Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Khi tôi tỉnh lại vào ngày hôm sau, chợt nghe thấy tiếng thảo luận sôi nổi của Lâm Đan và Ngải Manh Manh, sau đó tôi mới biết được.
Đêm qua, dì quản lý ký túc xá gặp một việc kỳ lạ, dì ấy kể có một nữ sinh viên đến văn phòng tìm dì ấy, hỏi dì ấy đòi chìa khóa cửa phòng ký túc xá 714.
Ban đầu, dì quản lý ký túc xá cũng không có suy nghĩ gì khác, tìm một lát mới nhận ra có điều gì đó không hợp lý.
Bởi vì toàn bộ khu ký túc xá của trường chỉ có sáu tầng, lấy đâu ra ký túc xá phòng 714, lúc dì quản lý ký túc xá hoàn hồn thì đã không thấy nữ sinh viên kia đâu nữa.
Tuy rằng có chút nghi ngờ, nhưng cũng chỉ coi là có người đang chọc dì ấy, đến tận sau khi kiểm tra camera giám sát, phát hiện trong hành lang có một bóng dáng màu đỏ, biến đổi lúc cao lúc thấp, còn không có chân, quan trọng nhất là, cái bóng dáng kia chính là nữ sinh viên tìm dì ấy đòi chìa khóa.
Dì quản lý ký túc xá lập tức bị kinh sợ, bây giờ còn đang ở trong bệnh viện chưa tỉnh lại.
Tuy rằng nhà trường đã cố gắng đè xuống nhưng tin tức vẫn bị truyền ra ngoài, nhất thời lan truyền khắp trường, mọi người hoảng loạn, đặc biệt là các sinh viên nữ ở tòa nhà này, đều nhát gan quậy ầm ĩ đòi về nhà.
Trường học không còn cách nào khác đành tạm thời cho chúng tôi nghỉ ba ngày, cứ như vậy, thời gian khai giảng chính thức lại bị hoãn lại.
“Nói không chừng, tòa ký túc xá này của chúng ta nhất định là bị ma ám, dù sao tớ cũng không dám ở lại đâu, hôm nay tớ sẽ về nhà, các cậu thì sao có về không?”