Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Đêm hôm khuya khoắt tôi bỗng nhiên tỉnh ngủ, sau đó nhìn thấy ánh trăng xuyên qua lan can chiếu vào trên mặt đất, đổ bóng lên một dáng người đang đứng thẳng.
Tôi lết tới, nháy mắt như đắm chìm trong thánh quang.
Cứ như chó tiên.
Trăng sáng, song sắt, con chóa và bóng người, thành đôi.
Chậc, có chút thê lương.
Trong bầu không khí như vậy tôi miễn cưỡng suy tính lại hoàn cảnh của mình.
Ban đầu đã có chuyện gì xảy ra với tôi, tôi cũng không biết.
Sau khi làm chó tôi định sống cho qua ngày là được rồi.
Ai ngờ lại đụng phải người yêu.
Càng sét đánh giữa trời quang hơn nữa, con sen xúc cớt của tôi lại là tình địch của tôi!
Đây nhất định là quả báo vì lúc trước tôi mặt dầy bám theo người yêu.
Nên là...
Nên làm thế nào?
Nhìn cái bóng đầu chó nho nhỏ của mình trên sàn nhà tôi bắt đầu rơi vào trầm tư.
Nhưng... ơ kìa, lỗ tai của tôi có thể di chuyển nè ~~~ ôi chao
Tôi nỗ lực lay động lỗ tai làm động tác nhe răng trợn mắt lao về phía trước.
Trời ạ, cái bóng trên mặt đất uy vũ hùng tráng biết bao!
Phải nói là siêu cấp đẹp trai!!
"À ú ~~"
Tôi ngửa mặt lên trời thét dài.
Trong lòng sung sướng, sau đó lại lấy hơi rồi kêu thêm vài tiếng.
"Điên à?"
Người ấy đứng sau cánh cửa khép hờ không biết đã bao lâu, phía sau là đèn ngủ mờ tối, cả khuôn mặt đều ẩn trong bóng đêm.
Đờ cờ mờ.
Khí chất đó, giọng nói đó.
Không cần thêm hiệu ứng cũng giống quỷ lắm rồi!!!
Thịnh Vượng! Dân chủ! Văn minh! Hài hòa! Sau hài hòa là cái quái gì????
Lông chó của tôi sợ đến mức dựng đứng rồi đây này!
Khi người ấy tới gần, dựa vào thị lực 8.0 cuối cùng tôi cũng thấy rõ được vẻ mặt của người ấy.
Tôi nói này tình địch, anh có thể lãng phí một chút được khum, khuya khoắt rời giường thì ít ra cũng phải biết đường mà bật cái đèn lên chớ?
"Chó mà cũng bị mộng du à?"
Tình địch ngồi xổm xuống nhìn tôi, ánh mắt có chút mông lung, giọng nói lè nhè có vẻ như vừa tỉnh.
"Gâu."
Tôi cụp tai khẽ kêu lên.
Tình địch bế tôi từ cạnh chân bàn lên, người ấy ngồi xuống ghế sô pha rồi đặt tôi leenn đầu gối.
Sau đó xoa xoa đầu của tôi.
"Sợ à?"
Đầu ngón tay xoa bóp trên da đầu vô cùng thoải mái ~
Cảm nhận được sự dịu dàng hiếm có của tình địch, tôi nhịn không được cọ cọ người ấy.
Trong đêm khuya tĩnh lặng, một người đàn ông ôm chú chó của mình, hai người dựa sát vào nhau xua tan sự cô độc tịch mịch.
Chó con thoải mái quá nên đã lè lưỡi liếm yêu con sen nhà mình.
Sau đó nó bị quăng lên ghế sô pha.
Haizzzz, tên đàn ông lạnh lùng nói.
"Quả nhiên là ốm rồi, mai tao dẫn mày đi tiêm."
"Sầm." Cửa đã đóng lại, ngăn cách ánh mắt ai oán của tôi.
Hầy, về chỗ với hương vị của tình địch còn đọng bên môi, cũng không tệ ~
Hí hí, lại buồn ngủ rồi.
Tôi nằm vào cái ổ của mình.
Trước khi ngủ tôi bỗng nghĩ, không phải mình vẫn còn vấn đề chưa giải quyết được à?
Thôi kệ.
Có người nói ký ức của chó chỉ dài bảy giây thôi.
Đừng bắt nạt cái đầu óc này nữa.
?
Không có tóm tắt trước thì tôi cũng biết hôm nay tình địch sẽ đi gặp người yêu của tôi.
Vì vậy thừa dịp tình địch đang lên đồ, tôi mắt lóe tinh quang đánh giá chung quanh xung quanh nhà tìm cửa ra.
