Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Tiết Minh Châu chân trước mới rời đi, Đỗ Kế Nghiêu chân sau đã chạy vào Diễm cư, cũng ở cửa đại môn binh kiến Tiết Minh Châu lén lén lút lút.
“ Không nghĩ tới phạm vi đi săn của Diễm Thần thật đúng là lớn nha, đến nay thật không biết, rốt cuộc có bao nhiêu người thành tù bình ái tình của ngươi?” Đỗ Kế Nghiêu trào phúng hỏi.
Cơ hồ là người từng gặp qua Kỉ Thanh Diễm thì đều bị hắn sở hoặc, cho nên Đỗ Kế Nghiêu không cần biết có bao nhiêu người ái mộ Kỉ Thanh Diễm, chỉ cần mình đối Kỉ Thanh Diễm mới là tối đặc biệt, vậy là đủ rồi.
Kỉ Thanh Diễm cau mày nói: “ Ngươi tới nơi này là muốn châm chọc ta sao?”
“ Đương nhiên không phải.” Đỗ Kế Nghiêu tìm tới ghế ngồi xuống “Ta là muốn hỏi ngươi, ngươi đối Huyền Liệt rốt cuộc ôm tâm tư gì? Ta cảm thấy mình có quyền lợi được biết.”
“ Nga, ngươi dựa vào cái gì cho rằng mình có quyền lợi được biết?” Kỉ Thanh Diễm nhíu mày.
Hắn không nhớ rõ mình đã từng hứa hẹn gì với Đỗ Kế Nghiêu.
Đỗ Kế Nghiêu lại chắc nịch nói: “ Lúc trước ngươi nhờ ta đi điều tra Huyền Khánh, mà Huyền Liệt đúng là nhi tử của Huyền Khánh, ngươi gần nhất lại tích cực tiếp cận hắn, cái này không khỏi cũng quá trùng hợp đi!”
“ Ta muốn cùng ai ở cùng, ngươi không có tư cách xen vào.” Kỉ Thanh Diễm biến sắc, mặt lạnh nói.
Đỗ Kế Nghiêu nghe thấy uy hiếp như thế liền nói: “ Cho dù ta đi nói cho Huyền Liệt rằng trước đây ngươi nhờ ta đi điều tra cũng không quan hệ sao?”
“ Đỗ Kế Nghiêu!” Kỉ Thanh Diễm nghiến răng nghiến lợi nói: “ Nếu ngươi dám đi nói cho Huyền Liệt, sau này vĩnh viễn đừng nghĩ nhìn thấy ta, ta cũng không phải kẻ hay nói giỡn.”
Kỉ Thanh Diễm là nghiêm túc thực sự, nếu hắn có ý định không muốn ai thấy, Đỗ Kế Nghiêu tin tưởng thật sự không ai có thể tìm được hắn.
Vĩnh viễn không thấy được Kỉ Thanh Diễm, chuyện này đơn giản là chuyện Đỗ Kế Nghiêu tối sợ hãi.
“ Diễm Thần, ta sẽ không nói cho Huyền Liệt, chính là ngươi để ý Huyền Liệt như vậy, sẽ không phải là yêu hắn chứ ?”
“ Hừ!” Kỉ Thanh Diễm lạnh lùng thốt lên: “ Ngươi còn không hiểu ta sao? Ta không thương bất luận kẻ nào, nếu thật muốn nói ra, ta yêu cũng chỉ có bản thân mình.”
Kỉ Thanh Diễm nói nói ra như vật chính yếu là muốn làm cho Đỗ Kế Nghiêu đối hắn chết tâm.
Con người khi bước vào còn đường ái tình, nếu có thể hết hy vọng, bọn họ sớm đã hết hy vọng từ lâu.
Kỉ Thanh Diễm giống như chất độc gây nghiện, một khi dính vào liền không có thuốc nào cứu được.
“ Diễm Thần, ta có thể dễ dàng tha thứ việc ngươi không thương ta, chính là nếu ngươi yêu người khác, ta nhất định sẽ giết hắn.”
Đúng vậy, vạn nhất Kỉ Thanh Diễm yêu người khác, Đỗ Kế Nghiêu hắn nhất định sẽ điên cuồng muốn giết người.
