Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Truyện Thần Y Vương Phi Quá Kiều Mị - Tần Lam Nguyệt
  3. Chương 335
Trước /326 Sau

Truyện Thần Y Vương Phi Quá Kiều Mị - Tần Lam Nguyệt

Chương 335

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Chương 335

Đãi ngộ của bình thê ở nhà thường dân không kém chính thể là bao.

Trong hoàng thất, chỉ có duy nhất một người là chính thê.

Sau khi Nguyệt Lộ bước chân vào Tam vương phủ, địa vị sẽ cao hơn một bậc so với trắc phi bình thường nhưng vẫn thấp hơn chính phủ.

“Hôm nay lão phu đến để thông báo cho Thất vương gia và Thất vương phi, năm ngày nữa sẽ đến ngày Nguyệt Lộ xuất giá, hai người nhất định phải có mặt.” Lư Dương Vương đưa thiệp mời cho bọn họ, nói xong liền cáo lễ: “Chuyện đã nói xong, lão phu cũng nên trở về rồi.”

Tần Lam Nguyệt vội vàng đứng dậy.

Lư Dương Vương nhanh chóng cất bước đi ra ngoài. Ánh sáng âm u của mùa đông khiến bóng dáng ông lão càng trở nên cô quạnh.

“Nhìn bóng lưng của ngài ấy thật khiến người ta đau lòng” Tần Lam Nguyệt dựa vào vai Đông Phương Lý: “Người ta nói nữ nhi xuất giá, người buồn nhất chính là phụ thân, Nguyệt Lộ là do một tay Lư Dương Vương nuôi lớn, giờ lại phải gả cho kẻ muốn hại chết nàng, chắc trong lòng ngài ấy không hề dễ chịu chút nào”

“Đối với Lư Dương Vương mà nói, không có gì quan trọng hơn việc Nguyệt Lộ có thể sống” Đông Phương Lý bước vào nhà, kêu người thay trà.

Hắn ôm một chồng sách đến, tuỳ ý chọn một quyền, trong lúc định tìm một cái ghế để ngồi xuống thì vô tình đụng phải miệng vết thương, đau đến nỗi hít vào một ngụm khí lạnh.

“Ngươi nên đổi thuốc, tạm thời đừng ngồi xuống, sẽ đè lên vết thương.” Nói rồi Tần Lam Nguyệt đi lấy thuốc mỡ, để hắn nằm lên nhuyễn tháp.

Đông Phương Lý lấy cái gối làm đệm đè lên, hắn cảm thấy ngón tay mềm mại của nàng mơn man khắp da thịt, dễ chịu vô cùng, không nhịn được mà rên khẽ vài tiếng.

“Chuyện này không đơn giản như vậy” Hắn nói.

“Ý ngươi là là chuyện Nguyệt Lộ gả cho lão Tam, hay là chuyện gì khác?” Tần Lam Nguyệt hỏi.

“Chính xác” Ngữ khí Đông Phương Lý trầm mặc: “Ta luôn cảm thấy có kẻ đứng đằng sau thao túng chuyện này” Ngón tay Tần Lam nguyệt chợt dừng lại, nàng cũng có cảm giác này.

“Lúc xảy ra chuyện, ta có đến hiện trường điều tra, phát hiện ra nhiều điểm đáng ngờ, nhưng không thể tìm ra hung thủ thật sự, điểm đáng ngờ nữa đó là, lão Tam sẽ thành hôn với Nguyệt Lộ, vì cớ gì vào ngày đại hỷ lại ra tay giết nàng?” Đông Phương Lý đáp.

“Chuyện này cũng chưa nói rõ được, tuy rằng lão Tam độc đoán nhưng cũng không ngốc, không thể giây trước còn thân thiết cùng Nguyệt Lộ, giây sau lại giết người ngay” Hắn nheo mắt: “Nếu lão Tam thật sự muốn giá hoạ cho ta, vậy cái giá phải trả quá lớn rồi, huống hồ chẳng ai dám chắc được ta sẽ đến đó tĩnh dưỡng.

