Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Đám người hiểu ra, thanh niên áo bào xám đã tăng thêm một đạo phong ấn cho cửa vào bí cảnh.
Chỉ sợ chỉ có Mục Vân Ba và chính bọn hắn mới có thể thông qua phong ấn này, tiến vào bí cảnh.
Mà khi thấy rõ ràng khuôn mặt thanh niên áo bào xám kia, có tu sĩ không khỏi kinh hô một tiếng:
“Hóa ra là 'Thuật pháp song tuyệt Lục Thần!"
Ở giới võ đạo Xích Tiêu Thiên gần hai ngàn năm, xuất hiện Thiên kiêu xuất sắc nhất thế hệ trẻ tuổi, trừ Lục Thần ra không còn có thể là ai khác.
Bởi vì hắn chính là một cao thủ duy nhất của Xích Tiêu Thiên gần hai ngàn năm nay có thuật pháp song tu.
Chẳng những tu vi thượng thừa, lại tỉnh thông trận pháp, minh văn, luyện đan... rất nhiều kỹ năng, được vinh dự gọi là "Thuật pháp song tuyệt”
Đám người không nghĩ tới, Lục Thần lại là người Vị Ương Thánh Địa.
Mục Vân Ba ha ha cười nói:"Lục Thần có thiên phú siêu tuyệt, thuật pháp đều có thành tựu, đã được bản tọa thu làm chân truyền đệ tử.”
Lục Thần khẽ mỉm cười nói:
"Chư vị, ta đã một lần nữa chỉnh sửa cấu trúc cánh cổng bí cảnh”
"Nếu không có công pháp chân truyền của Vị Ương Thánh Địa chúng ta thì không thể tiến vào bí cảnh mảy may, không tin thì chư vị có thể thử một chút!”
Nhìn thấy Mục Vân Ba cùng Lục Thần lớn lối như thế, Đỗ Dương cả giận nói
"Vậy để bổn tông chủ thử một chút, cái phong ấn này của ngươi có phải là hổ giấy hay không!”
Hắn vận chuyển chân nguyên hóa thành một đạo lưu quang xông tới.
Oành!
Chỉ thấy ngàn vạn phù văn bên trong ánh sáng hỗn độn bỗng nhiên tuôn ra một đoàn kim quang cực kỳ đáng sợ.
Sau đó là một tiếng tiếng kêu thảm thiết đau đớn
Đỗ Dương bị kim quang hất về khoảng chừng trăm trượng, lại phun ra một miệng máu tươi, nhìn qua đã thụ thương không nhẹ.
Tê ~
Thấy cảnh này, mọi người ở đây đều lạnh cả sống lưng.
Có người quen Đỗ Dương, biết hẳn có tu vi Tôn Giả sơ kỳ.
Không nghĩ tới, lại bị phù văn của Lục Thần dùng một chiêu đả thương nặng, thật sự là kinh khủng!
"Ha ha ha, nếu ai còn muốn thử một chút, cũng có thể xông vào!"
Mục Vân Ba cười to vài tiếng, ngạo nghễ nhìn xuống toàn trường.
Chúng tu sĩ ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, không khỏi một trận sợ hãi, nhao nhao cúi đầu.
"Hừ!"
Mục Vân Ba thấy mọi người đều chịu thua, không khỏi hừ lạnh một tiếng, muốn dẫn theo Lục Thần cùng các đệ tử tiến vào bí cảnh.
“Chậm đã!"
Lúc này, bỗng nhiên một tiếng nói già nua truyền đến.
Đám người theo tiếng nói nhìn lại.
Chỉ thấy một lão giả râu tóc bạc trắng, mặc áo bào đen ngồi ở trên xe lăn hắc mộc huyền từ trên trời giáng xuống.
Sau khi lão giả rơi xuống đất, bên trong phạm vi mười trượng, tất cả cát sỏi và hòn đá tự động chồng chất lại một chỗ.
Ở chung quanh hắn tạo thành một bức tường hình tròn, tựa như là một vách ngăn huyền diệu.