“ Không có ngày nào đó.” Kỉ Thanh Diễm lại đối hắn cam đoan.
Nghe thấy Kỉ Thanh Diễm cam đoan, Đỗ Kế Nghiêu không biết nên cao hứng hay là nên cảm thấy bi ai.
Lúc này, có một nha hoàn tiến vào thông báo: “ Diễm Thần, Huyền công tử cầu kiến bên ngoài.”
Kỉ Thanh Diễm gật gật đầu, quay đầu đối Đỗ Kế Nghiêu nói: “ Ngươi cần phải trở về.”
“ Huyền Liệt đến thì ngươi đuổi ta đi? Cái này thực không công bằng, ta cùng hắn hẳn là ở cùng một địa vị chứ.” Đỗ Kế Nghiêu nói.
“ Đỗ Kế Nghiêu, đừng làm cho ta sinh khí.”
Kỉ Thanh Diễm là cực Liệt cảnh cáo, nhạ hắn sinh khí thì Đỗ Kế Nghiêu một chút ưu đãi cũng không có.
“ Hảo, lần này ta nghe ngươi, bất quá nhớ kỹ, ngươi đã cam đoan với ta, ngươi tuyệt đối không thể yêu bất cứ người nào.”
Nói xong, Đỗ Kế Nghiêu xoay người rời đi, Kỉ Thanh Diễm lại gọi lại hắn: “ Ngươi tốt nhất đi ra bằng cửa sau.”
Kỉ Thanh Diễm không hy vọng làm cho Huyền Liệt cùng Đỗ Kế Nghiêu chạm mặt, hắn có thể tưởng tượng tới trường hợp kia có bao nhiêu sôi động .
Chính là Đỗ Kế Nghiêu lại nói: “ Ta không muốn lén lút rời đi.”
Nói xong, cũng không trông nom Kỉ Thanh Diễm có đồng ý hay không, hắn thẳng bước đi từ cửa chính, đương nhiên đi qua sát bên người Huyền Liệt.
Khi Đỗ Kế Nghiêu cùng Huyền Liệt gặp thoáng qua, hắn còn đối Huyền Liệt lộ ra tươi cười ý vị thâm trường, cố ý làm cho Huyền Liệt hoàn toàn hiểu lầm quan hệ giữa hắn cùng Kỉ Thanh Diễm.
Hắn không chiếm được Kỉ Thanh Diễm, cũng sẽ không làm cho Huyền Liệt sống khá giả.
***
“ Đỗ Kế Nghiêu vừa mới tới tìm ngươi?” Huyền Liệt cảm thấy phẫn nộ khó hiểu, độc chiếm dục của hắn lại dâng trào.
“ Ngươi không phải đã thấy hắn sao?”
Kỉ Thanh Diễm thực hoài nghi hôm nay đến tột cùng là ngày lành gì, vì sao tất cả mọi người đều không hẹn mà cùng xuất hiện vào hôm nay!
“ Hắn hẳn là không phải đến chỗ ngươi nhàn thoại việc nhà đi?” trong lòng Huyền Liệt đã muốn có đáp án “Namnhân đến hoa phố mục đích chỉ có một, ngươi cùng hắn lên giường?”
“ Ngươi không cần quá phận, Huyền Liệt.”
Kỉ Thanh Diễm thật sự rất sinh khí, bởi vậy cũng không trông nom cái gì kế hoạch báo thù, không chút nghĩ ngợi liền tát Huyền Liệt một cái.
Một dấu ấn bàn tay rõ ràng xuất hiện ở trên mặt anh tuấn của Huyền Liệt, Huyền Liệt lại giống như không có cảm giác, đem Kỉ Thanh Diễm đẩy ngã lên trên giường.
“ Ngươi cùng Đỗ Kế Nghiêu là nằm trên giường này sao?”
“ Huyền Liệt, buông!” Kỉ Thanh Diễm đề cao âm lượng cảnh cáo.
Hắn vẫn nghĩ rằng Huyền Liệt là một quý công tử tao nhã, hẳn sẽ biết khống chế mới đúng, nhưng hiện tại hắn mới biết được chính mình sai lầm rồi, hơn nữa sai rất nhiều.