Tần Lam Nguyệt gật gật đầu, nàng cũng có chung một thắc mắc.

“Có một khả năng ta nghĩ đến đó là lúc lão Tam và Nguyệt Lộ hẹn hò đã có người ẩn nấp ở đó, đợi sau khi lão Tam rời đi liền ra tay hạ độc Nguyệt Lộ, lúc vết thương ở đầu ta tái phát, nếu mà ta ở gần cái sân đó, chắc chắn sẽ trở thành kẻ bị tình nghi, khó mà chối cãi, như vậy chẳng phải giá hoạ cho ta một cách thành công rồi sao? Nếu ta không ở gần cái sân đó, Nguyệt Lộ bị hạ độc mà chết, lão Tam kinh sợ, cái người ẩn nấp kia sẽ lợi dụng chuyện đó để kìm hãm huynh ấy.

“Chuyện này giống như có kẻ cố tình giăng lưới sắp đặt, còn chúng ta chính là những con mồi bị mắc vào mạng nhện. Đông Phương Lý nói.

Tần Lam Nguyệt nói thêm: “Con nhện để lại dấu vết, bị lão Thập phát giác, kế hoạch thất bại một nửa nên muốn nhanh chóng giết lão Thập để diệt khẩu.

“Không sai, nhưng có một điều không ai ngờ được là cả lão Thập và Nguyệt Lộ đều được nàng cứu sống” Đông Phương Lý trầm ngâm: “Mặc dù vậy, con nhện kia vẫn là kẻ được lợi nhiều nhất.

“Thật đáng sợ” Tần Lam Nguyệt bị âm mưu một cục đá hạ ba con chim này dọa cho phát sợ: “Con nhện đó, có thể chính là lão Lục.

“Chúng ta không có chứng cứ. Đông Phương Lý có dự cảm không lành: “Những việc lão Lục làm, không chỉ dừng lại ở chuyện này

Hắn bắt lấy tay Tần Lam Nguyệt: “Lam Nguyệt, ta sợ là con nhện đó sẽ lợi dụng cơ hội này để trả thù Tam vương phủ, châm ngòi để lấy lão Tam làm đạo”

Tần Lam Nguyệt thở dài một hơi.

Trong cuộc chiến tranh giành quyền lợi này, chỉ cần đi sai một bước thì không thể quay đầu lại được nữa.

“Mà thôi, đến đầu tính đến đó, nếu thật sự không được, chúng ta vẫn còn có Vương Tạc” Nàng nói tiếp: “Huynh nghỉ ngơi đi, sáng mai còn phải dậy sớm”

Bị người nam nhân này nhìn chằm chằm, cả người nàng cảm thấy khó chịu.

Cảm giác như bị một con rắn độc quấn lấy người, vừa ghê tởm vừa đáng sợ lại vừa đầy chất kịch độc.

Nàng không muốn ở lại đây thêm bất kỳ một giây phút nào nữa.

“Lâm thái y, ta đến thăm ngươi một chút, cũng không có chuyện gì to tát, ngươi cũng chú ý an toàn.” Nàng nói.

“Trời cũng không còn sớm nữa, ta về trước đây, hy vọng ngươi có thể dẫn dắt tốt vị thái y mới đến này. Nếu gặp rắc rối gì thì ngươi tự mình quyết định.

Nàng phất tay áo rồi quay người rời đi.

Lâm thái y vội vàng cúi người hành lễ.

Sau khi Tần Lam Nguyệt rời đi, ông ta mới thở dài một hơi.

“Lâm Uyên, ta hơi thắc mắc vì sao ngươi lại bỗng nhiên nghĩ thông suốt, muốn tới Thái Y Viện chứ.

Quảng cáo
Trước /326 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Mai Hương Kiếm

Copyright © 2022 - MTruyện.net