Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Tương Ái Hảo Bất Hảo
  3. Chương 2
Trước /31 Sau

Tương Ái Hảo Bất Hảo

Chương 2

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

*v*

Từ siêu thị đi ra, bầu trời đã trở nên âm u, trong tay cầm hai cái túi lớn, Thẩm An Hoakhông khỏi âm thầm cầu khẩn ngàn vạn lần trời đừng có mưa.

Đáng tiếc trời không chiều lòng người, chỉ chốc lát sau đã có một vài giọt mưa lớn nhỏ thi nhau rơi xuống, ngay lúc Thẩm An Hoa do dự không biết có nên chờ xe bus hay gọi Lam Quy Dương tới đón mình, một chiếc BMW màu xám bạc chậm rãi lăn bánh về phía Thẩm An Hoa.

Tấm kính ở ghế lái xe bị kéo xuống dưới, lộ ra một gương mặt mê người, Đường Thiên cười hỏi:

“Hello An An, lên xe không em~?”

Thái độ của Đường Thiên thật thản nhiên, tựa như hôm qua họ vừa gặp mặt. Không cần nhìn cũng biết bên cạnh Đường Thiên có một cô gái bộ ngực đầy đặn, Thẩm An Hoa hạ mi mắt. Vừa định cự tuyệt Đường Thiên, một hồi còi từphía sau truyền đến, Thẩm An Hoa quay lại, thì ra là chiếc xe Lotus màu trắng của Lam Quy Dương, Thẩm An Hoa thả lỏng thần kinh đang căng thẳng, không chút do dựcậu xoay người hướng về phía Lam Quy Dương.

Híp hoa đào mắt, thấy Lam Quy Dương xuống xe, tiếp lấy mấy cái túi lớn trong tay Thẩm An Hoa, đỡ Thẩm An Hoa lên xe, Đường Thiên trên môi lộ ra một nụ cười khó hiểu. Là người đàn ông kia sao, An An nói chia tay, ra là vì thằng ấy~

Không rõ cảm giác chua xót trong ngực mình là gì, Đường Thiên vì bạn gái giục giã, lái ô tô rời đi.

Trở lại nhà của Thẩm An Hoa, Lam Quy Dương lấy mấy thứ trong túi ra, đem từng thứ từng thứ sắp xếp cẩn thận. Ngay lúc anh mang nguyên liệu nấu ăn cất vào tủ lạnh, phòng khách đột nhiên vang lên tiếng trẻ con khóc, anh vội vàng thò đầu ra hỏi:

“Làm sao vậy? Có phải Quân Hòa đói bụng không?”

Khi nhận được câu trả lời xác nhận, anh lại hỏi:

“Có muốn tôi pha sữa bò không?”

Qua một hồi lâu, anh mới nhận được câu trả lời với thanh âm ngượng ngùng của bạn thân:

“Mình tự làm.”

Lam Quy Dương “nga~” một tiếng rồi lộ ra một nụ cười hiểu biết.

Ôm Thẩm Quân Hòa ba tháng tuổi đi vào phòng ngủ, Thẩm An Hoa ngồi ở bên giường, kéo chiếc áo T- shirt lên lộ ra phân nửa bộ ngực trắng nõn. Bờ ngực vốn bằng phẳng lại có chút sưng thũng, tựa như cơ ngực, nhưng trên thực tế…

Nghe được mùi hương quen thuộc, Thẩm Quân Hòa bé nhỏ vươn hai tay cầm lấy bộ ngực của papa, sau đó vươn tới tiếp cận núm vú đỏ sậm, cố sức mút, sữa tươi ấm áp liền tuôn vào cái miệng nhỏ của Thẩm Quân Hòa, cậu bé thỏa mãn ngừng khóc.

Nâng cái đầu của con trai, Thẩm An Hoa cẩn thận cho con bú, mạch suy nghĩ phiêu về cuộc gặp gỡ ngoài ý muốn ban nãy. Đó là bạn gái thứ bao nhiêu trong năm nay của anh ta? Thẩm An Hoa trào phúng cười cười, bọn họ quả là hai người thuộc hai thếgiới hoàn toàn khác nhau.