Bề ngoài Huyền Liệt nhìn như vô hại, kỳ thật trong tâm đã có lửa cháy rất mạnh.
Muốn báo thù, hắn phải qua một cửa này mới được.
“ Sao thế, không thích chuyện ta sắp sửa làm với ngươi sao?” Huyền Liệt nhẹ cầm lên lọn tóc đen đan vương lên gối của kỉ Thanh Diễm.
“ Đừng như vậy.” Kỉ Thanh Diễm cau mày kháng cự.
“ Ngươi không phải thích ta sao?” Huyền Liệt nói “Huống chi là ngươi hấp dẫn ta trước.”
Đúng vậy, là hắn hấp dẫn Huyền Liệt trước. Kỉ Thanh Diễm tự giễu cười cười, thiếu chút nữa đã quên mục đích của mình.
Hắn muốn báo thù, hắn phải khiến Huyền Khánh hối hận vì từ bỏ mẫu tử bọn họ, vì thế, muốn hắn trả đại giới gì cũng được.
“ Huyền Liệt, nói cho ta biết, ngươi nghiêm túc với ta sao?”
“ Còn cần nói sao.”
Huyền Liệt nguyên bản cũng không tin tưởng sẽ có nhất kiến chung tình, nhưng hắn rất rõ ràng biết ánh mắt đầu tiên thấy Kỉ Thanh Diễm của hắn đã khiến toàn bộ tâm hồn đều bị Kỉ Thanh Diễm hút lấy, vậy hắn hẳn là đã nhất kiến chung tình.
Không chỉ bởi vì mỹ mạo Kỉ Thanh Diễm như tiên nhân, còn bởi vì dao động khó hiểu của bọn họ lúc đó.
“ Có những lời này của ngươi là đủ rồi.” Kỉ Thanh Diễm nở nụ cười “Huống chi chúng ta cũng không có thời gian để có thể chậm rãi nói chuyện yêu đương.”
Kỉ Thanh Diễm vội vã muốn nhìn biểu tình hối hận của Huyền Khánh, mà Huyền Liệt lại nghĩ rằng Kỉ Thanh Diễm đang nói đến chuyện y không sống được lâu nữa.
“ Ngươi nói đúng.”
Huyền Liệt đè lên thân thể Kỉ Thanh Diễm, dục vọng hắn sớm đã bị khơi mào, khi hắn khẩn cấp cởi bỏ xiêm y của Kỉ Thanh Diễm, muốn trực tiếp tiếp xúc với da thịt dưới lớp áo quần của Kỉ Thanh Diễm.
Kỉ Thanh Diễm hơi nhíu mi, hắn chán ghét bị người đụng chạm, bất quá hắn không thể biểu hiện ra ngoài, vì báo thù, hắn phải nhẫn nại.
Huyền Liệt cúi đầu hôn bờ ngực bán mở của Kỉ Thanh Diễm, cảm giác thân thể Kỉ Thanh Diễm căng cứng.
“ Làm sao vậy?” Huyền Liệt hỏi.
“ Không có việc gì.”
Hắn không thể để cho Huyền Liệt phát giác mình khác thường, nghĩ như vậy đồng thời Kỉ Thanh Diễm chủ động hôn lên môi Huyền Liệt.
“ Thanh Diễm……”
Được Kỉ Thanh Diễm nhiệt tình khiêu khích, Huyền Liệt rất nhanh không khống chế được.
Chỉ cần Kỉ Thanh Diễm nguyện ý, thân cận da thịt cũng không phải chuyện khó có thể chịu được, tương phản còn……
Thân thể bọn họ rất hợp nhau, thật giống như là vì đối phương mà sinh ra, tâm Kỉ Thanh Diễm dần dần nóng lên
“ A! Liệt……”
“ Thanh Diễm, ngươi là của ta, của mình ta !”
Ở trong tiếng gào thét của Kỉ Thanh Diễm, hai thân thể có huyến thống tương đồng hợp lại làm 1.
