Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân
  3. Chương 110: Giá trên trời
Trước /731 Sau

Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân

Chương 110: Giá trên trời

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

“Kỳ lạ, không phải bảo vật của đấu giá hội chỉ có hai thứ thôi sao, lúc nào lại biến thành ba cái rồi?”

Mộc Dao vừa nghe tới ba thứ, không khỏi ngạc nhiên, rõ ràng tin tức nàng nhận được chỉ nói có hai thứ, vật thứ ba thêm vào là cái gì tại sao tới nàng cũng không biết!

Khóe miệng Vân lão khẽ giật một cái, “Tiểu thư, lúc đầu chỉ có hai vật, nhưng mà ngày hôm qua lại nhiều hơn một bảo bối nữa, chuyện này ta đã nói với ngươi tối qua rồi mà, ngươi không nghe gì sao?”

Nhờ sự nhắc nhở của lão, Mộc Dao mới nhớ tới, hình như đúng là có chuyện như vậy, lập tức lúng túng nhìn sang chỗ khác, “Vân lão, thứ kia rốt cuộc là cái gì? Lại có thể đặt sau cả công pháp.”

Vân lão vuốt vuốt chòm râu trên cằm, nói: “Tối hôm qua lão phu đã phái người đi thăm dò, nghe nói là linh dịch.”

Nghe được hai chữ cuối cùng, Mộc Dao thiếu chút nữa đã đứng bật dậy, con mắt lộ ra hưng phấn cùng kích động, “Quả nhiên là linh dịch? Có bao nhiêu?”

Vân lão cũng đoán được tiểu thư sẽ phản ứng như vậy, không khỏi bật cười: “Lão phu thăm dò được lần này đấu giá khoảng chừng tám mươi tám giọt linh dịch, đây không phải là một số lượng nhỏ, mà cũng chỉ đấu giá một lần duy nhất, cho nên giá cả cực kỳ cao, người có thể lấy ra nổi khoản tiền này, cũng chỉ có Tiêu Dao Môn, Cực Lạc Lầu và Huyết Sát Tông.”

“Nói như vậy, chúng ta chỉ có thể lấy một trong ba loại bảo bối này rồi, Vân lão, phụ thân có nói gì không?” Mộc Dao suy nghĩ một chút, chợt nhíu mày lại.

Theo suy đoán của nàng, giá trị của tám mươi tám giọt linh dịch sẽ không ít, tuyệt đối không thể bỏ qua, nhưng nếu muốn mua nó, món bảo bối cuối cùng sẽ rơi vào trong tay Cực Lạc Lầu hoặc Huyết Sát Tông, mà nó cũng là mục đích mà Tiêu Dao Môn tham gia đấu giá hội lần này, hôm nay lại thêm linh dịch, thực làm cho bọn họ lâm vào tình thế khó có thể lựa chọn.

Vân lão hạ giọng, trịnh trọng nói, “Môn chủ có ý muốn cái bình linh dịch kia.”

Mộc Dao ngước mắt nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Vân Lão, trong mắt đột nhiên lóe lên một tia sáng, chậm rãi mỉm cười: “Ta biết rồi Vân lão, vậy cứ theo ý phụ thân là được.”

Vân lão vui mừng gật đầu, tiểu thư nhà lão quả nhiên thông minh, chỉ nói một chút đã hiểu.

Lúc bọn họ đang nói chuyện, quyển “Thiểm Điện Kỳ Quyết” kia đã bị tăng lên tới sáu trăm bốn mươi vạn, cái giá này quả thực làm người ta tặc lưỡi, nhưng người tranh đoạt ngoại trừ Cực Lạc Lầu cùng Huyết Sát Tông, còn có một người mặc áo bào đen không có danh tiếng gì, người kia chỉ ngồi ở lầu một, toàn thân đều bị che phủ bởi một chiếc áo bào màu đen, không thấy rõ mặt.

Khi hắn chen vào cuộc chiến giữa Cực Lạc Lầu và Huyết Sát Tông, tất cả mọi người đều sợ hãi nhìn sang phía đó, lá gan người này không nhỏ, nhưng điều càng kiến người ta kinh ngạc hơn là, hắn cũng quá nhiều tiền rồi đó!

“Lăng sư huynh, người kia thật giàu!” Du Tiểu Mặc hâm mộ cảm thán.

“Rất nhanh thôi ngươi cũng sẽ được như vậy, cần gì phải hâm mộ.” Lăng Tiêu từ trước tới nay đều chẳng có cảm giác gì với kim tệ, cũng chẳng thấy nó quan trọng tới mức nào, bởi vì y chưa bao giờ cần tới nó.

Du Tiểu Mặc u oán nhìn y một cái, “Nhưng mà rất nhanh cũng tiêu đi rồi.”