Tựa như phát hiện tâm tư của papa không ở trên mình, Thẩm Quân Hòa ra sức cắn chặt Thẩm An Hoa, Thẩm An Hoa bị đau giật mình hồi phục lại tinh thần. Cúi đầu nhìn thấy bảo bối mà mình vất vả nhiều ngày mới sinh ra được, Thẩm An Hoa thương tiếc cười cười, nhẹ nhàng vuốt ve cái đầu mềm mại, để cậu bé cảm nhận được mình yêu nó biết bao.

Qua một hồi lâu, cảm thấy con mình đã ăn no rồi, Thẩm An Hoa chỉnh lại quần áo đi ra ngoài phòng khách. Đem Thẩm Quân Hòa vào nhà bếp giao cho Lam Quy Dương, Thẩm An Hoa vừa mặc tạp dề vừa nói với Lam Quy Dương:

“Quy Dương, cậu đem Quân Hòa vào phòng khách chơi đi, mình làm cơm.”

Lam Quy Dương tựa hồ như muốn nói gì nữa, nhưng do dự một chút rồi “nga”một tiếng, ôm Thẩm Quân Hòa đang mở to đôi mắt vào phòng khách.

Trong bữa cơm tối, Thẩm gia diễn ra cuộc đối thoại dưới đây:

“An Hoa, chiều hôm nay…”

“Chiều hôm nay mưa to thật đấy, không biết có phải sắp có bão không nữa, đợi cơm nước xong nhớ nhắc mình xem dự báo thời tiết.”

“Cái BMW đó…”

“Yên tâm đi, xe Lotus của cậu đẹp hơn cái BMW đó nhiều, đi Lotus về tựa như bạch mã hoàng tửvậy.”

“Đường…”

“Quy Dương, món đường thố bài cốt (sườn xào chua ngọt) này là mình làm cho cậu đó, ăn nhiều một chút.”

“An Hoa!” Lam Quy Dương không khỏi cao giọng nhưng khi nhìn được ánh mắt khổ sở của Thẩm An Hoa, anh lại có chút không đành lòng.

“An Hoa, tôi biết Đường Thiên có lỗi với cậu. Nhưng cậu cũng biết, không cho một người đàn ông biết chuyện hắn đã làm cha, có con, cũng là một chuyện rất tàn nhẫn.”

Thẩm An Hoa lơ đễnh cười một tiếng, gắp một miếng sườn đặt vào bát của Lam Quy Dương, hy vọng xương sườn có thể chặn cái miệng của anh lại. Nhận được ánh mắt bất mãn của Lam Quy Dương, Thẩm An Hoa không thể làm gì khác là mở miệng nói:

“Không quan hệ, thành thực mà nói khả năng chế tạo t*ng trùng của anh ta mạnh như vậy, nhất đinh sẽ hạ sinh ra một đống con trai con gái, dù không biết sự tồn tại của Quân Hòa, cũng không có hại gì cho anh ta.”

“Còn Quân Hòa thì sao, cậu muốn gạt nó cả đời sao?”

“Cái này à, ai nói mình sẽ gạt nó. Mình sẽ nói cho nó biết ai bắn cho nó một viên t*ng trùng, sau đó dặn nó ngàn vạn lần cách xa họ Đường ra.”

Nói đến đây, Thẩm An Hoa quay đầu về phía Thẩm Quân Hòa đang mút mút ngón tay trong chiếc nôi trẻ con tìm kiếm đồng minh.

“Papa nói có đúng không, bảo bối của papa?”

Cảm giác được ánh nhìn của papa, Thẩm Quân Hòa dùng tay không vỗ vỗ vào lan can của cái nôi, vui thích “A~~” vài tiếng.

