Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Mặc hiên, tọa lạc tại ngoài cửa thư viện Thanh Phong của thị trấn, Tống Tân Đông rất nhanh tìm tới.
Bởi vì là sáng sớm, trong thư viện đang đọc sách, cho nên trong tiệm bút mực không có người, lạnh lẽo cực.
Một tiểu nhị thanh tú thấy Tống Tân Đông trang điểm cực mộc mạc dắt hai đứa bé nhìn cao khoảng một thước như nhau đi đến, tâm trạng rất nhanh liền có phỏng đoán, “Cô nương là muốn chọn sách vỡ lòng cho hai vị tiểu công tử?”
Tống Tân Đồng vốn nghĩ để chính mình chọn, nhưng nghĩ lại khẳng định không rõ ràng như tiểu nhị trong tiệm người ta a, cho nên gật gật đầu, “Đúng vậy.”
Tiểu nhị cũng không có nói ngoa, trực tiếp ở trong đống sách cũ tìm ra bản viết tay Tam tự kinh, “Cô nương, đây đều là học sinh trước đây đi học chép sau đó bán đi, nếu như chỉ là vỡ lòng dùng cái này là đủ rồi, không cần mua sách mới in.”
Tống Tân Đồng gật gật đầu, cảm thấy tiểu nhị này nghĩ rất chu đáo.
“Chờ hai vị tiểu công tử có thể viết chữ xong, đến lúc đó có thể tự mình sao một quyên là được, đã có thể biết chữ lại thuộc nội dung.” Tiểu nhị tiếp tục giải thích: “Hơn nữa cũng không đắt, chỉ cần ba trăm văn là được.”
Tống Tân Đồng đang lật trang sách, cảm giác lật hai lần liền hỏng rồi, còn thế nào không đắt?
Tiểu nhị nhìn ra tâm tư của nàng, “Tam tự kinh bản mới in cần mười ba lượng, sách mới sao cũng cần ba lượng, ta cảm thấy chỉ là vỡ lòng không cần tốt như vậy.”
Tống Tân Đồng kinh ngạc, quả thực nói người nghèo đọc sách không nổi, một quyển Tam tự kinh mới liền cần mười ba lượng, còn không nói càng về sau đọc sách cần đọc càng nhiều thư tịch, thảo nào nhiều thư sinh thư viện đi chép sách như vậy.
“Vậy trước liền mua một cuốn Tam tự kinh cũ đi.” Tống Tân Đồng nói.
“Vậy được.” Tiểu nhị bao sách kĩ, “Chờ hai vị tiểu công tử đều biết hết chữ, lại qua đây mua thư tịch khác, đến lúc đó ta có thể đề cử cho cô nương mấy quyển hữu dụng.”
Tống Tân Đông gật đầu, nhìn thoại bản để ở chỗ không quá cao góc trên giá sách.
“Cô nương muốn mua thoại bản sao?” Tiểu nhị nói: “Những câu chữ này đều viết không tệ, có chút còn là tú tài trong thư viện viết đâu, giống cuốn ‘Tú tài gia tiểu kiều nương’ a, oa sắc thiên hương đều sát với cuộc sống, còn có phá án huyền nghi, thẩm tra tham quan nghi lục, kỹ thuật tra án, hai bản này đều viết không tệ. [Pen: Xin lỗi, có mấy chữ không rõ nên để nguyên, chắc hơi khó chịu nhưng cầu thông cảm, mấy bạn nào biết bổ sung giùm mình luôn nhé.]
Tống Tân Đồng cười cười, “Ta sẽ từ từ xem xem.”
Tiểu nhị cũng không có đẩy mạnh, “Đúng rồi cô nương, có muốn mua một chút giấy dùng luyện chữ cho tiểu công tử không?”
“Muốn.” Tống Tân Đồng thiếu chút nữa quên mất, “Còn có bút mực giấy nghiên, cũng có sao?”
Tiểu nhị vội gật đầu, “Tất nhiên là có.”
Tiểu nhị lấy ra ba thỏi mực, nhất nhất giới thiệu: “Đây là ba loại mực học sinh thường hay mua, khối này nét mực nhạt, dễ bay màu, cũng là rẻ nhất, một lượng bạc là mua được. Một khối này là trung đẳng, không dễ bay màu nhưng có chút đậm, hai lượng bạc. Một khối này là thỏi mực mạ vàng, không bay màu cũng sẽ không quá nồng quá đậm, còn có hương thơm nhàn nhạt, năm lượng bạc.
Tống Tân Đồng gật gật đầu, nàng đương nhiên biết là càng đắt càng tốt.
“Cô nương không bằng mua loại bậc trung này, học sinh trong thư viện đều dùng một loại này, chỉ là đậm một ít, nhưng cũng sẽ không có ảnh hưởng khác, chờ hai vị công tử đều có một tay viết chữ tốt lại mua loại mực mạ vàng này là được.” Tiểu nhị nói.
Tống Tân Đồng gật gật đầu, cảm thấy tiểu nhị này thật đúng là thành thực, thảo nào lão bản nương tiệm vải để nàng nhất định phải đến nhà này.
“Vậy nghiên mực đâu?” Tống Tân Đồng lại hỏi.
Tiểu nhị lấy ra một khối, “Nghiên mực này mặt ngoài tinh tế, mài mực rất nhanh hơn nữa nhẹ tiện mang theo.”
“Bao nhiêu?” Tống Tân Đồng hỏi.
Tiểu nhị nói: “Chúng ta bán so sánh khá hời, ba lượng một khối.”
Tống Tân Đồng vẫn thật hài lòng, “Còn có giấy bút.”
