Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Tự Mình Tu Thành Người Đuổi Quỷ
  3. Chương 245: Ác linh nguy hiểm hơn ..
Trước /456 Sau

Tự Mình Tu Thành Người Đuổi Quỷ

Chương 245: Ác linh nguy hiểm hơn ..

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Dịch: Hoàng Hi Bình

"Ác... linh nguy hiểm hơn?"

Bà Senna ngạc nhiên nhìn Đỗ Duy, bà nghi rằng mình có thể nghe lầm. Nếu không, làm sao có thể nghe thấy những lời... điên rồ như vậy?

"Xin cho phép xơ ngắt lời, Mr. Đỗ Duy, mặc dù bây giờ con là một Hunter, nhưng xơ phải nói với con rằng tâm lý của con rất có vấn đề, nguy hiểm hơn đồng nghĩa với khả năng tử vong lớn hơn."

"Ác linh không phải vật nuôi của nhà con, con thật sự có thể sẽ chết."

Nghe điều này, Đỗ Duy có chút xấu hổ, thật ra hắn không muốn tiếp xúc với những ác linh nguy hiểm, nhưng đáng tiếc là hắn không còn lựa chọn nào khác.

Bây giờ hắn đã dấn thân vào con đường này, không có cơ hội để quay đầu, hay dừng lại. Hoặc tiếp tục tiến về phía trước để giải quyết ác linh Đỗ Duy, hoặc chết ở lần xuất hiện tới của nó.

Hơn nữa, giờ hắn đeo mặt nạ của ác linh Đỗ Duy, có thể sử dụng một số khả năng của nó.

Đỗ Duy cho rằng đây được gọi là vay mượn...

Vì hắn đã vay mượn, hắn chỉ cần tận dụng nó một cách tốt nhất.

"Xơ Senna, xin đừng lo lắng cho con. Con biết chính xác những gì mình muốn làm, con chỉ muốn biết thông tin của ác linh, không nhất thiết sẽ đối phó với nó."

Hắn do dự khi nhìn thấy đôi mắt của bà Sena, và ngay lập tức phân tích rằng người bên kia chắc chắn biết ác linh trong gương đáng sợ hơn.

Đây là một cơ hội tốt...

Bà Senna thở dài và trả lời: "Thôi, xơ và con không có liên quan gì, xơ không có nghĩa vụ phải ngăn cản con làm những gì mình muốn."

"Trong khu công nghiệp cũ bị bỏ hoang của Sikelin, có một xưởng chuyên sản xuất gương. Đó là một khu phố rất thịnh vượng vào thế kỷ trước, nhưng giờ nó đã bị xóa bỏ hoàn toàn".

"Xơ nhớ 5 năm trước, tin tức về ác linh bùng phát ở đó. Sau khi một đội Người Đuổi Quỷ tinh nhuệ đến đó, họ không bao giờ có thể ra khỏi khu phố cũ."

"Sau đó, một Hunter trong giáo hội đã đến điều tra nhưng anh ta đã bị mất một cánh tay. Kể từ đó, giáo hội đã liên lạc với người của chính quyền địa phương và chặn toà bộ khu phố đó."

"Nhưng xơ thật sự không khuyên con nên đi vào, bởi vì con chỉ là một Hunter mới."

Nói xong, bà Senna dường như cảm thấy giọng điệu của mình có chút không ổn nên xua tay nói: "Xơ nói xong rồi, nếu muốn đi thì tốt hơn là nên báo với giáo hội. Còn không, lỡ xảy ra chuyện, sẽ không ai có thể giúp con."

Đỗ Duy biết rằng bà Senna có thể nói với mình nhiều như vậy, không chỉ vì mình là một Hunter, mà còn vì mối quan hệ với Cha Tony.

Vì vậy, hắn chân thành cảm ơn: "Cám ơn xơ đã nhắc nhở."

Bà Senna hừ lạnh: "Xơ không có gì phải nhắc nhở con. Nếu con thực sự muốn cảm ơn xơ, khi về nhớ nói với Cha Tony dùm xơ, để ông ấy không quên những gì đã nói."

Đỗ Duy có chút khó hiểu: "Xơ và Cha Tony không có số của nhau sao? Nói chuyện điện thoại với ông ấy sẽ tốt hơn chứ?"

Bà Senna nhìn hắn thật sâu: "Anh bạn trẻ, con không hiểu được đâu. Có một số điều không thích hợp để nói riêng với ông ấy. Vậy thôi. Còn những thứ cần bù đắp cho con, xơ sẽ chọn cẩn thận và gửi đến nhà thờ, Cha Tony sẽ giao cho con.”

Đỗ Duy gật đầu nói: "Được ạ."

……

Đã 10 giờ chiều.

Đỗ Duy cũng Alexis đáp máy bay rời San Polia.

Chỉ có hai người trong toàn bộ khoang hành khách.

Đỗ Duy thấy vậy tò mò hỏi cô: "Vệ sĩ của em đâu, sao không thấy?"

Alexis và Đỗ Duy ngồi cùng nhau, lười biếng tựa vào vai hắn và nói một cách thờ ơ: "Họ là người của bố em, họ thuê một chiếc máy bay khác và rời đi. Em không thích khi chúng mình ở bên nhau, có những người khác làm bóng đèn ở bên cạnh."

Đỗ Duy nhướng mày, hắn nhận ra bạn gái vừa nói là… đã thuê một chiếc máy bay khác...