Thẩm An Hoa– người cha yêu con quá độ nhịn không được cười lớn cúi xuống, đặt môi lên mặt Thẩm Quân Hòa, nói:

“Không hổ là con trai của ta, quả nhiên là ba con một lòng a~”

Nhìn hai cha con này trước mặt diễn màn thiên luân chi nhạc*, Lam Quy Dương có chút đau đầu day day thái dương.

“Vậy còn cha của Đường Thiên thì sao, ông ta là cha dượng cậu, Quân Hòa là trưởng tôn của Đường gia, Đường gia rốt cuộc biết được sự tồn tại của Quân Hòa, cậu liệu có khả năng giấu giếm như hồ ly giấu đuôi với Đường lão tiên sinh không?”

“Vậy ư? Thật sự là không nghĩ đến nha~~”

Thẩm An Hoa ra vẻ vô tội mở to mắt nhìn, Lam Quy Dương có cảm giác muốn té xỉu, nhìn được vẻ mặt không ngừng biến hóa của Lam Quy Dương, Thẩm An Hoa cười mở miệng nói:

“Mình đã nghĩ đến rồi, Đường thúc nếu hỏi mình, mình sẽ nói là Quân Hòa là mình cùng với một gã vớ được ngoài đường mập hợp mà ra.”

Thấy vẻ mặt “lí do quá vớ vẩn” của Lam Quy Dương, Thẩm An Hoa liền vội vã bổ sung:

“Dù sao lúc mình mang thai Quân Hòa thì Đường Thiên đang qua lại với một cô người mẫu, ừm, anh ta hai tháng liền không có gặp mình.”

“A?” Lam Quy Dương lấy làm kinh hãi, vô thức nhìn về phía Thẩm Quân Hòa.

Liếc mắt nhìn ra Lam Quy Dương tựa như đang suy nghĩ gì, Thẩm An Hoa bật cười:

“Thời gian đó có một tối mình chạy đi tìm anh ta, vì là ngày thứ hai mình phải lên lớp nên đã đi từ rất sớm, hơn nữa đêm đó anh ta uống say, đại khái là làm gì cũng không nhớ nữa. Cậu đang nghĩ gì thế, Quân Hòa đương nhiên là con trai của anh ta.”

Lam Quy Dương lúc này mới thở dài một hơi, Thẩm An Hoa nghĩ cũng buồn cười, tay vuốt vuốt đầu Thẩm Quân Hòa, nói:

“Bảo bối, ba nuôi của con đáng yêu quá ha~?”

***

Tiến vào bồn tắm nước nóng mát xa xa hoa cực lớn, Đường Thiên không rõ mình đang làm gì. Elle là một bảo vật, anh vốn nên cùng nàng vượt qua một đêm sung sướng mà điên cuồng, nhưng sau khi gặp Thẩm An Hoa lập tức sinh biến đổi. Anh cùng Elle dùng xong một bữa tiệc tối kiểu Pháp lãng mạn, không để ý sự bất mãn của Elle mà đuổi nàng ra khỏi nhà. Úc, anh đang làm cái gì thế?

Nhưnghối hận được một giây đồng hồ, Đường Thiên không tự chủ được nhớ tới Thẩm An Hoa.

Cha của Đường Thiên là một người phong lưu thành tính, Thẩm An Hoa là con riêng của người vợ thứ ba. Đường Thiên vốn có rất nhiều em trai em gái cũng không để ý lắm cái đứa em nhỏ hơn anh ta sáu tuổi con riêng của bà mẹ kế này. Thế nhưng, năm Thẩm An Hoa mười tám tuổi, Đường Thiên say rượu cùng Thẩm An Hoa phát sinh quan hệ, Thẩm An Hoa nhân cơ hội này bày tỏ ý ái mộ Đường Thiên. Sau bởi vì nghĩ Thẩm An Hoa trên giường tư vị cũng không tồi lắm, hơn nữa cậu là nam nhân sẽ không mang thai, dù sao Thẩm An Hoa thích anh, Đường Thiên tất nhiên không phụ cái phong lưu thiên tính mà phụ thân di truyền cho mình, đem Thẩm An Hoa nhét vào phạm vi tình nhân giường chiếu.

