Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chu Hồng giơ ngón chân chọt chọt vào cô rồi nhỏ giọng: "Vậy chụp hình hay quay video chưa?"
Hướng Thu Vân quay người lại nhìn cô ấy mà không nói
Đọc nhanh ở VietWriter
gì.
Cô đứng ngay nơi ngược sáng, không thể thấy rõ biểu cảm nhưng Chu Hồng vẫn cảm nhận được cô đang kiềm chế bản thân: "Có lẽ vẫn còn những cách khác, cô đừng thất vọng quá"
Hướng Thu Vân cúi đầu đi lại gần cô ấy. Lúc đến bên cạnh Chu Hồng, cô mới mở miệng nói: "Ừm, đợi thêm mười mấy hai mươi năm nữa, có lẽ tổng giám đốc Hạ và cô Giang sẽ không so đo những chuyện ngày xửa ngày xưa này với tôi nữa"
Chu Hồng không phân biệt được Hướng Thu Vân thật sự nghĩ vậy hay cố tình nói như vậy. Cô ấy cười ngượng ngùng, vừa áy náy vừa lấy lòng mà nói: "Chúng ta cùng nhau suy nghĩ thật kỹ, có thể sẽ nghĩ ra cách tốt hơn"
Đọc nhanh ở VietWriter
"Có thể vậy." Hướng Thu Vân trả lời qua loa rồi ngồi ngơ ngác trên giường.
Trước đó còn có thể chờ chụp hình hay quay video thân mật để khống chế Hạ Vũ Hào, bây giờ kế hoạch thất bại, cô đột nhiên chẳng còn hy vọng gì.
Chẳng lẽ phải tiếp tục ở lại Club Mộng Hương, làm bóng ma dưới trướng Hạ Vũ Hào và Giang Hân Yên sao?
Không muốn.
Nhưng cô lại không có cách rời khỏi đây, thậm chí ngay cả chết cũng không được.
Nếu cô chết đi, món nợ này sẽ bị Hạ Vũ Hào tính lên đầu nhà họ Hướng. Cô có thể không quan tâm tới bố mẹ, thế những anh và chị dâu đã không ít lần âm thầm giúp đỡ cô, cô không muốn hại bọn họ.
Reng...
Reng...
Chuông điện thoại của Hương Thu Vân và Chu Hồng lần lượt vang lên, người trước vẫn ngẩn người như cũ, không hề nhúc nhích tí nào, người sau thì cầm điện thoại lên nhìn.
"Hướng Thu Vân!" Chu Hồng thấy tin tức trong group thì mắt sáng rực lên, lon ton chạy về phía Hướng Thu Vân trước giường ngồi ngồi xuống bên cạnh cô: "Lưu Mạnh Trí này nói ảnh chụp khỏa thân của cô lúc trước đều là do anh ta. photoshop. Những người trong phòng an ninh bọn họ đều ra ngoài đúng lúc đó, không ai thấy đoạn video cô khỏa thân. Anh ta đang giải thích với cô trong group"
Hướng Thu Vân hững hờ ừ một tiếng, cũng không hề nhìn điện thoại chút nào.
Chuông điện thoại lại liên tục vang lên. Chu Hồng nhìn sắc mặt của cô, cẩn thận từng li từng tí.
nhưng cũng khó nén ngạc nhiên mà nói, "Hướng Thu Vân nhưng người trước đây nói cô khó nghe nhất đều ở trong group, bọn họ vẫn chưa xin lỗi cô đâu!"
Hướng Thu Vân cúi thấp đầu không hề lên tiếng, cũng không quan tâm bọn họ có xin lỗi cô hay không.
Cô đang nghĩ sau này phải làm thế nào.
Thấy cô như vậy, Chu Hồng cũng thức thời im lặng và đứng lên, ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh, lướt điện thoại xem tin tức trong group.
Rất nhiều người trong group tag Hướng Thu Vân, hoặc là do nhắn tin với Hướng Thu Vân không được đáp lại nên đã nhắn tin cho Chu Hồng, bảo cô ấy xin lỗi Hướng Thu Vân giúp bọn họ.
"Chu Hồng, có phải cô và Hướng Thu Vân ở cùng một ký túc xá không? Bây giờ cô ấy có đang ở cùng cô không? *Chèn icon huhu* Cô giúp tôi gửi lời xin lỗi tới cô ấy với, trước đây tôi không có ý gì xấu, chỉ là thuận miệng đùa giỡn vài câu thôi."