Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Truyện Tàn Độc Lương Duyên - Hướng Thu Vân - Vũ Hào
  3. Chương 114
Trước /150 Sau

Truyện Tàn Độc Lương Duyên - Hướng Thu Vân - Vũ Hào

Chương 114

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Chương 114

“Hai chị em kia có thể dày vò người ta đến mệt chết đấy. Cũng không phải là con anh, nếu không thì anh đã đánh chúng rồi từ sớm rồi!”

Lâm Quỳnh Chi lườm anh ta.

Hướng Quân cảm thấy oan ức: “Tối nay Thu Vân trang điểm đẹp thế, lỡ ôm hai chị em nó bị bọn chúng tè lên người thì sao? Cũng không phải chỉ hôm nay mới có thể gặp mà.”

“Thu Vân, hôm nay em mệt rồi phải không?” Lâm Quỳnh Chi phớt lờ chồng, nói nhỏ với Hướng Thu Vân: “Hay là mình đổi ngày, khi ba mẹ đi vắng thì đến thăm chị em tụi nhỏ nha?

Hướng Thu Vẫn cố gắng mở miệng từ chối uyển chuyển: “Bình thường công việc của em rất bận, có cơ hội rồi nói sau nhé.

Cô cũng đã nói như thế rồi, Lâm Quỳnh Chi cũng chỉ đành nói được thôi. Chiếc xe nhanh chóng đậu ở phía trước club Mộng Hương.

Hướng Thu Vân bắt lấy tay nắm cửa xe, khi định lái xe, Hướng Quân kêu lấy cô: “Thu Vân, em đợi một chút. Anh ta lại nhìn sang Lâm Quỳnh Chi, chỉ vào căn siêu thị nhỏ ở bên cạnh club: “Có chút khát, em đi mua chai nước cho anh nha.

Trong xe có nước, anh ta rõ ràng muốn kêu Lâm Quỳnh Chi ra chỗ khác để nói riêng với Hướng Thu Vân.

Lâm Quỳnh Chi cũng đoán ra được điều này, sắc mặt của cô ấy thay đổi không ngừng, hồi lâu không nhúc nhích.

“Em quen thuộc với ông chủ của cửa tiệm đó, để em đi cho. Hướng Thu Vân cũng có thể hiểu được suy nghĩ của Lâm Quỳnh Chi, chị dâu một lòng một dạ đối xử với anh trai của cô, kết quả anh trai lại muốn tránh mặt chị dâu để thì thầm nói chuyện với cô, có chút coi chị dâu là người ngoài.

Nếu đổi lại là cô, thì cô cũng sẽ cảm thấy khó chịu.

“Hôm nay em đã bận cả ngày, cũng mệt rồi.” Lâm Quỳnh Chi kéo lấy cô, trừng mắt nhìn Hướng Quân một cái, sau đó nói: “Chị đi cho”

Nói xong, mở cửa bước xuống xe, nhưng không có đi siêu thị mua nước, mà đứng ở nơi cách chiếc xe không xa.

Hướng Thu Vân nhìn bóng lưng của cô ấy, thở dài: “Anh, có chuyện gì mà anh không thể nói trước mặt chị dâu vậy? Cho dù là kiếm cớ, anh cũng phải kiếm một cái cớ đừng rõ ràng như thế, anh làm như vậy, không phải sẽ khiến cho chị dâu thấy khó chịu sao?”

Im lặng.

Hướng Quân buồn bực rút một điều thuốc ra, kẹp lên miệng, châm lửa, sau đó nhìn Hướng Thu Vân qua kính chiếu hậu, lại dập tắt điều thuốc đi, hạ kính xe xuống rồi vứt ra ngoài.

Đã đến tháng mười rồi, thời tiết vào buổi sáng vẫn ổn, nhưng buổi tối thì có chút lạnh, nhất là với Lâm Quỳnh Chi đang mặc trang phục dạ hội.

Hướng Thu Vân nhìn cái mũi sắp lạnh đỏ lên của Lâm Quỳnh Chi: “Bên ngoài quá lạnh rồi, kêu chị dâu vào đây đi.” Cô hạ kính xe xuống định kêu lấy người, nhưng vẫn chưa kịp kêu thì cửa kính xe lại được nâng lên.

“Chuyện lớn thì anh không thể giúp được, nhưng giúp em chuyện vặt thì vẫn còn được đấy” Hướng Quân vẻ mặt như ăn phải ruồi, anh ta nghiến răng nói: “Vài ngày sau, anh sẽ hẹn tên khốn Hạ Vũ Hào ra ngoài, khi gần đến giờ thì anh sẽ gọi cho em!”

“Ừm.” Hồi lâu sau, Hướng Thu Vân đáp lời, sau đó hạ cửa kính xe xuống, gọi Lâm Quỳnh Chi.

Lâm Quỳnh Chi ôm cánh tay đi đến trước xe, phớt lờ đi cánh cửa chỗ ghế lại do Hướng Quân mở cho cô ấy, ngồi ở phía sau. Không nói năng, cũng không quát mắng, nhưng sắc mặt rất khó coi.

Quảng cáo
Trước /150 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Nếu Còn Không Được Thì Ta Sẽ Đi Ngay Đấy

Copyright © 2022 - MTruyện.net