( Nguyệt: Ợ, ta nhớ ai đó bảo không dính huynh đệ văn với phụ tử văn cơ mà * ĐẬP BÀN)
( Nhật: Ai mà biết. Liếc sang bên cạnh, Khứ … ngươi … ra đi …)
( Khứ: Ta … chưa đọc…. xong * run rẩy*)
( Nguyệt Nhật: * Lật bàn *)
[ Khứ đính chính: Không phải huynh đệ văn, trá hình thôi * vuốt mồ hôi *
Trải qua một lần điên cuồng triền miên, Kỉ Thanh Diễm cùng Huyền Liệt đều mệt mỏi.
“ Thanh Diễm.” Huyền Liệt khẽ gọi.
Sau khi kết thúc lần trận tình dữ dội, Kỉ Thanh Diễm liền đưa lưng về phía Huyền Liệt, một câu cũng không nói, nhưng Huyền Liệt biết hắn cũng không có ngủ.
Hắn đang thẹn thùng sao? Không, không có khả năng. Huyền Liệt rất nhanh phủ định ý tưởng này.
Kỉ Thanh Diễm không có khả năng hội thẹn thùng.
Nhưng nếu không phải thẹn thùng, hắn vì sao không nói lời nào? Không phải bởi vì thất vọng chứ?
Không có khả năng. Huyền Liệt lập tức lại phủ quyết ý tưởng đột nhiên thoát ra này. Mới vừa rồi Kỉ Thanh Diễm hẳn là cũng rất thỏa mãn mới đúng.
Như vậy rốt cuộc là vì cái gì?
Vẫn là trực tiếp hỏi đi!
“ Thanh Diễm.” Huyền Liệt lại hoán thanh, thấy Kỉ Thanh Diễm vẫn không có phản ứng, hắn hờn giận cúi đầu khẽ cắn đầu vai trần trụi của Kỉ Thanh Diễm.
“ Ngươi……” Kỉ Thanh Diễm rốt cục có phản ứng, hắn ngồi dậy đối mặt với Huyền Liệt.
Hắn vì cái gì một câu cũng không nói? Đáp án có thể rất đơn giản, cũng có thể thực phức tạp.
Kỳ thật nói trắng ra là trong lòng hắn cảm thấy thực ảo não, hắn là vì báo thù mới cùng Huyền Liệt lên giường, đáng lẽ không nên có cảm giác vui thích mới đúng, nhưng hết thảy lại không khống chế được.
“ Vì sao không nói lời nào?” Huyền Liệt nhìn thẳng hắn.
“ Ta luôn luôn như thế.” Kỉ Thanh Diễm trả lời. Hắn nhất định phải tránh cùng Huyền Liệt thượng giường, nếu không hắn chỉ sợ sẽ quên mục đích của bản thân.
“ Cái gì luôn luôn như thế?” Huyền Liệt khó tránh khỏi nổi nóng “Khi ngươi cùng các khách nhân khác ở một chỗ cung ……”
“ Liệt, ngươi không phải khách nhân của ta.” Kỉ Thanh Diễm chủ động tựa đầu vào ngực Huyền Liệt “Ngươi đối ta mà nói là tồn tại thực đặc biệt.”
“ Những lời này đối ta mà nói đích xác thực hưởng thụ. Thanh Diễm, ta muốn ngươi chuyển đến Huyền phủ.”
Huyền Liệt thình lình nói ra làm cho Kỉ Thanh Diễm chấn động, hắn lắc đầu nói:
“ Không được, rất vớ vẩn.”
“ Sao lại vớ vẩn? Ta không muốn ngươi ở hoa phố, nơi này là đất thị phi.”
Huyền Liệt thừa nhận độc chiếm dục của mình phi thường mạnh, nếu có thể, hắn thật hy vọng có thể đem Kỉ Thanh Diễm khóa ở Huyền phủ, không cho Kỉ Thanh Diễm gặp bất luận kẻ nào, mặc kệ là nam nhân hay là nữ nhân.
“ Phụ mẫu ngươi sẽ không đáp ứng.”
Nghĩ thôi cũng biết, Huyền Khánh cùng Vĩnh Bình công chúa sao có thể đáp ứng để cho hắn tiến Huyền phủ.