Đáy lòng tiểu nhị lại càng vui vẻ, đem bút lông ra, “Loại bút lông cừu này không tệ, thích hợp cho hài tử mới học chữ như tiểu công tử, một trăm văn một cái, rất tiện nghi.”
“Giấy đâu?” Tống Tân Đồng lại hỏi, “Nhiều giấy như vậy ta cũng không phân ra tốt xấu.”
“Giấy tuyên thành chủng loại trên trăm loại, cô nương không biết được cũng bình thường.” Tiểu nhị lấy ra một tập giấy tuyên thành màu trắng, “Chỉ là chất lượng tương đối đỡ hơn một chút, có dẻo có nhuận, sáng mà không trơn, trắng tinh, hoa văn thuần khiết, chà xát không hao tổn gì, thấm mực tốt, cô nương ngươi kiểm tra.”
Tống Tân Đồng theo lời sờ sờ, đích rất sáng nhưng cũng không phải cái loại trơn mịn.
“Cô nương có thể mua một tập giấy tuyên thành loại này, chúng ta có thể cho cô nương loại giấy vàng thô ráp này, tiểu công tử luyện tập có thể dùng loại giấy vàng này.” Tiểu nhị đề cử nói, “ Loại giấy tuyên thành này chất lượng tốt hơn, bình thường học đường cùng phu tử thư viện đều sẽ yêu cầu dùng loại giấy này.”
Tống Tân Đồng cảm giác mình hiện tại chính là gia trưởng không hiểu làm gì, lão sư phụ đạo ban nói cái gì đúng là cái đó, dù sao cuối cùng giao tiền là được rồi.
Tống Tân Đồng bất đắc dĩ gật đầu: “Vậy được đi.”
“Được, vậy ta đều bọc lại cho cô nương?” Tiểu nhị hỏi, “Bút mực, nghiên mực là mỗi người một phần sao?”
“Đương nhiên rồi.” Tống Tân Đồng gật đầu.”
“Được, một quyển Tam tự kinh ba trăm văn, bút mực cùng nghiên mực hai phần tổng cộng mười hai lượng hai trăm văn, giấy tuyên thành loại tốt nhất tổng cộng một lượng.” Tiểu nhị nói xong lại cầm một bó giấy vàng lớn ra, “Đây là giấy vàng tặng cô nương.”
Tiểu nhị ‘ba ba ba’ đánh bàn tính, “Tổng cộng là mười lượng năm trăm văn.”
“Tỷ, tỷ, mau đến xem này.” Thanh âm cao hứng của Đại Bảo vang lên.
Tống Tân Đồng vội quay người hướng phía sau giá sách đi đến, thấy hai tiểu tử ngồi xổm bên cạnh một loạt tập tranh, cười đến môi đều không khép được.
“Đây là cái gì?” Tống Tân Đồng hỏi.
Đại Bảo nói: “Hình vẽ trên này, coi rất đẹp.”
Tống Tân Đồng lấy tới nhìn, phát hiện tương tự vói một quyển truyện tranh của trẻ nhỏ, mặt trên có hình có chữ vết, mơ hồ đón là có thể đoán ra ý nghĩa của những chữ ấy.
Đại Bảo và Tiểu Bảo đều rất mong đợi nhìn nàng, “Tỷ, có thể mua nó sao?”
Đây vẫn là lần đầu tiên Đại Bảo có yêu cầu trọng điểm với nàng, Tống Tân Đồng tất nhiên sẽ thỏa mãn cậu: “Được, để tỷ, tỷ đi trả tiền.”
Tống Tân Đồng cầm sách đi tới cạnh tiểu nhị hỏi: “Quyển sách này bao nhiêu bạc?”
Tiểu nhị liếc mắt nhìn, “Ba lượng bạc.”
“Tỷ, mắc như vậy?” Đại Bảo có chút hối hận, “Tỷ vẫn là đừng mua.”
Tống Tân Đồng nói: “Không thích sao?”
“Tỷ, bỏ đi.” Tiểu Bảo cũng phụ họa nói, bọn họ không nghĩ đến sẽ mắc như vậy.
Tiểu nhị cảm thấy hai tiểu công tử thật là quá hiểu chuyện, “Cô nương còn muốn sao?”
“Không có gì.” Tống Tân Đồng vỗ nhè nhẹ trán hai người, sau đó nói với tiểu nhị, “Cùng tính một lượt đi.”
“Được rồi.” Vội tính toán, “Tổng cộng mười sáu lượng năm trăm văn.”
Một nam nhân vẫn đứng ngoài cửa hàng phẩy quạt xếp đi đến, nói với tiểu nhị: “Cho hai vị tiểu công tử một quyển Tam tự kinh nữa, cộng thêm hai khối đá chặn.”
“Vâng, đông gia.” Tiểu nhị xoay người vào trong tìm hàng.
Tống Tân Đồng gấp gáp nói: “Cái này là sao có thể được?”
“Không sao, ta như vậy cũng là mời chào khách hàng quen.” Nam nhân nhìn hai người Đại Bảo, “Hai vị tiểu công tử thông minh hiếu học, nghĩ rằng sau này sẽ mua không ít bút mực giấy nghiên, đến lúc đó còn thỉnh cô nương đến tiểu điếm này của ta mua.”
“Vậy cảm tạ lão bản nhiều.” Tống Tân Đồng thầm than, người này thật biết làm ăn.
Đem hết bút mực giấy nghiên bỏ vào giỏ, lúc này mới mang theo cặp song sinh chậm rãi đi đến những phố xá sầm uất cửa hàng náo nhiệt.