Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Truyện Tàn Độc Lương Duyên - Hướng Thu Vân - Vũ Hào
  3. Chương 97
Trước /150 Sau

Truyện Tàn Độc Lương Duyên - Hướng Thu Vân - Vũ Hào

Chương 97

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Chương 97

“Đừng nói cảm ơn vội.” Triệu Phương Loan khẽ cười, mơ hồ có ý giễu cợt: “Mẹ có thể hiểu nhưng không có nghĩa là mẹ có thể chấp nhận”

Khoé môi bà cong hơn, bỗng nhiên ném chén trà xuống dưới đất nhưng trên gương mặt vẫn giữ nụ cười thản nhiên: “Vũ Hào, con biết kết thông gia cùng với một người chen chân vào hôn nhân là cảm giác gì không? Giống như ăn ruồi bọ vậy.”

“Nếu như mẹ không muốn, con sẽ không đính hôn với cô ấy nữa. Hai chân đang vắt chéo của Hạ Vũ Hào đặt xuống đất, cơ thể hơi nghiêng về phía trước như tấn công mà khuỷu tay thì đặt lên trên đầu gối.

Triệu Phương Loan: “Con huỷ bỏ hôn ước sẽ chỉ khiến cho ba con, ông nội con và những người trong công ty không hài lòng. Ông nội con vốn đã không thích con, nếu như con làm như vậy thì con nhà bác và chủ con sẽ lại quấy rầy một lần nữa. E rằng ngay cả tám phần trăm cổ phần của công ty con cũng không lấy được.

“Hôm nay mẹ muốn nói với con rằng, mẹ sẽ không vì cảm xúc cá nhân mà ảnh hưởng đến tương lai của con, nhưng mẹ cũng sẽ không mở mắt nhìn mẹ con nhà họ Giang dựa vào con mà sống thuận lợi với ba con như vậy. Ngày mai con nhất định phải đến bữa tiệc sinh nhật của Thu Vân vào lúc sáu giờ.”

Giúp việc đi đến thu dọn đồng hỗn độn dưới mặt đất, rồi lại để một chén trà mới trước mặt bà.

“Mẹ bảo con đến để cho Thu Vân thể diện?” Hạ Vũ Hào bưng trà lên, đặt ở trên môi nhưng không uống mà lại đặt về bàn: “Mẹ làm như vậy là thật sự quan tâm đến cô ta hay là đang lợi dụng cô ta?”

Triệu Phương Loan liếc nhìn anh với vẻ mặt phức tạp, đứng lên nói: “Mẹ đi xem Thu Vân chọn bộ đồ nào”

Trước khi đi đến cầu thang xoắn ốc, bà dừng chân lại và quay đầu nhìn anh: “Sáu giờ ngày mai con nhớ đến khách sạn Châu Hoa.

Hạ Vũ Hào nhìn bóng lưng của bà, cầm một miếng hoa quả lên bỏ vào trong miệng. Sau đó anh lấy khăn giấy lau khoé môi, đứng lên rời đi.

Tối ngày hai mươi bảy tháng chín và sáng ngày hai mươi tám tháng chín tổng cộng cũng là hai mươi tư tiếng, nhưng đối với Thu Vân từng giây từng phút trôi qua đều vô cùng dày vò .

Cô mơ thấy ác mộng cả đêm, hết giấc này đến giấc khác, tuần hoàn vô tận không hề dừng lại. Cô sợ hãi đến mức tỉnh giấc ba lần, mỗi lần cả người toàn là mồ hội. Sau khi nằm xuống ngủ tiếp, cô lại mơ thấy ác mộng liên miên.

Sáng sớm tỉnh dậy, đồ ngủ đã ướt sũng bởi mồ hội lạnh, cả người cô lạnh toát, trước mắt cô là bóng đêm thăm thẳm, vẻ mặt rất tồi tệ.

Triệu Phương Loan lo lắng hỏi cô có cần khám bác sĩ không nhưng cô khéo léo từ chối. Sau khi hai người ăn cơm trưa xong thì tốn tận bốn tiếng để trang điểm và chuẩn bị, khi đi đến khách sạn Châu Hoa cũng đã bảy giờ tối rồi.

Thiệp mời của bữa tiệc sinh nhật này được gửi đi với danh nghĩa nhà họ Hạ, có rất nhiều người nể mặt nên giờ này đã đến khá đông rồi.

Nếu như so với bữa tiệc sinh nhật của Triệu Phương Loan vào lần trước, thái độ của các vị khách này đối với Hướng Thu Vân đã có sự thay đổi nho nhỏ. Lần trước bọn họ không thèm quan tâm mà khen ngợi, nhưng lần này lại mang theo vẻ nịnh nọt cẩn thận…

“Bộ lễ phục này của cô Hướng đúng là đẹp mê người, tôi thấy thiết kế khá quen mắt, có phải là của Buddie không? Hay là do Meire Vire thiết kế? Tôi cũng có một bộ lễ phục được chính tay ông ta thiết kế đó.”

“Đã hai mươi tuổi rồi, làn da của cô Hướng đẹp hơn nhiều so với làn da của Ninh Lan nhà chúng tôi. Ninh Lan, con mau đến đây học cách chăm sóc da của cô Hướng đi.” Cho dù là trước kia hay bây giờ thì Hướng Thu Vân vẫn luôn ghét sự tỏ vẻ lương thiện và dối trá của đám người này. Trước kia cô có thể ỷ vào sự cưng chiều trong nhà mà rời đi nhưng bây giờ cô phải uốn mình theo người.

“Vũ Hào ở bên kia, tôi và Thu Vân đi qua bên đó xem thử.” Triệu Phương Loan cười nói.

Mọi người trêu đùa vài câu rồi rời đi.

Quảng cáo
Trước /150 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Đôi Bờ Vực Thẳm

Copyright © 2022 - MTruyện.net