Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Thế là lắc đầu, cưng chiều nói ra: "Cha không thích ăn đồ ăn quá ngọt, các ngươi ăn đi.”
"Không được không được! Ta muốn cha ăn!" Tuyền Ấu mãnh liệt lắc đầu, trực tiếp bò tới trong ngực Lâm Hiên.
Khóe miệng Đông Hoàng Tử U nở một nụ cười.
Dưới thế công mạnh mẽ của con gái, Lâm Hiên có muốn không khuất phục cũng không được!
Lâm Hiên bị tiểu nha đầu làm cho bất đắc dĩ, đành phải nói ra: "Vậy chúng ta oẳn tù tì quyết định, người nào thua thì ăn có được hay không?"
Đối phó tiểu bảo bối, đương nhiên Lâm Hiên Phải dùng phương pháp của tiểu hài tử để giải quyết. Dù sao thì đây cũng là một viên Thiên giai đan dược, không thể để cho lãng phí như vậy được. Cho chúng nữ nhỉ ăn mới là lựa chọn tốt nhất.
Tuyền Ấu nghe xong đấu chí bạo rạp nói ra: "Được, vậy chúng ta oẳn tủ tì một lần!"
Tiểu nha đầu mỗi ngày đều sẽ tranh tài oẳn tù tì với một đám yêu thú, nàng cảm thấy là mình rất lợi hại.
"Vậy bắt đầu đi, kéo búa bao!"
Lâm Hiên cười hắc hắc: "Cha thắng!"
Với tụ vi của hẳn mà muốn thẳng tiểu nha đầu là một chuyện rất là đơn giản.
"Ai" Tuyền Ấu bất đắc dĩ thở dài, cha thật là lợi hại, người ta hoàn toàn không sánh bằng hắn!
Lâm Hiên cầm Ngưng Bích Quả Đan ở trong tay, chia làm bốn phần đưa cho chúng nữ nhĩ: "Các bảo bối, cầm đi ăn đi."
Mà Nhìn thấy chúng nữ ăn đan dược, nụ cười trên mặt Đông Hoàng Tử U biến mất trong nháy mắt.
........................
"Ngay cả nữ nhĩ xuất mã đều không được, muốn cho hẳn bước vào con đường tu luyện, tại sao khó như vậy?"
Đông Hoàng Tử U bất đắc dĩ đỡ cái trán, ngay cả cơ hội trời cho như vậy mà cũng không thể nào giải quyết được Lâm Hiên. Phải nói là khiến cho nàng không còn gì để nói. Nghĩ lại, mình Tiên Ma đồng tu, mắt thấy sắp bước vào Ðại Thánh Cảnh. Cũng không cần phải nóng lòng muốn lấy được tiến triển ở trên người của Lâm Hiên. Mình càng biểu hiện gấp gáp thì hắn sẽ càng phản kháng. Vẫn nên từ từ mà đến thì tốt hơn, dù sao thì cũng còn nhiều thời gian.
Nghĩ đến đây, trong nháy mắt tâm tình của nàng trở nên tốt hơn rất nhiều, bước lên vài bước nhìn Lâm Hiên: "Hôm nay ta tổ chức một bữa tiệc ăn mừng ở Huyền Băng Cung, ngươi và bọn nhỏ theo ta đến dự tiệc đi”
"Chờ đến yến hội kết thúc, lại ở lại Huyền Băng Cung một hồi, dẫn bọn nhỏ xem kịch”
Lâm Hiên tùy ý gật đầu: "Được."
Mà nghe được Lâm Hiên muốn dẫn theo mình đi Huyền Băng Cung, các tiểu nha đầu đều hưng phấn lên.
"Đây là lần đầu tiên cha đến Huyền Băng Cung, ta muốn làm hướng dẫn viên cho chai”
"Ta cũng muốn, ta cũng muốn! Ta biết bên trong Huyền Băng Cung có rất nhiều chỗ chơi vui!"
"Vậy chúng ta cùng nhau làm hướng dẫn viên cho cha!"
"Đi mau đi mau, ta đã đợi không kịp!"
Các tiểu nha đầu vội vàng kéo Lâm Hiên, sau đó lại kéo Đông Hoàng Tử U đi đến cổng.
