Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Người thanh niên nói chuyện, không có châm chọc, không có khinh thường, giống như là cùng với bạn bè nói chuyện, rất tùy ý, rất chân thật.
Nhưng mấy người Hỏa Thương lại nghe ra, ngữ khí của người thanh niên này, mang theo sự tự tin không thể che dấu, không xem bọn họ là đối thủ, có lẽ khinh thường với ý nghĩ đem bọn họ làm đối thủ.
“Tốt nhất là ngươi không nên lưu thủ.” Hỏa Thương nói.
Ngay sau đó, Hỏa Thương dưới chân bỗng nhiên dùng sức, thân thể bay thẳng về phía trước, đao trong tay vung ngược mang theo âm thanh rít lên.
Trên mặt người thanh niên kia vẫn dáng tươi cười bình thản như trước, giống như không thấy được Hỏa Thương xuất kích toàn lực vậy.
Còn bên cạnh, Tiểu Cường cùng Thỏ cũng hướng về phía thanh niên lao tới, Tiểu Cường lúc này cũng là cầm đao trong tay, hắn tuy rằng đã rơi vào trạng thái điên cuồng, nhưng cũng biết nếu dùng tay không thì chính mình một điểm cơ hội cũng không có.
Thỏ cũng mang vẻ mặt ngưng trọng, nhưng không có một tia sợ hãi, nàng lúc này không còn là tiểu cô nương hồn nhiên nữa mà là một cái sát thủ lạnh lùng.
Thanh niên thong thả đỡ đỡ gọng mắt kính, ngay khi công kích của ba người đến trên người hắn, rốt cục hai tay của hắn động.
Đẩy ra đao của Hỏa Thương, dùng đao Hỏa thương đem đao của Tiểu Cường cản lại, tay kia trực tiếp nắm lấy chủy thủ chém sắt như chém bùn của Thỏ.
Một chiêu ngăn cản được công kích của ba người, làm cho cường thế công kích của ba người trở thành hư ảo, thực lực như vậy, đủ để từ trên cao nhìn xuống mấy người Hỏa Thương.
Nhưng mấy người Hỏa Thương cũng nhìn ra, bọn họ cũng không phải là không có cơ hội, người thanh niên trước mắt này, còn không có mạnh đến nỗi trình độ của họ không có cơ hội.
“Mị Cơ, Long Tứ, cùng tiến lên.” Hỏa Thương hét lớn một tiếng, đao trong tay lần thứ hai hướng người thanh niên đâm tới.
Mà đúng lúc này đây, Mị Cơ và Gia Vệ vừa đến đây, nấp bên cạnh chờ đợi cũng động thủ.
Hai người bọn họ, một người nắm trong tay một cây trường châm dài nửa xích, một người cầm trong tay dao găm, hướng về phía sau lưng thanh niên đâm tới.
Cho tới lúc này, biểu tình của người thanh niên mới có biến đổi, sau cùng chỉ nghe một tiếng thở dài vang lên, lập tức ba bóng người liền rất nhanh hướng về phía sau thối lui lại.
Trong nháy mắt, thanh niên phát động phản kích, đem Hỏa Thương, Tiểu Cường cùng Thỏ đều đánh lui về sau, rồi lấy cơ thể Tiểu Cường cùng Thỏ ngăn cản Gia Vệ cùng Mị Cơ.
Thanh niên cũng không có nhân cơ hội rời đi, mà là cau mày lại nhìn về phía Gia Vệ.
“Ta không nhận ra ngươi.” Người thanh niên nói thẳng.
Lúc này mấy người cũng đều đã đứng dậy, Hỏa Thương, Tiểu Cường cùng Thỏ đều chau mày, ba người cùng lúc đối phó một người, kết quả lại là ba người bọn họ thụ thương.
“Ta cũng không nhận ra ngươi.” Gia Vệ nói, long mày nhăn lại, tiến lên trước hai bước.
“Thế nhưng ta lại cảm giác quen thuộc với ngươi?” Thanh niên còn nói thêm, trên mặt hắn xuất hiện một bộ cười khổ.
“Quen thuộc sao?” Gia Vệ lắc đầu, nói: “Ta đối với ngươi lại không thấy quen thuộc.”
“Hắn rất mạnh.” Lúc này, Thỏ ở bên cạnh Gia Vệ mở miệng nói.
Gia Vệ gật đầu, biểu thị mình đã biết.
Bên cạnh, Hỏa Thương, Tiểu Cường cùng Mị Cơ đều mang vẻ mặt ngưng trọng, thực lực của thanh niên này xác thực vượt xa bọn họ.
Mà lúc này, thanh niên vẫn còn đang đánh giá Gia Vệ, một lát thì nhăn lông mày, một lát lại là cười khổ, nhưng không nói gì.
Tình hình lúc này phi thường kỳ quái.
Năm người Gia Vệ đều là vẻ mặt ngưng trọng, toàn thân đều căng thẳng, mà thanh niên kia lại như người không có việc gì, biểu tình cực kỳ phong phú.
“Ngươi biết không, ngươi làm cho ta nhớ tới bác của ta, người anh duy nhất của cha ta, so với anh em ruột còn muốn thân hơn.” Một lúc sau đó, người thanh niên nói.
“Thật sao?” Gia Vệ long mày nhíu lại, nói: “Ta chắc chắn không phải là bác ngươi, cũng không phải anh của cha ngươi.”