“ Ta sẽ thuyết phục bọn họ.” Huyền Liệt định liệu nói.
“ Ngươi tính nói thế nào để thuyết phục họ?” Kỉ Thanh Diễm rất ngạc nhiên, Huyền Khánh cùng Vĩnh Bình công chúa rốt cuộc có bao nhiêu đau nhi tử một này? Đau đến nguyện ý nhận cả yêu cầu vô lý của hắn sao?
“ Đừng lo lắng, ngươi cứ việc phóng tâm mà đem chuyện này giao cho ta.” Huyền Liệt không nói cho Kỉ Thanh Diễm biết mình sẽ làm như thế nào.
“ Hảo, ta đây chờ tin tức tốt của ngươi.”
Kỉ Thanh Diễm lộ ra tươi cười sâu xa khó hiểu, quyết định làm cho Huyền Liệt đi thử xem, dù sao chuyện này đối hắn cũng không tổn thất gì.
Kế hoạch báo thù của hắn cũng chỉ mới bắt đầu thôi!
***
Huyền Liệt hồi phủ sau liền cho người đi dọn dẹp Tây Sương phòng phòng, chuyện này đương nhiên kinh động Huyền Khánh.
“ Liệt nhi, Ngươi thu dọn Tây Sương phòng phòng làm chi?” Huyền Khánh hỏi.
Huyền Liệt tránh nặng tìm nhẹ trả lời: “ Ta có một bằng hữu cần ở tạm nơi này.”
“ Bằng hữu của ngươi?” Huyền Khánh nghe vậy rất buồn bực. Bằng hữu của nhi tử hắn đều nhận thức, nhưng hắn cho tới bây giờ không có nghe qua có người nào muốn tới Huyền phủ ở tạm. “ Bằng hữu nào của ngươi vậy?”
“ Là…… Kỉ Thanh Diễm.”
Huyền Liệt chờ phụ thân giận dữ; Bất quá Huyền Khánh cũng không có tức giận như hắn đoán.
“ Hắn là tân bằng hữu ngươi mới quen sao?” Huyền Khánh lại hỏi.
“ Ách…… Đúng vậy.”
Huyền Liệt cẩn thận tưởng tượng, phụ thân căn bản chưa từng tới hoa phố, hơn nữa Kỉ Thanh Diễm đối ngoại đều dùng danh hào Diễm Thần , cho nên phụ thân không biết Kỉ Thanh Diễm ra là ai cũng sẽ không quá khó hiểu.
Nếu Huyền Khánh không biết lai lịch Kỉ Thanh Diễm, Huyền Liệt đương nhiên sẽ không lắm miệng đề cập.
“ Thân gia của bằng hữu ngươi có trong sạch không?” Huyền Khánh cũng không muốn gặp phải chuyện rắc rối gì.
“ Nếu đúng như vậy, dù sao Tây Sương phòng cũng để không, cho bằng hữu ngươi tạm ở cũng không sao.”
“ Cám ơn cha.”
Thấy nhi tử cao hứng như vậy, làm cho Huyền Khánh đối với Kỉ Thanh Diễm nsắp tiến vào Tây Sương phòng ở Huyền phủ cảm thấy tò mò.
***
“ Phụ mẫu ngươi đáp ứng rồi!?” Kỉ Thanh Diễm không nghĩ tới Huyền Liệt lại làm được.
“ Ta nói rồi ngươi không cần lo lắng.”
“ Ngươi không nói cho phụ mẫu ngươi thân phận của ta?”
Kỉ Thanh Diễm điều này là chắc chắn , nếu không bọn họ sao có thể đáp ứng.
“ Không cần phải nói cho bọn họ.” Huyền Liệt nói, hắn không muốn cha nương hắn ngăn cản quyết định của hắn.
“ Ngươi cho là có thể lừa gạt được bọn họ sao? Vạn nhất sự tình bị vạch trần –”
Kỉ Thanh Diễm còn chưa nói xong, Huyền Liệt lợi dụng tay ngăn chặn cái miệng của hắn “Vậy đợi bị vạch trần rồi nói sau, hiện tại ta chỉ muốn nắm chắc ba tháng có thể ở cùng ngươi cùng một chỗ thôi.”