Nhìn chằm chằm khuôn mặt già nua của hắn, Mục Vân Ba không khỏi lộ vẻ căm hận.
"Hóa ra là Đại Lý thế quốc - Thái Thượng Hoàng Long lão tiền bối!"
Hắn không nghĩ tới, người chín đại tông môn không đến, lại nửa đường giết ra một Tông Sư Chuẩn Đế Cảnh uy tín lâu năm.
Mà hắn, lập tức khiến cho tu sĩ toàn trường sợ hãi thán phục một trận.
"Hóa ra hắn chính là người có danh xưng 'Khí trận áp thiên hạ' Tông Sư Long Thiên!"
"Ta từng nghe nói Long tiền bối khi còn là Hoàng đế Đại Lý thế quốc, lấy khí vận cả nước tu luyện khí trận, lại đồng thời lấy được đột phá, thành khí trận song Tông Sư duy nhất trong vòng hai vạn năm của Xích Tiêu Thiên!”
"Tê! Cường nhân bực này cũng xuất hiện, xem ra Dao Quang Bí Cảnh hôm nay càng không dễ tiến vào!"
...
Ở đây có rất nhiều nhân sĩ võ đạo cũng chưa từng gặp Long Thiên.
Nhưng điều này cũng không hề ảnh hưởng đến uy danh Long Thiên lan xa, khí tuyệt thiên hạ.
Mà khiến võ đạo giới Xích Tiêu Thiên nói chuyện say sưa nhất chính là ở Long Thiên là gần hai vạn năm qua, là cường giả duy nhất lấy thân phận Đế Hoàng tu luyện ra song Tông Sư Chuẩn Đế Cảnh.
Thực lực luyện khí cùng tạo nghệ trận pháp của hắn, đều đủ để quét ngang một thời đại
Bây giờ hắn xuất hiện, để cho người ở chỗ này đều hiểu.
Trận tranh dành ở Dao Quang Bí Cảnh hôm nay, sẽ không dễ dàng kết thúc như vậy.
Kể cả mạnh mẽ như Vị Ương Thánh Chủ cũng sẽ không thể dễ dàng tiến vào bí cảnh.
Long Thiên chuyển động xe lăn, đặt ánh mắt lên mặt Mục Vân Ba, ngoài cười nhưng trong không cười nói:
"Dao Quang Bí Cảnh cực kì hiếm thấy, trong đó có vô số trân bảo, lão hủ há có thể bỏ lỡ chuyện tốt bực này?"
Mục Vân Ba lạnh lùng đáp: "Nghe ý của tiền bối là muốn tranh đoạt bí cảnh này cùng bản tọa?"
Long Thiên lộ ra một tia nghiền ngẫm:
“Mục Thánh Chủ muốn chiếm lấy bí cảnh này, đoán chừng là muốn lấy hết tất cả chỗ tốt, sau đó bành trướng thánh địa”
"Mà lão hủ ta cũng có ý nghĩ này!"
"Dù sao ta còn muốn giúp đỡ nhi tử không nên thân kia của ta phát triển Đại Lý thế quốc, cũng rất căn trân bảo bên trong bí cảnh này!"
Sau khi Mục Vân Ba nghe xong trong mắt lóe lên một tia sắt ý.
Đến cùng thì gừng càng già càng cay, hắn không nghĩ tới ý đồ của mình lại bị Long Thiên liếc mắt đã nhìn thấu.
Lấy Vị Ương Kiếm ra, Mục Vân Ba toàn lực vận chuyển chân nguyên, một đạo kiếm khí bén nhọn xông thẳng lên trời.
Thực lực của hai người cân sức ngang tài, nếu đối đầu trực tiếp, chỉ sợ ba ngày ba đêm cũng không phân ra thẳng bại.
Dưới mắt nhiều người nhìn chằm chằm như vậy, hắn đương nhiên sẽ không đánh ngươi chết ta sống với Long Thiên.
Vừa rồi hắn chỉ nhất thời xúc động phẫn nộ nên muốn động thủ thôi.
Lúc này Long Thiên đưa ánh mắt nhìn tới cửa vào bí cảnh, nói:
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");