Sau khi ra khỏi Thủy Tỉnh Cung.
Đông Hoàng Tử U vung ngọc thủ lên, dẫn theo Lâm Hiên trong chớp mắt đi vào Huyền Băng Cung. Lâm Hiên ngẩng đầu nhìn lại, Huyền Băng Cung quả nhiên khí thế phi phàm. Cửa lớn của cung điện được làm từ huyền băng màu xanh thẳm, xuyên thẳng mây xanh.
Ở trên đầu có vô số án mây hào quang rực rỡ.
Nhìn thành cung dài vô biên vô tận. Điều khắc Phi Long Ngọc Phượng cực kỳ tinh mỹ, sắc thái lộng lẫy, khí chất ung dung. Mà phía trên Huyền Băng Cung, bên trong không gian mơ hồ có mấy con Băng Phượng đang bay múa. Trong phượng múa rồng bay, từng đạo Huyền Băng Chỉ Khí tỉnh diệu tuyệt luân bừng bừng mà lên, thoáng như tiên cảnh.
"Cha cha, Huyền Băng Cung của mẫu thân lớn hay không?" Tuyền Hi hỏi
"Lớn” Lâm Hiên khẽ gật đầu.
Đông Hoàng Tử U không để lại dấu vết nhìn Lâm Hiên một chút. Huyền Băng Cung tập kết đỉnh phong hoàng quyền ở Bắc Huyền Thiên. Bất kỳ người đàn ông nào phàm là có chút khát vọng về quyền lợi thì đều sẽ bị bầu không khí nơi này làm cho động lòng.
Nàng hy vọng lần này không chỉ là dẫn Lâm Hiên đến đây ăn cơm mà còn có thể kích thích khát vọng với khắp thiên hạ trong lòng Lâm Hiên.
"Đi thôi."
Nàng từ tốn nói, dẫn theo Lâm Hiên và chúng nữ nhỉ đi vào cung môn.
Không lâu sau, bọn họ đến đại điện Huyền Băng Cung.
Bên trong bảo điện rộng lớn, hai bên đã ngồi đầy Hoàng tộc, văn thần và hổ tướng. Mà trên đài cao chỗ xa nhất thì là Băng Phượng Thần Tọa, băng khí lượn lờ, tiên khí bừng bừng.
Nhìn thấy Lâm Hiên và Đông Hoàng Tử U đi vào cửa điện, toàn thể đứng dậy, hành lễ với bọn họ.
"Ngô hoàng thánh an!"
"Đế phu thánh an!"
"Công chúa thánh an!”
Đông Hoàng Tử U khẽ giơ ngọc thủ lên: "Miễn lễ!"
Sau khi nói xong, dẫn theo Lâm Hiên và chúng nữ nhỉ đi tới trước Băng Phượng Thần Tọa.
Các site khác đang copy và ăn cắp của truyện azz nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung. Truyện ra nhanh hơn cả mấy chục chương.
Một nhà sáu miệng ngồi thành một loạt, nam tuấn nữ mỹ, hài tử đáng yêu, đúng là khiến cho tất cả mọi người đang có mặt ở đây mở rộng tầm mắt.
Sau khi Đông Hoàng Tử U ra lệnh, tiệc ăn mừng chính thức bắt đầu. Đông Hoàng Tử U nhìn thấy Lâm Hiên Nếu không phải là lột tôm gắp thức ăn cho các cô con gái thì chính là lau miệng cho các cô con gái.
Từng cử chỉ dịu dàng mà tỉ mỉ đó khiến cho trong lòng của Đông Hoàng Tử U hơi động.
Chư vị vương hầu đại thần lập tức chú ý tới sắc mặt Đông Hoàng Tử U, uống xong một chén rượu, sau đó đều chủ động lui trở về bàn, không còn dám mời Lâm Hiên uống nhiều.
Mặc dù, bọn họ nghe nói Lâm Hiên chính là ngàn chén không say. Nhưng mà nhìn tình huống trước mắt, rõ ràng là Nữ Đế sợ Đế phu uống rượu quá nhiều thương thân.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");