Thế nhưng sau ba năm, Thẩm An Hoa đột nhiên gửi một lá thư chia tay ngắn gọn cho Đường Thiên, sau đó liền biến mất không thấy bóng dáng tăm hơi, ngay cả lễ mừng năm mới cũng không quay về Đường gia. Tuy nhiên Đường Thiên cũng không để ý nhiều lắm, thứ nhất là dù sao Thẩm An Hoa trên danh nghĩa cũng là em trai, cậu ấy có muốn chia tay cũng không nên miễn cưỡng. Thứ hai, anh nghĩ mình cũng không có lý do gì phải đi quản Thẩm An Hoa, Thẩm An Hoa đã trưởng thành, cậu ấy đang làm gì hẳn phải tự có suy nghĩ rõ ràng.

Tinh chất hoa hồng tràn ngập không gian trong phòng tắm, thân thể trắng nõn của Thẩm An Hoa tự nhiên hiện lên trong đầu Đường Thiên, nghĩ đến bộ dạng Thẩm An Hoa ngượng ngùng hướng về mình cầu hoan, vì liên tục ân ái ma sát khiến toàn thân ửng đỏ, huyệt động ấm áp mà chặt chẽ. Thân thể vì kí ức tuyệt vời này mà bắt đầu nóng lên, Đường Thiên tay cầm tiểu huynh đệ đã ngẩng đầu ưỡn ngực của mình, thở hổn hển tưởng tượng cảnh Thẩm An Hoa dịu dàng ngoan ngoãn quỳ sát dưới thân, dùng khoang miệng ấm áp chăm chú bao vây mình, ngón tay trơn mềm nhỏ nhắn nắm gốc rễ của anh, đùa bỡn túi da đã phồng căng lên của anh.

Một tiếng gầm nhẹ, Đường Thiên bi ai phát hiện, chỉ có như vậy, đã bắn rồi. Đường Thiên anh từ năm mười lăm tuổi khai trai, sau đó chưa có từng phát sinh chuyện động thủ như vậy, lần này cư nhiên nhớ về một người đã chia tay, liền bắn.

Vội vàng bước ra khỏi bồn tắm lớn, qua loa tẩy rửa xong xuôi, Đường Thiên ngồi ở chiếc giường king-size cầm lấy chiếc điện thoại cầm tay tìm người giải quyết phiền muộn.

Sau vài giây, Đường Thiên vô thức nhấn vào một dãy số đã phủ bụi từ lâu, đợi lúc anh kịp phản ứng thì mới nhận ra đây đúng là dãy số của Thẩm An Hoa. Đâu thể cứ thế ngắt máy, Đường Thiên suy nghĩ, dù sao mình cũng là đại ca, gọi một cú điện thoại quan tâm đệ đệ cũng không… có gì lắm.

Nhưng đến khi bên tai vang lên thanh âm băng lãnh máy móc của nữ nhân thì Đường Thiên chút nữa quăng cái điện thoại xuống đất. Không ngờ Thẩm An Hoa cư nhiên để trốn mình ngay cả số điện thoại cũng đổi, Đường Thiên đột nhiên tức giận. Điện thoại hiện ra một dãy số, cố sức kiên nhẫn ấn nút gọi, tới khi người đầu dây bên kia bắt máy,không chờ người kia kịp nói, anh đã đại hỏa nói:

“Diễm, giúp tôi tìm một người!”

_____________

*thiên luân chi nhạc:là cái màn mà cha con – anh em thể hiện tình cảm với nhau *v* ~ có tình yêu nào có cách giải thích nó hay hơn thì bảo mình nhé ~ *O* ~

Ồ mồ ~ Đường Đường bắt đầu chuẩn bị tinh thần bước vào cuộc đời làm bố rồi nha ~ XD ~

Cơ mà cái thằng cu Thẩm Quân Hòa yêu thật đấy nhỉ. Nghe mà muốn rờ nah ~ XD

Quảng cáo
Trước /31 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Thu Hồn Nhân

Copyright © 2022 - MTruyện.net