Đây mới là điều làm hắn buồn phiền nhất nè, thật vất vả mới được sở hữu một khoản tiền lớn, còn chưa cầm nóng tay, kết quả đã phải đưa cho người ta rồi, loại cảm giác này thật phức tạp.

Cuối cùng, quyền sở hữu “Thiểm Điện Kỳ Quyết” vẫn làm mọi người bùng nổ, bởi vì nó đã rơi vào tay người áo đen kia, khó tin nhất là hắn dùng tới 750 vạn để mua quyển công pháp này, còn đánh bại hai thế lực lớn như Cực Lạc Lầu và Huyết Sát Tông, làm người của hai thế lực này mặt đều đen thui.

“Gã này rốt cuộc là ai, lão Lục, đi thăm dò một chút!” Sắc mặt Mộ Vân Thiên âm trầm mà nhìn người áo đen kia, người kia lúc này rất bình tĩnh ngồi trên ghế, đột nhiên phân phó thuộc hạ phía sau.

Cách đó không xa, đại biểu của Huyết Sát Tông cũng đang phân phó một chuyện tương tự, bọn họ cũng muốn biết, kẻ áo đen này rốt cuộc là ai, còn dám giật đồ của Huyết Sát Tông, muốn đem đồ đi ư, không trả giá một chút sao được.

Sau khi lão đầu tuyên bố người sở hữu “Thiểm Điện Kỳ Quyết”, rốt cục cũng bắt đầu đấu giá bảo bối thứ hai, lập tức lại gây tiếng vang không nhỏ, không phải ai cũng có thể lấy được tin tức bí mật này như Tiêu Dao Môn, bởi vì có đường dây, cho nên mới biết được những tin tức mà người khác không biết, ví dụ như linh dịch đột nhiên xuất hiện ở đấu giá hội, chỉ là đa số mọi người đều mang vẻ mặt mờ mịt.

Khi thị nữ cầm một chiếc bình màu lục trong suốt óng ánh đi lên, tầm mắt của mọi người đều bị hút vào đó.

Trên ghế khách quý, Lăng Tiêu chợt mở đôi mắt đang khép hờ ra, ánh mắt lóe sáng mỉm cười, “Tiểu sư đệ, linh dịch của ngươi rốt cục cũng ra rồi kìa, hơn nữa còn gây tiếng vang không nhỏ.”

Du Tiểu Mặc kích động nhìn bình linh dịch kia, hai khối băng điêu lớn như vậy, không ngờ lúc tinh luyện xong chỉ còn một bình nho nhỏ, vẫn có chút bất ngờ, cũng vì một bình linh dịch nhỏ mà cũng có giá cao như thế, đúng là làm cho hắn hưng phấn cực kỳ.

Trải qua hai canh giờ vừa rồi, Du Tiểu Mặc rốt cục cũng biết linh dịch quý giá tới nhường nào rồi, bởi vì nhìn giá cả tăng lên theo thứ tự xuất hiện là thấy, giá khởi điểm của bình linh dịch này hẳn là phải cao hơn cái gì Thiểm Điện kia nhiều rồi.

“Bình linh dịch này chính là món bảo bối thứ hai của đấu giá hội, bởi vì người bán yêu cầu, cho nên chúng ta sẽ chỉ đấu giá một lần duy nhất.” Lão đầu nâng bình linh dịch trên tay, giải thích cặn kẽ: “Linh dịch có hai loại tác dụng, một là khôi phục lại linh lực của tu luyện giả, hai là tăng tỉ lệ thành công và chất lượng của linh đan…”

Sự xuất hiện của linh dịch còn oanh động hơn lúc “Thiểm Điện Kỳ Quyết” được mang ra, người hứng thú không chỉ có đan sư, mà ngay cả một đám tu luyện giả đều kích động không thôi, đôi mắt đỏ bừng nhìn bình linh dịch trong tay lão đầu.

Từ giá khởi điểm là 880 vạn, một đường đi lên, sau khi đi ngang qua cả một đoạn tranh đoạt đầy máu dầm dề, cuối cùng bước vào cái giá 1700 vạn, cao hơn “Thiểm Điện Kỳ Quyết” gần một ngàn, nhưng vẫn chưa xong…

Lão đầu chủ trì đấu giá hội nhiều năm như vậy, rốt cục cũng không kiềm chế nổi kích động.

Tuy đây không phải là cái giá cao nhất trong lịch sử chủ trì đấu giá của lão, nhưng cũng là số một số hai rồi, 1700 vạn tương đương với thu nhập trong một tháng của thành Hồn Cực.

Cái giá này cũng làm cho mọi người rung động tới câm lặng, cuối cùng chỉ còn lại bốn phe thế lực đang tranh đoạt, cũng là Tiêu Dao Môn, Cực Lạc Lầu, Huyết Sát Tông, cùng người mặc áo bào đen đã mua “Thiểm Điện Kỳ Quyết” kia.

