Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
6.
Tôi nhướn mày, nhìn cái người mặc vest chỉnh chu nào đó rời đi.
Sau khi mọi người đều rời khỏi, tôi một mình đi đến phòng tài chính để nói chuyện.
Đi được nửa đường, tôi chuyển hướng đi thẳng đến văn phòng của Từ Tuệ.
Cô ấy tham gia vào công việc của công ty sớm hơn tôi, cũng là người chịu trách nhiệm xét duyệt dự án này từ đầu đến cuối. Cô ấy là người biết rõ mọi khía cạnh liên quan đến dự án lần này.
Tôi ngồi trên ghế, kiên nhẫn chờ đợi cô ta quay lại.
Xem ra cô nàng có khả năng hơn tôi tưởng tượng. Từ Tuệ tham gia vào công việc của công ty sớm hơn, đã dùng danh tiếng tiểu thư Từ gia đứng vững ở công ty. Thật ra cô ấy đã từng làm rất tốt.
Nhưng tôi không ngờ cô ấy có thể làm ra loại chuyện như vậy.
Từ Tuệ nhanh chóng quay lại văn phòng, khi nhìn thấy tôi muốn nói chuyện với cô ấy, biểu cảm của cô ấy có chút căng thẳng.
"Đại Đại, em có gì muốn nói với chị hả? Sao bộ dạng lại nghiêm trọng như vậy."
Tôi không vòng vèo thêm mà vào thẳng vấn đề.
"Tôi nghe nói bộ phận tài chính, cũng là bộ phận được giao cho tôi quản lí, có quan hệ rất tốt với chị. Từ Tuệ, chị cũng thật chịu bỏ ra vốn liếng để giúp đỡ Tần An đánh bại Tần Lĩnh. Điều kiện trao đổi là Tần An sau đó sẽ cưới chị, mà chị cũng sẽ danh chính ngôn thuận ngồi lên vị trí Tần phu nhân đúng không?"
Sắc mặt của Từ Tuệ nháy mắt trắng bệch, giống như không nghĩ sự tình có thể bại lộ.
Nhưng sống trong công ty với áp lực cạnh tranh lớn như Từ gia, cô ta rất nhanh đã phản ứng lại.
Cô ta trả lời đầy miễn cưỡng: "Đại Đại, em nói gì vậy. Chị không hiểu."
Tôi cười lạnh: "Nếu chị chỉ muốn chừa đường lui cho bản thân thì chị nên tập trung vào công việc của mình thay vì đ.âm sau lưng công ty như vậy. Mặc dù công ty sau này sẽ không thuộc về chị nhưng mẹ đã vì chị chuẩn bị rất nhiều thứ, đủ cho chị cả đời cơm áo không lo. Thậm chí nếu chị có chí hướng, có thể tự ra mở công ty riêng. Với nhân mạch và tài nguyên của Từ gia, chẳng sợ không thành công. Thế nhưng chị lại chọn đi nước này, thật lãng phí..."
Gương mặt của Từ Tuệ trở nên càng tái hơn, cô ta còn muốn tranh luận, nhưng tôi đã quá mệt mỏi để nghe.
Tôi rời khỏi văn phòng của Từ Tuệ, đi thẳng vào thang máy riêng dành cho ban quản lí, đi thẳng lên tầng trên cùng.
Cha tôi từ trong đống giấy tờ ngẩng đầu lên, cười hỏi: "Đại Đại, sao con lại lên đây? Có chuyện gì không thể giải quyết sao? Để cha làm chủ cho con."
Tôi bĩu môi, từ bỏ bộ dáng nghiêm túc, bay thẳng tới dựa vào tay cha tôi làm nũng.
"Cha ơi, con gặp chút rắc rối, cảm thấy rất là bực mình luôn."
Nụ cười của lão Từ có chút phai nhạt, "Rắc rối gì? Con nói đi, cha sẽ giải quyết cho con."
Tôi kể hết chuyện mà Từ Tuệ gây ra. Cô ta mua chuộc người bên bộ phận tài chính để làm giả số liệu, đảm bảo Tần An thuận lợi trở thành người chiến thắng.
Trưởng phòng tài chính vậy mà dám giúp Từ Tuệ, bên trong chắc chắn có lý do. Bởi vì chỉ cần ai đó trong công ty muốn điều tra, chắc chắn sẽ nhìn ra điểm khác thường.
Bọn họ xem tôi là đồ ngốc ư?
Cha tôi nhíu mày thật chặt nhưng vẫn chưa lên tiếng.
Hiển nhiên ông vẫn còn quan tâm thể diện nhà họ Từ.
"Chị ấy có quá nhiều tham vọng. Từ Tuệ đặt lợi ích cá nhân lên trên hết mà mặc kệ những ảnh hưởng nó có thể gây ra cho công ty. Mặc dù việc chị ta làm chưa gây ra tổn thất to lớn nào, thế nhưng hành động mua chuộc đã gây rối trật tự của công ty."
Cha tôi gật đầu, "Việc này cần được xử lý theo quy tắc. Bởi vì Từ Tuệ đã làm giả giấy tờ và thiên vị trong công việc, gọi nó đến phòng nhân sự bàn giao công việc thôi."
Lão Từ hành động rất nhanh. Trước khi ngày hôm đó kết thúc, thông báo sa thải đã được chuẩn bị xong.
Từ Tuệ không thoát được liên can, ngoài ra trưởng phòng tài chính cũng bị sa thải.
Cô ta khóc lóc năn nỉ hai ba ngày vẫn không thể khiến cha mẹ hồi tâm chuyển ý, đành phải lên bàn giao công việc.
Sau khi cùng công nghệ Lĩnh Nam ký hợp đồng, Tần Lĩnh đứng lên bắt tay với tôi, mỉm cười: "Từ tiểu thư, hợp tác vui vẻ."