Tống Thành Nam: Tính tôi không tốt lắm, đừng thử thách giới hạn của tôi, hy vọng cậu có thể học được cách phục tùng mệnh lệnh.
Tần Kiến: Phục tùng cái con khỉ.
Sói con lạnh lùng cứng đầu × Cựu chiến binh "mẹ hiền".
Vẫn là văn phong đời thường, bẻ thẳng thành cong, chênh lệch 12 tuổi, cứu rỗi lẫn nhau.
Tóm tắt:
Tống Thành Nam 18 tuổi nhập ngũ, 26 tuổi xuất ngũ.
Từng cầm súng, sờ pháo, làm trinh sát binh, làm xạ thủ bắn tỉa, bản lĩnh đầy mình, nhưng sau khi xuất ngũ, Tống Thành Nam lại làm chủ nhiệm cộng đồng ở một khu dân cư lạc hậu, từ đó sa vào những chuyện vụn vặt, lằng nhằng của người dân.
Tần Kiến là "đầu gấu" khét tiếng ở khu này, tuổi còn nhỏ nhưng không chuyện xấu nào không làm, chủ nhiệm cộng đồng tiền nhiệm bị cậu bắt nạt đến mức phải bỏ đi.
Tống Thành Nam sờ vết chai trên tay, từ từ cười: "Muốn bắt nạt tôi? Cũng phải xem nó có bản lĩnh đó không đã."
Trong lòng Tần Kiến có một vết thương, năm này qua tháng nọ lở loét không ngừng. Nhưng dưới sự "dạy dỗ" hết lần này đến lần khác của Tống Thành Nam, vết thương dần dần lành lại, mọc ra da non đỏ hỏn.
Da non rất ngứa, giống như lông vũ khẽ vuốt ve, tê dại.
Cuối cùng vào một đêm khuya, Tần Kiến cắn vào cổ Tống Thành Nam, nhe răng hung dữ: "Chỉ có vợ tôi mới được quản tôi, anh là cái thá gì?"
Vị chủ nhiệm cộng đồng trầm ổn có chút bất đắc dĩ, giơ tay vỗ vào gáy cậu nhóc: "Tôi chỉ quản cậu đến tuổi kết hôn hợp pháp, qua 22 tuổi, ai thích quản thì quản."
1. Hiện thực, đời thường, tiết tấu chậm, nhiều tình tiết thường ngày.
2. Đừng nghĩ tới chuyện công thụ lật kèo, chuyện quan trọng chỉ nói một lần.