Đúng vậy, tôi muốn bỏ nhà ra đi!
Người yêu của tôi muốn yêu đương vụng trộm với tình địch, sao tôi có thể ngồi yên đợi nón xanh chụp lên đầu!
Trong lúc tôi tua đi tua lại hình ảnh bám theo tình địch đến Thụ Hạng - bấm nút chụp ảnh - xỉa xói, tung bằng chứng bắt kẻ thông dâm vào mặt người yêu...
Tình địch của tôi đã thay quần áo xong.
Hứ.
Anh đã thành công bắt sống được tâm của con chóa nào đó +1.
Tôi muốn tạm thời nhường cho người ấy danh xưng chó tiên... à không nam tiên, dù gương mặt người ấy lạnh như băng.
Đây là lần đầu tiên tôi thấy tình địch mặc vest, tuy hơi rộng nhưng vẫn tôn lên vòng eo đẹp đẽ của người ấy, chiếc áo sơ mi màu hoa oải hương được cởi hai nút, lộ ra xương quai xanh thấp thoáng.
Nói đến xương quai xanh, tuy rằng tình địch quá gầy nhưng tôi đã từng thấy người ấy mặc áo phông.
Vô cùng đẹp đẽ, đường chữ V tiêu chuẩn.
Khiến người ta rất muốn liếm.
Nếu như trước đây tôi tình cờ gặp được tình địch trước thì tốt rồi, dù sao tôi cũng là một tên nhan cẩu, nhất định tôi sẽ quỳ dưới gấu quần tây của người ấy.
Bởi vậy nên khi tình địch đi qua cái bàn chỗ tôi đang đứng thì gan chó của tôi cũng to ra, cố gắng sờ sờ vòng eo thon nhỏ của người ấy.
Bịt mặt, quật ngã!
Động tác của tình địch lưu loát liền mạch.
Huhu, tui đau lòng quá.
Tôi nằm bẹp dí không muốn đứng lên nữa!
Tôi nằm ngửa phơi cái bụng nhỏ phủ lông tơ màu trắng lên trời, lén lút ngoái đầu nhìn trộm bóng dáng tình địch.
Hừ, đúng là một tên đàn ông tuyệt tình.
Tình địch lười nhìn tôi, bóng lưng người ấy rất gầy nhưng vì cao nên không hiện ra vẻ nhỏ yếu.
Tình địch đứng ở sau cửa đá vào thùng hàng khổng lồ được gửi đến vào hai ngày trước.
Tôi vừa nhìn cái logo là biết ngay tên biến thái gửi tới.
Tình địch khom người tháo cái thùng, sau tiếng mở sột soạt người ấy bỗng nhiên quay đầu lại liếc tôi.
Tôi vội vẫy đuôi giả vờ đang nhìn trần nhà.
Tiếng túi nilon sột soạt truyền vào lỗ tai, tôi lại không nhịn được nhìn về phía tình địch.
Cái thùng vừa to vừa sâu, tay trái người ấy đỡ một bên, tay phải đưa vào bên trong tìm kiếm.
Động tác này không tránh khỏi làm cho lưng áo bị kéo lên, lộ ra cặp mông săn chắc, là nơi duy nhất có da thịt trên cơ thể người ấy.
Không phải tôi khen, nhưng đúng là một cái mông vừa tròn vừa nhiều thịt.
Dừng lại dừng lại!
Nghĩ quá đà rồi, tôi vội vàng che lại cái mũi đang nóng lên.
À, sau hài hòa là tự do, tự do bình đẳng dân chủ ái quốc...
Bóng tối bỗng nhiên phủ xuống đầu tôi, tôi nhảy dựng lên nhưng vì không quan sát kĩ địa hình xung quanh...
Tôi lập tức đạp phải khoảng không.
Ẳng ~~~
Tôi gào lên, đó là sự... níu kéo với sinh mạng đang mất đi.
"Haizzz."
Trong bóng tối tôi được một đôi tay kéo lên, thuận tiện nghe được tiếng thở dài của người ấy.
Đồ đạc trên đầu được lấy đi, tôi đối diện với ánh mắt của tình địch.
Trong mắt người ấy có cười cũng có chút bó tay, người ấy lần nữa đặt tôi lên bàn.
"Tiểu Hạch Đào thích không?"
Tình địch giơ lên vật trên tay rồi nói với tôi.
Trước mắt tôi bỗng biến thành màu đen, tôi cố gắng chạy trốn.
Nhưng tình địch nhanh tay nhanh mắt giữ lấy tôi.
Thả ra! Buông tay! Ông đây muốn cút đi ngủ!!!