự sát thì Lương Siêu đã điều khiển một cây kim châm đánh bật con dao găm ra xa.
“Anh đừng khinh người quá đáng!”
“Chẳng lẽ ngay cả tư cách chết mà tôi cũng không có sao!”
“Có!”
Lương Siêu gật gật đầu: “Nhưng cô không thể chết ở đây được, làm như vậy khiến người khác hoảng sợ phải làm sao? Chờ khi nào trở về, cô có thể tìm một chỗ không người rồi tùy ý cắt cổ hay mổ bụng cũng không ai quản cô.”
Takeshita Sakura ngẩn ra: “Anh, anh có ý gì?”
“Anh không những không muốn giết tôi mà còn muốn thả tôi đi ư?”
Lương Siêu không nói gì thêm. Trước tiên, hắn đã tên Yamamoto không biết xấu hổ ra khỏi phòng, sau đó vung tay rút toàn bộ kim châm lơ lửng quanh người Takeshita Sakura lại.