Sự gia nhập một lần nữa của người áo đen quả thực làm mọi người đều hoảng sợ, ai mà ngờ được hắn đã mua xong một quyển công pháp trung giai rồi, mà vẫn còn tiền để tiếp tục tranh đoạt linh dịch, thật sự là tiền nhiều như nước mà!

“1710 vạn!” Mộc Dao giận dữ liếc nhìn người áo đen kia, cả khuôn mặt xinh đẹp đều trở nên vặn vẹo, hét ra một cái giá trên trời, tuy chỉ bỏ thêm mười vạn, nhưng đã đến mức này, nhiều hơn mấy chục vạn cũng đã là cực hạn rồi, cho nên có thể ít chút nào hay chút ấy.

Mộ Vân Thiên ngồi đối diện đang nhăn nhó, cắn răng, cuối cùng đành phải bỏ cuộc.

Tuy hắn cũng rất thèm muốn bình linh dịch kia, nhưng phía sau vẫn còn một bảo bối nữa, mà hắn vốn tới đây vì mua nó, chỉ là trong lòng vẫn có chút tiếc nuối bình linh dịch này, xem thái độ của Tiêu Dao Môn, có vẻ nhất định phải lấy được linh dịch, vậy cũng tốt, đợi đến lúc món bảo bối cuối cùng ra, Tiêu Dao Môn chắc chắn không tranh đoạt được với Cực Lạc Lầu.

Đúng lúc này, người áo đen dưới lầu lại báo ra cái giá cao hơn: “1750 vạn!”

Trong hội trường lại vang lên tiếng ồn ào, không ít người đều quay đầu lại nhìn người kia, lúc này thì tiền nhiều như nước cũng chẳng đủ để hình dung người này nữa, căn bản chính là một kẻ nghèo đến mức chỉ còn tiền mà.

Khuôn mặt tươi cười của Mộc Dao đều sa sầm, đại biểu của Huyết Sát Tông khá dứt khoát, trực tiếp bỏ cuộc.

Du Tiểu Mặc ghé vào trên lan can cười đến mức chẳng nhìn thấy mắt đâu nữa. Bọn họ tranh nhau càng kịch liệt, hắn càng vui vẻ, mỗi lần nghe được giá cứ cao dần lên, hắn vui tới nỗi cười không ngậm miệng được, đúng như Lăng Tiêu nói.

“Khốn kiếp! Sao tên này lại nhiều tiền tới vậy?” Mộc Dao cắn răng, không cam lòng nói.

Nét mặt Vân lão lúc này cũng rất nghiêm túc, lão cứ nghĩ kình địch chỉ có Cực Lạc Lầu và Huyết Sát Tông, lại không ngờ được gã áo đen thần bí cũng có bản lãnh tới bực này, quả nhiên là tính sai, “Tiểu thư, vì kế hoạch hôm nay, chỉ có thể thử thăm dò giới hạn cao nhất của gã.”

“Ta biết rồi, Vân lão.” Mộc Dao nhíu chặt mày, cũng chỉ có thể làm vậy.

Vì vậy, sau một phen thăm dò của hai bên, giá cả cuối cùng vẫn ào ào lên tới 1880 vạn, so với giá khởi điểm đã cao hơn 1000 vạn rồi, cũng gần đến 2000 vạn kim tệ, cái giá này làm rất nhiều người đều muốn hít vào một hơi.

Mộc Dao siết chặt nắm đấm, hít một hơi thật sâu, cái giá này cũng là giới hạn của nàng rồi, nếu như đối phương vẫn tiếp tục tăng giá, nàng sợ chỉ có thể bỏ cuộc, Tiêu Dao Môn dù có tiền có thế, cũng không thể tiêu xài hoang phí như vậy được, cái giá trên trời này đã tương đương với thu nhập một năm của Tiêu Dao Môn rồi.

Sau khi Mộc Dao báo ra cái giá này, toàn bộ hội trường yên lặng tới mức nghe rõ được tiếng thở dốc của mọi người.

Lão đầu đứng trên đài đấu giá cũng hít sâu một hơi, giá tiền này cũng khiến lão bất ngờ, khẽ run run cầm búa lên, lúc đang muốn gõ xuống, người áo đen kia đột nhiên đứng lên, giọng nói khàn khàn.

“1900 vạn!”

Mộc Dao sững sờ, Du Tiểu Mặc cũng bởi vì hưng phấn quá mức, ngã ngửa ra đằng sau…

Quảng cáo
Trước /731 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Phải Làm Sao Khi Đối Thủ Một Mất Một Còn Là Cỏ Mèo Bạc Hà Mà Tui Lại Là Mèo

Copyright © 2022 - MTruyện.net