Nếu bọn họ có càng nhiều thời gian thì tốt rồi. Huyền Liệt ôm Kỉ Thanh Diễm, song song hướng trên giường.
“ Liệt, ngươi……” Kỉ Thanh Diễm chưa từng nghĩ tới một ngày mình sẽ có thể trụ ở Huyền phủ, kể từ đó, hắn càng có thể tùy tâm sở dục mà trả thù, chính là…… “ Ngươi sẽ thành thân, không phải sao?”
“ Đích xác, hôn sự của ta cùng Tiết Minh Châu đã sớm trước định ước.”
“ Nghe ngữ khí của ngươi giống như không phải thực thích Tiết Minh Châu, chẳng lẽ ngươi không nghĩ tới sẽ giải trừ hôn ước sao?”
Huyền Liệt nghe vậy nói: “ Hôn ước này ta đã đáp ứng , ta sẽ hết lòng tuân thủ hứa hẹn, trừ phi là Tiết Minh Châu chính mình yêu cầu giải trừ hôn ước, nếu không một ngày nào đó ta còn phải thú nàng.”
“ Hôn nhân không tình yêu mà không đau khổ sao?” Kỉ Thanh Diễm lại hỏi.
Nên Huyền Liệt cố chấp như vậy sao? Vô luận như thế nào, thái độ hết lòng tuân thủ hứa hẹn của hắn làm cho Kỉ Thanh Diễm bội phục, đồng thời cũng không biết tại sao, giờ khắc này, Kỉ Thanh Diễm đối với chuyện mình lừa gạt Huyền Liệt lại có một tia cảm giác tội ác.
“ Ta thực cảm tạ lão thiên gia, ít nhất trước khi ta chịu cuộc hôn nhân đau khổ kia, đã làm cho ta gặp ngươi.”
Huyền Liệt biểu hiện ra mê luyến của mình đối Kỉ Thanh Diễm, làm cho ngọn lửa tội ác trong tâm Kỉ Thanh Diễm càng lan rộng,
Chính là Kỉ Thanh Diễm biết mình không thể quay đầu lại, không bao giờ … có thể nữa……
***
Kỉ Thanh Diễm vào Huyền phủ trụ, đồng thời cũng gặp được Huyền Khánh cùng Vĩnh Bình công chúa.
Vĩnh Bình công chúa là một mẫu thân yêu thương nhi tử, nhưng cũng là nữ nhân có ghen tị cùng lòng tham rất lớn.
Mà Huyền Khánh lại là một nam nhân đoan chính thoạt nhìn nghiêm cẩn, khi Huyền Liệt đem Kỉ Thanh Diễm giới thiệu cho hắn nhận thức, hắn có vẻ giật mình.
“ Chúng ta có phải đã gặp qua ở đâu hay không?” Huyền Khánh nhìn Kỉ Thanh Diễm hỏi.
“ Không có, Huyền lão gia, chúng ta chưa từng gặp mặt.” Kỉ Thanh Diễm trả lời.
Hắn biết Huyền Khánh nhớ tới mẫu thân mình, bởi vì chỉ cần là người nhận thức mẫu thân Kỉ Thanh Diễm, đều đã nói bộ dáng mẫu tử bọn họ phi thường giống nhau.
Huyền Liệt thực thay Kỉ Thanh Diễm chảy đầy mồ hôi lạnh, hắn còn tưởng rằng phụ thân nhận ra thân phận Kỉ Thanh Diễm, bởi vậy vội vã muốn keo Kỉ Thanh Diễm đi.
“ Thanh Diễm, ta dẫn ngươi đi xem phòng.”
“ Chậm đã, Liệt nhi.” Huyền Khánh gọi hắn lại “Ta có lời muốn hỏi ngươi, kêu quản gia trước mang Kỉ công tử đi vào.”
“ Dạ.” Huyền Liệt thở dài một hơi, nói khẽ với Kỉ Thanh Diễm: “ Ta chút nữa sẽ đi tìm ngươi.”
“ Hảo.”
