Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
3 tháng sau
Cũng đã 3 tháng anh ko tìm được cô tính cách của anh càng ngày lạnh lùng hơn và khó tính hơn trong công ty ai cũng phải sợ ko biết ai đã làm tổng giám đốc của họ phải nổi nóng như vậy anh ít khi về nha hơn trước chỉ vì muốn lao đầu vào công việc để bớt đi nổi nhớ cô dù 3 tháng hay 3 năm 30 năm anh vẫn phải tìm ra cô cho bằng được cuộc đời anh đã định mệnh cô là cả cuộc đời của anh. Còn cô ta chỉ ở trong nhà anh nhưng đó chỉ là căn biệt thự cũ anh muốn ở đâu thì ở ko nhất thiết phải căn nhà đó nên anh cho người làm dọn qua căn biệt thự Nam Viên để dọn dẹp đó cũng là căn biệt thự anh muốn sao này có cô cũng với những đứa con ở.Còn căn biệt thự đó coi như bố thí cho cô ta vậy muốn ở nhiêu đó ở ko ở thì anh đập lại xây 1 cửa hàng thời trang cho cô làm chủ cũng được càn biệt thự cũng nằm hần trên măt lộ nên chắc chắn xây cửa hàng thời trang cũng rất ổn.
Lý Thiên Thiên tức tối chạy đến công ty anh nhưng anh đã dăn nhân viên ko cho cô ta vào công ty anh dù nữa bước anh ko muốn thấy cô ta 1 giây phút nào cả nên dù cô ta vào được công ty chưa chắc gì sẽ vào được văn phòng anh cô ta giận tím người ko ngờ anh dám làm vậy với cô ta gì cô thù này nhất định cô phải trả gấp đôi mới được ko vào được cô ta liền đến quán nước gần đó để chở khi nào anh ra thì cô ta sẽ chặn anh lại hỏi chuyện như đời ko như là mơ anh ở suốt trong công ty ko ra ngoài làm cô ta bực bội ra khỏi quán về biệt thự gọi cho anh biết bao nhiêu cuộc anh đều ko nghe cứ mặc kệ cho cô ta gọi nhiêu đó gọi anh ko quan tâm
Tối đến ra khỏi văn phòng đứng trên lang cang nhìn lên trời thấy những ngôi sao lấp lánh anh nhớ lại những ngày hạnh phúc bên cô cùng cô ngắm sao trời ko biết cô có nhớ đến hay ko anh thật sự rất nhớ nổi nhớ cô làm anh điên cuồng muốn tìm cô ra thật nhanh nhưng ko có thấy cô nước mắt anh chảy xuống gò má lần đầu tiên anh khóc là vì cô chưa bao giờ anh lại khốn khổ như bây giờ giá như thời gian có thể quay trở lại thì tốt biết mấy nhưng đó là điều ko thể
Phía bên cô ở nhà cùng ba mẹ và anh trai khuyên nhủ trò chuyện nên cô cảm thấy phấn chấn trở lại ko còn ủ rũ hay buồn bã nữa bạn bè thì lâu lâu cũng có gọi hỏi thăm cô rồi còn nói về chuyện anh tìm cô suốt mấy tháng nhưng ko có tin tức gì cô còn nghe anh còn tìm ko được cô hàng đêm đầu đâm đầu vào rượu uống sai thì gọi tên cô sáng thức dậy chỉ biết công việc ko màn đến chuyện gì nữa anh phái rất nhiều người để tìm cô nhưng ko có kết quả gì thậm chí anh từng khóc vì cô trước mặt bạn bè anh còn kể rất nhiều chuyện xảy ra kể cả Lý Thiên Thiên nên cô cảm thấy có nên quay về hay ko dù gì hợp đồng ký bên công ty anh chưa hết hạn còn tới 1 tháng nữa cô suy nghĩ rất nhiều nên quyết đinh sẽ về rồi xem tình hình sau đó tính tiếp cô cũng nói cho gia đình biết nhưng họ lo cho cô ko muốn cô đi nữa nên cô an ủi họ cho yên tâm rồi khoáng mấy ngày nữa cô bay về
ảnh minh họa trang phục ở sân bay
2 ngày sau cô bước ra khỏi sân bay ai cũng nhìn cô vì cô rất đẹp đi đến đâu thu hút mọi ánh nhìn tới đó điều đó ko có gì phải ngạc nhiên cô ra khỏi sân bay bắt 1 chiếc taxi rồi chạy thẳng về biệt thự của mình. Cô mệt mỏi lên phòng rồi nằm xuống giường nhắm mắt lại 1 chút rồi nghĩ về chuyện tiếp theo sẽ làm gì?? Nghĩ nhiêu đó cũng đủ nhức cả đầu nên mệt mỏi mà ngủ quên trên giường tới tối lun
Cô bước xuống nhà nấu tạm cái gì đó rồi ăn cho no bụng cái đã sau đó thì điện thoại cho ba mẹ và anh trai biết mình tới nơi rồi để họ khỏi phải lo nhưng vì trưa mệt mỏi cô quên gọi nên chắc chắn họ rất lo
- - Alo mẹ con về đây rồi mọi người khỏi phải lo cho con
- - Ừm con về an toàn là tốt rồi nhớ giữ gìn sức khỏe đó. Mẹ cô
- - Dạ con biết rồi
- - Nè nè em giờ này mới gọi sao biết ở đây mọi chờ lâu lắm ko hả. Anh trai cô
- - Hihi thôi mà tại em mệt với buồn ngủ quá về tới nhà thì lăn ra ngủ tới giờ mới dậy gọi được
- - Đó biết lắm cái tính nết của em ko bao giờ làm người ta yên tâm cả. Anh trai cô
- - Thôi em sai rồi đừng giận mà. Cô mè nheo với anh
- - Được rồi thưa cô nương mau nghĩ ngơi sớm đi. Anh trai cô
- - Được rồi 2 anh em đừng có mà cải nữa còn con mau đi nghỉ ngơi sớm đi. Ba cô
- - Dạ tuân lệnh phụ hoàng chúc phụ hoàng và mẫu hậu cùng đại ca ngủ ngon mơ đẹp
- - Được rồi nghĩ ngơi đi đại ca của muội tắt máy đó. Anh trai cô
- - Vâng đại ca ngủ ngon mơ thấy chị dâu tương lai nhe haha
- - Con nhỏ này. Anh trai cô
- - Hahaha được rồi đừng chọc anh con nữa mau ngủ sớm đi. Mẹ cô
- - Vâng mọi người ngủ ngon.
Kết thúc cuộc gọi cô cũng lên giường nằm rồi suy nghĩ linh tinh rồi ngủ 1 mạch cho tới sáng hôm sau.