Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Tướng Công Ta Đây Không Muốn Bị Ép Cưới
  3. Chương 387: Đế phu của ta rất lợi hại!
Trước /600 Sau

Tướng Công Ta Đây Không Muốn Bị Ép Cưới

Chương 387: Đế phu của ta rất lợi hại!

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Vô hình trung, làm cho các tiểu bảo bối có được thân thủ càng thêm nhanh nhẹn.

Điều quan trọng nhất là.

"Thịt của Quang Điểu không chứa chất béo, rất khỏe mạnh, và hương vị trơn tru, nó chỉ đơn giản là một món ăn tự nhiên cho bọn nhỏ.

“Tốt!"

“Lại có thể ăn được thịt nướng cha làm!"

Các tiểu nha đầu nhất thời vui vẻ khoa tay múa chân.

Vì để cho mọi người biết trù nghệ tỉnh xảo của Lâm Hiên, các nàng còn đặc biệt mời Mộ Ấu Khanh cùng Thượng Quan Kiệt bọn họ cùng ăn.

Xem xét rằng có rất nhiều người ở đây.

Mộ Ấu Khanh lập tức lấy ra một con yêu thú mình bất được, bảo bọn Thượng Quan Kiệt đi thanh lý rửa sạch.

Sau đó, Lâm Hiên lại dựng lên đống lửa, cùng nướng cả Quang Điểu và yêu thú. 

Hắn lấy ra chai gia vị mà hẳn mang theo trong nạp giới ra.

Trong đó có các loại gia vị nướng đặc biệt như bột thì là, bột thịt nướng.

Sau khi rắc lên thịt.

Phốc! Một tiếng, một đạo hương khí cực kỳ rồng đậm bao trùm phạm vi nửa dặm trong nháy mắt.

“Wow, hương vị này rất thơm.”

"Mùi này hẳn là chỉ có trên trời mới có, trên đời khó có thể ngửi được!"

“Đế phu lợi hại của ta!"

...

Không chỉ có bọn nhỏ Tuyền Châu, mà cả Mộ Ấu Khanh và những người khác cũng hoàn toàn bị chinh phục bởi kỹ năng nấu nướng của Lâm Hiên.

Cho dù thân là con gái hoàng gia, Mộ Ấu Khanh vẫn nhịn không được chảy nước miếng.

Lau khóe miệng, Mộ Ấu Khanh vô cùng ngưỡng mộ nhìn Lâm Hiên, nghĩ thầm Nữ Để biểu tỷ của mình thật sự là nhặt được bảo bối! 

... 

Trên bầu trời ngàn dặm.

Một con Thất Thải Vân Tước khổng lồ nhanh chóng xẹt qua dưới những đám mây.

Trên lưng nó, có hai thiếu nữ đứng.

Bên trái một người mặc váy la thượng màu xanh biếc, dung mạo tuyệt mỹ, cả người tiên khí, không giống tục nhân

Mà bên phải một tỳ nữ bất kể là quần áo hay dung mạo khí chất đều kém hơn một bậc, nhìn qua càng giống như tỳ nữ váy xanh.

Triệu Tiểu Hạ nhìn thoáng qua đại tiểu thư nhà mình Như Thanh Uyển, nói:

“Tiểu thư, chúng ta đã chạy xa như vậy, nếu là đi về phía trước, sợ là sẽ đến Bắc Huyền Thiên rồi!"

Nói xong, nàng không khỏi ngẩng đầu nhìn thoáng qua băng thiên tuyết địa xa xa, trong ánh mắt tràn ngập vẻ lo lắng.

Như Thanh Uyển khẽ thở dài một tiếng nói: "Chúng ta có thể chạy thoát đã là may mắn.”

"Nếu là đường vòng mà nói, rất có thể sẽ bị Thôi trưởng lão bọn họ bắt được, không bằng một đường đi về phía trước, có lẽ còn có sinh cơ.” 

"Nhưng mà...” Triệu Tiểu Hạ lộ ra vẻ tuyệt vọng.

“Ra khỏi Động Nguyên Thiên, chúng ta hoàn toàn không quen ai, không ai sẽ giúp chúng ta!”

"Mà thế lực tông chủ quá lớn, ngươi đối nghịch với hắn như vậy, không khác gì lấy trứng chọi đá!"

Ánh mắt Như Thanh Uyển trở nên vô cùng kiên định: "Vi thiên hạ chính đạo, cho dù lấy trứng chọi đá, ta cũng phải kháng chiến với hẳn đến cùng!"

“Ai!" Triệu Tiểu Hạ không khỏi bi thương lắc đầu, vì sao đi tới bước này?

Nàng không thể không cảm thấy.

Chỉ nửa ngày trước.

Là nữ nhi nhận nuôi của tông chủ Độn Thế Tiên Tông Như Dẫn Giang, Như Thanh Uyển và hắn vẫn là cha con ruột thịt.