Không khỏi phức tạp thở dài: "Có tiền thật là tốt..."

Alexis bật cười vì câu nói đó, và trợn mắt nhìn hắn: "Sau khi chúng ta kết hôn, tiền của em sẽ là của anh. Anh muốn tiêu gì cũng được."

Đỗ Duy lúng túng nói: "Anh không biết tiêu tiền."

Alexis cong môi nói: "Anh yêu, anh có biết mình nói chuyện vụng về lắm không? Lúc này, anh nên nói, em cũng là của anh, hiểu không?"

Vừa nói, cô vừa khiêu khích thở vào lỗ tai Đỗ Duy, cảm giác ngứa ngáy, nhột nhạt, khiến người ta có chút hứng tình.

Dù đã ịch Alexis rất nhiều lần, nhưng Đỗ Duy vẫn chưa hoàn toàn thoải mái với chuyện tình cảm rực cháy giữa các cặp tình nhân.

Vì vậy, hắn giả vờ bình tĩnh và nói: “Nhân tiện, khi anh đang giải quyết sự kiện ác linh ở Yard, chiếc Cayenne của em đã bị lửa thiêu rụi, nhưng giáo hội đã gửi cho anh rất nhiều tiền, đủ để mua cho em một chiếc mới."

Alexis ngạc nhiên nói: "Anh yêu à, tuy chúng ta có xe nhưng chi phí trừ tà của anh quá cao,đúng không? Lần trước chiếc Subaru của anh bị cháy còn chưa tính, lần này lại bị thiêu nữa. Anh có chắc là mình đang thực sự trừ tà? Không phải đi ra ngoài đốt lửa?"

Đỗ Duy bất lực: "Anh chỉ có thể nói với em đó là trùng hợp."

Alexis cũng bất đắc dĩ: "Được, nhưng anh không cần mua xe cho em, em thật sự không cần, quá phí tiền, anh cũng có thể tặng cho em thứ khác..."

Mặc dù cô ấy rất thích nhận quà từ bạn trai của mình, nhưng cô nếu để bạn trai phải tiêu tiền, cô cảm thấy rất không nỡ.

Đối với Alexis, Đỗ Duy là bạn trai đầu tiên của cô, và chắc chắc là người duy nhất. Suy nghĩ cho bạn trai phù hợp với tam quan của cô.

Đỗ Duy suy nghĩ một chút, sau đó nói: "Vậy anh sau khi trở về lên sẽ kế hoạch, chuẩn bị một bất ngờ vui vẻ cho em."

Tuy nói như vậy, nhưng hắn cũng không hề nghĩ sẽ qua loa cho qua.

Bạn gái không muốn mình tiêu tiền quá nhiều, nhưng hắn cũng không thể chuẩn bị một món quà rẻ tiền.

Ừm……

Tốt nhất là món quà này thiết thực một chút.

Hắn không khỏi băn khoăn: 999 thỏi son có vẻ được đấy, thiết thực và lãng mạn.

Nhân tiện nghe nói son có đánh số màu?

Có vẻ mình phải chọn thật kỹ.

……

Vào thời điểm này, ở nhà thờ lớn San Polia.

Hai vị hồng y chưa từng phát biểu trong cuộc hop, đang đứng trước Đức Tổng Giám mục Skadi, và lắng nghe.

"Phó Sở Tài Phán của chúng ta đã rời đi, hai người đã tìm thấy những gì?"

Tổng giám mục khá Skadi vô cảm, và Đức Cha không còn dễ thương, hiền hoà như khi nói chuyện Đỗ Duy.

Một trong hai vị hồng y trầm giọng nói: "Hiện tại hắn chắc chắn là Hunter, xem ra đã mất đi năng lực của Hunter. Về phần lý lịch quá khứ, chúng ta tạm thời không tìm được."

Tổng giám mục Skadi cau mày nói: "Không tìm được?"

Một người khác trả lời: "Cung không thể nói rằng không tra được. Con chỉ có thể nói rằng quá khứ của hắn rất đơn giản, tra không được chút vấn đề nào. Hắn vốn là người phương Đông và đã ổn định cuộc sống sau khi đến New York."

"Hơn nữa, lý do khiến hắn trở thành một Người Đuổi Quỷ là vì vô tình bị ác linh nhắm tới."

"Cha biết đấy, không có Người Đuổi Quỷ nào ở New York trong suốt một thời gian dài. Hắn chỉ có thể chọn cách tự cứu mình, và hắn cũng bị nhiễm lời nguyền của nó..."

Tổng giám mục Skadi khẽ gật đầu và nói, "Đây là một thời kỳ phi thường. Chúng ta cho phép một số người tồn tại và cho phép hắn tiến vào cao tầng của giáo hội, nhưng chỉ giới hạn ở đây."

"Chặn tất cả thông tin liên quan."

Có người khó hiểu: "Không tiếp tục điều tra sao? Nhưng Đức Cha đã giao cho hắn vị trí phó Sở Tài Phán."

Đức Tổng Giám mục Skadi bất lực nói: "Nhà của bạn gái hắn quá giàu, tra được cũng vô dụng. Ngay cả khi hắn thuộc thế lực khác, chúng ta cũng phải biến hắn thành một thành viên của giáo hội."

Quảng cáo
Trước /456 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Xuyên Nhanh: Ta Là Dâm Đế

Copyright © 2022 - MTruyện.net