Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Truyện Tàn Độc Lương Duyên - Hướng Thu Vân - Vũ Hào
  3. Chương 146 Tôi đánh gãy một chân cô ấy
Trước /150 Sau

Truyện Tàn Độc Lương Duyên - Hướng Thu Vân - Vũ Hào

Chương 146 Tôi đánh gãy một chân cô ấy

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

"Thứ nhất, em chưa từng động tay gì. Thứ hai, nếu như anh Vũ Hào vẫn không tin em thì có thể đi tìm mấy cảnh sát đó đi điều tra." Giang Hân Yên cắn cắn môi rồi cười khổ.

Hạ Vũ Hào nhìn chằm chằm cô ta một hồi rồi quay người rời đi.

Đọc nhanh ở VietWriter

Nhưng vừa bước một bước thì Giang Hân Yên đã gọi lại: "Anh Vũ Hào có thể nghe em nói vài câu không?"

"... Nói" Hạ Vũ Hào không quay người lại, chỉ im lặng hồi lâu rồi siết chặt nắm đắm, nặn ra một từ qua kẽ răng.

Từ nhỏ Hân Yên đã có tâm tư sâu lắng, làm việc cẩn thận, bây giờ cô ta lại bảo anh tìm mấy cảnh sát kia đi điều tra, chắc hẳn đã có lòng tin bọn anh không thể điều tra được điều gì.

Đọc nhanh ở VietWriter

Thật ra anh cũng có thể mặc kệ chuyện này, Hướng Thu Vân làm chuyện có lỗi với anh nhưng thứ này tạm thời có thể xem như trừng phạt cô.

Nhưng chỉ cần nghĩ đến việc cô phải dành nửa đời sau trong ngục giam... Anh cũng không hiểu rõ mình đang nghĩ gì nhưng anh không thể mặc kệ Hân Yên kiện Hướng Thu Vân. với tội danh âm mưu giết người được.

"Cho dù Hướng Thu Vân dụ dỗ anh trai em, làm ra chuyện có lỗi với anh, cho dù cô ta vì một hiểu lầm mà muốn đâm. chết em... Nhưng em với cô ta đã làm bạn bè tốt nhiều năm như vậy, em cũng không muốn thấy cô ta dành nửa đời sau trong tù."

"Nhưng nếu bảo em coi như tai nạn giao thông này chưa từng xảy ra thì em không cam tâm".

"Nếu như anh Vũ Hào có thể khiến Hướng Thu Vân tàn phế một chân như em, không thể nhảy múa được như em, sau đó giam cô ta ở khu giam giữ Đông Giao hai năm, em đồng ý không kiện cô ta âm mưu giết người. Chuyện này xem như hai chúng em hòa nhau"

Giang Hân Yên nằm trên giường bệnh, gương mặt xinh đẹp và tái nhợt kia vô cùng bình tĩnh, giống như đang bàn xem trưa nay ăn gì vậy.

Hạ Vũ Hào quay người nhìn cô ta, sắc mặt anh lạnh lùng, gân xanh trên cổ hiện rõ: "Tôi đánh gãy một chân cô ấy, hai người các cô hòa nhau"

Khu giam giữ Đông Giao đều chứa những kẻ liều mạng, nếu như đưa Hướng Thu Vân đến nơi đó, một người bình

thường kiêu ngạo như cô làm sao có thể chịu được?

Giang Hân Yên lắc đầu, gương mặt chân thành mà nói: "Còn phải đưa cô ta tới khu giam giữ Đông Giao. Bình thường Dì Vu, chú Hướng và anh Hướng Quân quá nuông chiều Hướng Thu Vân, mới khiến cho cô ta ngay cả chuyện giết người cũng dám làm."

"Đưa cô ta vào ngục giam hai năm cũng là vì tốt cho cô ta. Cô ta ở trong đó gặp khó khăn, sau này làm việc cũng trầm ổn hơn chút, tránh cho mai này lại gây chuyện lớn gì."

"À, đúng rồi. Trước khi anh Vũ Hào đưa Hướng Thu Vân vào tù, để cô ta đoạn tuyệt quan hệ với nhà họ Hướng đã. Nếu như những phạm nhân kia vì nể mặt tên tuổi nhà họ Hướng mà nhường nhịn cô ta khắp nơi, vậy mọi sự khổ tâm của em đều sẽ uổng phí".

Những người trong ngục giam kia đều là kẻ liều mạng, nào sẽ nhường nhịn Hướng Thu Vân vì cô là người nhà họ Hướng. Giang Hân Yên nói như vậy rõ ràng chỉ muốn mượn tay Hạ Vũ Hào để Hướng Thu Vân và nhà họ Hướng chấm dứt quan hệ mà thôi.

Ánh mắt Hạ Vũ Hào dường như chứa ngàn lưỡi dao mà bắn thẳng đến Giang Hân Yên, giọng nói anh lạnh thấu xương mà sắc bén: "Cô thật sự cho rằng cảnh sát đều là kẻ bất tài sao?"

"Chẳng qua chỉ cảm thấy sự thật thắng hùng biện mà thôi" Giang Hân Yên cười cười: "Em cũng không cần anh Vũ Hào đồng ý với những gì em nói ngay bây giờ. Anh có thể yên cầu cảnh sát xem xét xong rồi quyết định. Cho dù anh không đồng ý cũng không sao, cùng lắm thì em sẽ kiện Hướng Thu Vân tội âm mưu giết người, cũng không liên quan gì đến anh."

Quảng cáo
Trước /150 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Hành Trình Gây Án

Copyright © 2022 - MTruyện.net