Nào ngờ ngắn ngủi nửa ngày trôi qua, Như Thanh Uyển đã bị Độn Thế Tiên Tông đuổi giết.

Và sở đĩ xảy ra cảnh này.

Chính là bởi vì Như Thanh Uyển phát hiện ra một bí mật không thể để ai biết của Như Dẫn Giang, từ đó xúc phạm cấm kỵ của Như Dẫn Giang. 

Hiện tại Như Dẫn Giang phái đám người trưởng lão Thôi Liệt đuổi theo sau lưng.

Cho dù Như Thanh Uyển mang theo mình một đường chạy trốn về phía bắc, chỉ sợ cũng không thoát khỏi Ngũ Chỉ Sơn của bọn họ.

Như Thanh Uyển nhàn nhạt nhìn Triệu Tiểu Hạ một cái: "Hạ nhị, nếu ngươi sợ hãi, vậy trở về đi! Ta sẽ không trách ngươi đâu!”

Triệu Tiểu Hạ sửng sốt, lắc đầu nói: "Không! Ta sẽ không quay lại đâu! Ta muốn cùng sống cùng chết với tiểu thư!"

“Mạng của Hạ nhi là do tiểu thư cho, nếu không có tiểu thư, từ lúc ba tuổi Hạ nhĩ đã bị đông lạnh đến chết, cho nên Hạ nhi sẽ không rời đi!"

Như Thanh Uyển nhìn vẻ mặt kiên quyết của Triệu Tiểu Hạ, nhất thời không nói gì, khẽ thở dài một tiếng: "Ừ!"

Lúc này, phía sau truyền đến một giọng nói vô cùng hùng hậu.

“Tiểu thư, khi ngươi mới một tuổi tông chủ đã nhận nuôi ngươi, nhưng ngươi lại vì cái gọi là đạo nghĩa mà phản bội hắn, hẳn thật là thất vọng!" 

Hiện tại ngươi nhanh chịu trói, có lẽ tông chủ còn có thể tha cho ngươi một cái mạng!”

Thôi Liệt mang theo hơn ba mươi đệ tử Độn Thế Tiên Tông, chân đạp kèn kền Kim Vũ nhanh chóng tới gần.

Như Thanh Uyển nghe vậy không khỏi nhíu mày liễu, lấy ra linh kiếm của mình, nói: "Hạ nhi ngươi rời đi trước, ta thay ngươi ngăn trở bọn họ!”

“Không, ta sẽ giữ bọn họ lại!”

Triệu Tiểu Hạ đạp mạnh trên lưng Thất Thải Vân Tước, bàn tay nhỏ bé vung lên cầm một thanh kiếm, vọt về phía đám Thôi Liệt.

“Nha đầu thối, ngươi đang muốn chết!"

Thôi Liệt thấy thế nổi giận, giơ tay phải lên nhắm ngay Triệu Tiểu Hạ một chưởng.

Ầm!

Thần phách đỉnh phong cảnh giới linh lực biến thành một sức mạnh cuồn cuộn, đánh một cách ác độc vào ngực của Triệu Tiểu Hạ, đánh bay nàng ngàn trượng trong nháy mắt.

“Hạ nhi!"

Như Thanh Uyển nóng nảy không thôi, muốn phi thân lao ra bắt lấy Triệu Tiểu Hạ.

Ở trên bầu trời cao như vậy, nếu Hạ Nhi ngã xuống, nhất định sẽ bị ngã đến tan xương nát thịt!

"Tiểu thư, ngươi nên lo lắng cho mình đi!"

Lúc này Thôi Liệt đã dẫn người vây quanh Như Thanh Uyển.

Khuôn mặt xinh đẹp của Như Thanh Uyển trở nên tái nhợt.

Lấy tu vi Thần Phách trung kỳ cảnh giới của nàng, muốn đối phó thôi Liệt bọn họ, căn bản là sỉ nhân nói mộng!

Nhưng mà, nếu là bị bắt.

Không chỉ không có người nhặt xác cho Hạ Nhi thu thi, tám trăm đại tông môn khu vực phía bắc Động Nguyên Thiên cũng sẽ lâm vào trong nước sôi lửa bỏng.

Một màn này, cho dù như thế nào Như Thanh Uyển cũng không muốn nhìn thấy.

Cắn răng, Như Thanh Uyển quyết định liều mạng với đám Thôi Liệu!

"Nếu ta chết, sẽ không có ai có thể trợ giúp tiểu. thư.”

"Lấy tính tình tông chú, một khí nàng bị bắt trở về, khó mà bảo toàn được tính mạng...Ôi, thơm quá!”

"Trên đời này sao lại có hương vị thơm ngon như vậy! Đó có phải là ảo giác của ta trước khi chết không?”

 

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");

Quảng cáo
Trước /600 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Khi Em Mỉm Cười

Copyright © 2022 - MTruyện.net