Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Đương nhiên là một câu hỏi có ý tốt rồi, chính muội cũng đã nói mà, nếu có cơ hội vẫn muốn cân nhắc đến chuyện tái giá. Không bằng muội cứ nói thử điều kiện kén vợ gả chồng xem, phía bọn ta cũng có thể thử dò hỏi thử cho muội. Nói không chừng có thể tìm được người thích hợp với muội, trong tương lai còn có thể nằm tay muội cùng nhau già đi”
La Kiều Oanh nghe thế cũng tò mò nhìn sang: “Triệu nhị tiểu thư, ngươi cứ nói thử xem, ở nơi này của chúng ta đâu có người ngoài”
Triệu An Linh nghĩ nghĩ, có chơi có chịu.
“Được thôi. Nhìn lại hôn sự thất bại của ta, ta cảm thấy nếu như ta tái giá với một nam nhân, ta hi vọng hẳn có thể là người biết đương đầu mà không sợ hãi né tránh, không dám đối mặt với chuyện của bản thân. Ta hy vọng hắn thật lòng thích ta, không phải vì coi trọng gia thế của ta, coi trọng cha ta là ai. Chỉ khi đôi bên thẳng thần, đối diện với chính lòng mình mới có thể thật sự cảm nhận được tình cảm của nhai Lời này của Triệu An Linh, hoàn toàn thật sự nói ra những lời từ đáy lòng mình.
Dù sao đây chính là những điều nàng ta bất mãn nhất với Mộ Dung Bắc Quý.
Mộ Dung Bắc Quý đợi đến khi mất đi rồi mới biết hối hận.
Nhưng hẳn đã từng có lúc dùng lời lẽ độc địa, vô cùng lạnh lùng.
Hành động như thế chắc chắn chỉ đẩy những người mà hắn thật sự yêu thương ra xa, đối với bất cứ ai cũng không công bằng.
Triệu Khương Lan sau khi nghe xong, hẳng giọng nói: “Vậy được, những ai đang ngồi ở đây chắc cũng đã nghe rõ yêu cầu của muội muội ta rồi. Hi vọng sau này có người thích hợp, mong mọi người tìm thử giúp nàng ấy”
Nàng nói đến đây, lại liếc mắt nhìn sang Nghiêm Chính một chút: “Nghiêm đại nhân, từ trước đến nay ngươi là chính nhân quân tử, người bên cạnh đều là thanh niên tài tuấn. Nếu ngươi có bằng hữu thân thích có nhân phẩm tốt, trái lại ta rất yên tâm, mong ngươi giới thiệu đối phương cho An Linh làm quen”
Triệu An Linh sao có thể không hiếu được Triệu Khương Lan đang nói gì, nàng ta lập tức hơi xấu hố kéo kéo Triệu Khương Lan.
“Trời ơi, tỷ nói đến nghiện luôn rồi có phải không? Nhanh đổi sang chủ đề khác đi!”
Nghiêm Chính nghe thấy cũng cười khẽ.
Nhìn dáng vẻ của Triệu An Linh, hẳn nàng ta đã hoàn toàn buông bỏ được chuyện cũ đã qua.
Như thế cũng tốt, một cô nương thẳng thắn như nàng ta thì càng đáng giá nhận được tình cảm hơn.
Hơn nữa, không thể phủ nhận rằng hắn cũng bị Triệu An Linh hấp dẫn.
Bởi vì Triệu An Linh thật sự là một nữ tử can đảm nhất mà hẳn từng gặp, gần như đã phá vỡ hình tượng khuê tú xưa cũ trong mắt hẳn, khiến người ta phải nhìn bằng con mắt khác.
ta như thế, nào có chuyện trùng hợp như vậy chứ”
“Ta không có mà, muội đừng có đổ oan cho ta!”