Kỉ Thanh Diễm cười cười. Đáng thương cho Huyền Liệt, hắn có thể đoán ra Huyền Khánh lưu lại Huyền Liệt là muốn hỏi cái gì, mà Huyền Liệt chỉ có hai loại lựa chọn, nói thật hoặc là vì hắn mà nói dối.
Trên thực tế, hắn từ lâu đã biết Huyền Liệt sẽ lựa chọn cái gì, hiện giờ chỉ hy vọng Huyền Liệt nói dối sẽ không bị vạch trần.
Đợi Kỉ Thanh Diễm cùng quản gia rời đi sau, Huyền Khánh mới hỏi:
“ Liệt nhi, ngươi thành thật nói cho ta biết, vị Kỉ công tử kia là nhân sĩ phương nào? Phụ mẫu là ai?”
“ Hắn…… Ta không biết.”
Huyền Liệt căn bản không cần phải cố ý nói dối, bởi vì hắn đích xác chỉ biết Kỉ Thanh Diễm xuất thân ở hoa phố, còn lại một mực không biết.
“ Sao lại lại không biết? Ngươi làm thế nào nhận thức hắn?” Huyền Khánh tiếp tục truy vấn.
Huyền Liệt liều mạng nghĩ nên che giấu thế nào, cuối cùng hắn trả lời: “ Hắn là họ hàng xa của Trọng Khải.”
Không thể nghĩ ra phương pháp tốt hơn, Huyền Liệt đành phải lấy Đào Trọng Khải làm tấm mộc.
“ Phải không?” Huyền Khánh lâm vào trầm tư, hắn tổng cảm thấy được thanh niên Kỉ Thanh Diễm này giống một người hắn quen biết.
“ Mặc kệ hắn là ai vậy, một người nam nhân bộ dạng mỹ lệ như thế, thẳng làm cho người ta cảm thấy ghê tởm.” Vĩnh Bình công chúa hờn giận nói. Từ ánh mắt nhìn thấy Kỉ Thanh Diễm đầu tiên, nàng không thích hắn, thậm chí có thể nói là chán ghét.
“ Nương.”
Huyền Liệt cảm thấy mẫu thân mình rất không tốt, bộ dạng quá mỹ lệ cũng không phải lỗi Kỉ Thanh Diễm, mẫu thân sao có thể nói vậy.
“ Hừ! Kẻ quá kiều diễm thì không đáng tin cậy, Liệt nhi, ngươi nhất định phải nhớ kỹ điểm này, cha ngươi từng nếm mệt mỏi vì nữ nhân xinh đẹp đó.” Vĩnh Bình công chúa oán hận nói.
Nghe thấy thê tử nhắc tới chuyện cũ khó nói của mình, Huyền Khánh vội vàng nói sang chuyện khác: “ Liệt nhi, ngươi nên lo lắng chính là chuyện trước mắt, ta nghe nói Minh Châu muốn kéo dài thời hạn hôn sự.”
“ Phải không?”
Huyền Liệt không biết Tiết Minh Châu vì cái gì sẽ đột nhiên nghĩ muốn kéo dài hôn kì, bất quá tin tức này với hắn mà nói rất tốt.
“ Ngươi sao lại nói như chuyện không liên quan tới mình, hiện tại ta muốn ngươi lập tức cùng ta đi tìm Minh Châu hỏi rõ ràng nguyên nhân, vô luận như thế nào, hôn sự nhất định phải đúng hạn cử hành.” Huyền Khánh kiên trì nói.
“ Chúng ta hẳn là nên tuân trọng quyết định của Minh Châu.” Huyền Liệt nói, hơn nữa quyết định kia thật vừa đúng có lợi cho hắn .
“ Không được, ngươi cùng ta nhất định phải để cho Minh Châu thay đổi chủ ý.”
Huyền Khánh không thích sự tình không có chiếu theo kế hoạch của hắn mà tiến hành, bởi vậy hắn không phân trần liền lôi kéo Huyền Liệt đi ra ngoài.
( Nguyệt * giơ dao lên * Đứa nào giới thiệu bộ này ý nhỡ. H … thật là xem Thụ viết còn hơn ….
Nhật: * không phải ta * * cắm cúi beta *
Khứ: … * đã chết xin đừng làm phiền *)