Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Một đôi mắt đầy mạ lực, bên trong có ánh sáng lưu chuyển, giống như một hồ nước sâu, sâu đến nỗi không thấy đáy, trong đó không ngừng gợn sóng lăn tăn lan ra bốn phía, giống như đang xúc động, còn có nét hấp dẫn, còn có vẻ kinh ngạc trước sắc đẹp. Mũi cao thẳng giống như một vách núi, đôi môi mỏng như vừa đón gió xuân, môi dưới lạnh lùng nhìn thoáng qua giống như đa tình mà vô tình. Tất cả của anh ta chìm đắm sau ánh đèn như ẩn như hiện, Đào Chi Yêu đứng cách đó khá xa, nhìn không rõ lắm.
Nhưng cảm giác mông lung mơ ảo này lại làm tăng thêm vẻ thần bí của cả hai.
Tuy nhiên Đào Chi Yêu không muốn suy nghĩ nhiều,hơn nữa cô rất ghét người khác nhìn cô bằng ánh mắt bá đạo đầy vẻ chiếm hữu như vậy. Vì thế cô cũng không thèm liếc anh ta thêm lần nào nữa, chỉ lo tập trung vào điệu nhảy của mình, coi như hoàn thành lời hứa với Lý Mai.
Sau khi xuống sân khấu, cô đi thẳng đến hậu trường tẩy lớp hoá trang, thay đổi bộ áo bình thường của mình, coi như đã hoàn thành nhiệm vụ, cô chuẩn bị ra về.
Còn chưa ra tới cửa, chị Trần đã ngăn cô lại. Đào Chi Yêu chớp chớp mắt khó hiểu hỏi “Chị Trần còn có việc gì muốn căn dặn sao?”
Chị Trần nhận lấy một quyển sổ từ người đàn ông phía sau, “Ông chủ Lý đưa ra giá năm chục ngàn, ông Liễu ra giá hai mươi lăm ngàn, luật sư trần ba mươi lăm ngàn, cô muốn chọn ai trong số họ qua đêm với mình hôm nay?”
Ánh mắt của Đào Chi Yêu trở nên lạnh lùng nói “ Tôi chỉ thay Ngải Lệ Na nhảy, còn những chuyện khác của cô ấy, tôi không muốn làm. Nếu cần người tiếp khách thì đi tìm gái điếm, nơi đây không phải có rất nhiều sao, cứ tùy ý chọn một người là được rồi”
Chị Trần nhìn cô hờ hững nói “ Tôi thấy cô không hiểu quy cũ ở đây, không lẽ Ngải Lệ Na chưa nói với cô, những cô gái tới đây làm vũ nữ, đều đã ký hợp đồng với công ty, vũ nữ nào được khách nhìn trúng đều phải tiếp khách ? Tôi nghĩ tôi nên giúp cô chọn, ông chủ Lý ra giá cao nhất, như vậy đi, đêm nay cô sẽ tiếp ông ta”
“Chị đừng mơ mộng, tránh ra, tôi phải đi rồi” Đào Chi Yêu không phải là người ai cũng có thể khi dễ được.
Chị Trần nhìn cô tỏ ra kêu ngạo không vâng lời như một con mèo nhỏ, liền liếc mắt với hai người đàn ông to lớn đứng hai bên ,từng bước lùi về phía sau, lạnh lùng ra lệnh “ Bắt lấy cô ta, dạy cho nó biết quy cũ của chúng ta ở đây”
Đào Chi Yêu muốn ra tay, rất tiếc hai người đàn ông này quá cao lớn, hơn nữa thứ cô học là thuật ám sát, nếu bây giờ ra tay, đối phương không chết thì cũng bị thương, hơn nữa nếu cô ra tay tại chốn thị phi này, nhất định sẽ bị người chú ý, sau đó có thể truyền tới tai Khải Tư hay không cũng khó nói. Nghĩ xong , Đào Chi Yêu không thèm giãy dụa quyết liệt nữa.
Chị Trần nhìn thấy cô mặc dù vẫn còn giận dữ nhưng không vùng vẫy mạnh như lúc đầu, nói nhỏ với cô “ Sommus, cô thay thế Ngải Lệ Na tới đây, nói một cách khó nghe, nếu hôm nay cô không làm theo quy cũ nơi đây, chúng ta sẽ lập tức đuổi việc Ngải Lệ Na, đến lúc đó xem cô ăn nói với cô ta như thế nào”
Những lời nói của chị Trần chạm vào điểm yếu lòng của Đào Chi Yêu. Mặc dù cô giận Lý Mai đã giấu cô việc phải tiếp khách, nhưng khi nghĩ đến tình cảnh đáng thương của Lý Mai, Đào Chi Yêu biết cô ta vì hoàn cảnh không còn sự lựa chọn nào khác. Vì vậy dù giận dữ nhưng vẫn lo Lý Mai sẽ bị đuổi việc.
“Chị cứ nói thẳng đi , cuối cùng muốn tôi làm thế nào?” Đào Chi Yêu lạnh lùng hỏi.
Chị Trần trả lời “Có hai chọn lựa, một là đêm nay tiếp ông chủ Lý, hai là từ đây về sau đến vũ trường Chi Dạ làm việc, tôi sẽ trả tiền lương cao và nhiều đãi ngộ khác, cô chọn đi”
Đào Chi Yêu cảm thấy đau đầu hỏi “ Không có chọn lựa thứ ba à?”
“Có, rất đơn giản, nếu cô tiếp tục phản kháng, cô phải tiếp khách và Ngải Lệ Na cũng bị sa thải.” Chị Trần cười nham hiểm.
Nói cái gì choáng, tất cả những lựa chọn này căn bản không có đường lui. Đào Chi Yêu do dự.