“Ngươi đương nhiên không phải, người bác kia của ta đã qua đời, hắn là người duy nhất cha ta ngưỡng mộ.” Thanh niên đối với lời nói của Gia Vệ cũng không tức giận, lắc đầu, bình thản nói.
“Ta đối với cha ngươi và bác ngươi nhưng lại có một chút hứng thú.” Gia Vệ hai mắt híp lại, mở miệng nói.
“Ta đối với bọn họ cũng rất có hứng thú, hai người đều là người ưu tú tới cực điểm, nhưng lại có hai lựa chọn bất đồng, hai đời người khác nhau, con người thật là kỳ quái, có cùng thiên phú, nhưng cuộc đời lại khác biệt nhau như ngày đêm.” Thanh niên rất là cảm khái, trên mặt cười khổ, phảng phất có một nỗi tiếc hận.
“Ngươi là con của Khả Tích Thùy?” Mị Cơ lúc này mở miệng, thanh âm bang lãnh, nói: “Thì ra ngươi cũng là kẻ thù, ngày hôm nay ta không có thực lực đem ngươi lưu lại, nhưng sẽ có một ngày, chính tay ta sẽ lấy tính mạng cha con các ngươi.”
Thanh niên lắc đầu, nói: “Nếu có ngày đó, ta sẽ lưu thủ không giết ngươi.”
“Ta không cần.” Mị Cơ hừ lạnh một tiếng nói.
Bốn người Gia Vệ, Hỏa Thương, Tiểu Cường cùng Thỏ đều là vẻ mặt nghi hoặc, không biết Mị Cơ cùng người thanh niên này nói có ý gì.
“Thế nào, các ngươi còn muốn lưu ta lại sao?” Thấy mấy người Hỏa Thương cùng Gia Vệ hình thành xu thế bao vây, thanh niên bình thản hỏi.
“Cho dù không giữ được ngươi ở lại, ta cũng muốn ra tay với ngươi.” Gia Vệ đứng ra nói, ý của hắn rất rõ ràng, muốn đơn độc cùng người thanh niên giao đấu.
Thanh niên vừa muốn nói gì đó, Gia Vệ liền nói trước: “Đừng nói các thứ không muốn giết ta gì đó, hôm nay là ta lần đầu giết người, chỉ giết đủ, không muốn giết thêm.”
Thanh niên gật đầu, không nói gì nữa, có điều hai mắt cũng nhìn về phía Gia Vệ.
“Long Tứ...” Hỏa Thương vừa định nói điều gì, Gia Vệ lại cản lại, chỉ nghe Gia Vệ nói: “Vừa rồi các ngươi đã thử qua, mặc dù là ba người các ngươi liên thủ cũng là không đánh lại hắn, cho dù thêm ta nữa, cũng không nhất định thắng được hắn. Ta đơn độc cùng hắn đánh, nếu như có thể thắng, tự nhiên có thể hạ hắn, nếu như thua, năm người chúng ta cùng tiến lên cũng không làm nên chuyện gì.”
Hỏa Thương gật đầu, không nói gì nữa, Gia Vệ đã từng đánh cho Lãnh Phong đứng đầu Thập Nhân bảng không có lực hoàn thủ, cho thấy thực lực của hắn cũng đủ mạnh, tuy rằng mấy người Hỏa Thương ngoại trừ lần kia thì chưa từng chứng kiến qua thực lực của Gia Vệ, nhưng đối với Gia Vệ có một cái lòng tin không cách nào nói nên lời.
Dù sao cho đến tận sau này, biểu hiện của Gia Vệ cũng quá bình tĩnh.
Gia Vệ cầm dao găm trong tay để vào trong túi da, cùng dùng tay không như người thanh niên.
Thanh niên đỡ đỡ gọng kiếng trên sống mũi, mang trên mặt một nét cười nhạt, cũng hướng về phía Gia Vệ đi tới.
Ngay khi hai người cách xa nhau năm thước, hai người bỗng nhiên tăng tốc, tốc độ nhanh làm cho mấy người Hỏa Thương khiếp sợ.
Ngay sau đó, âm thanh “bịch bịch” vang lên, hai người động thủ với tốc độ cực nhanh, quyền cước giống như hóa thành hàng vạn điểm, mà mỗi điểm cũng không phải dư thừa, đều có đối thủ.
Sau một lát, chỉ nghe một thanh âm nặng nề vang lên, hai người tách rời nhau ra.
Mà lúc này, Gia Vệ hai mắt híp lại, khóe miệng hơi nhếch lên, trên mặt xuất hiện một điệu cười nhạt.
Người thanh niên kia lại là vẻ mặt kinh ngạc, như là không thể ngờ Gia Vệ lại có thể cùng hắn đánh ngang tay.
“Quyền pháp này của ngươi là học từ chỗ nào?” Sau một lát, thanh niên lại ngoài dự tính hỏi tên quyền pháp của Gia Vệ.
Vừa rồi Gia Vệ cùng người thanh niên kia giao thủ, hai người quyền cước nhìn như rất loạn, nhưng thật ra lại có chung một loại quy luật cùng đường nét, mỗi một chiêu đều cực kỳ đúng chỗ.
“Tổ truyền.” Gia Vệ đáp lại, làm cho mấy người Hỏa Thương cũng đều là vẻ mặt kinh ngạc.
Mà Gia Vệ nói là tổ truyền, tuy rằng không chính xác, nhưng cũng không tính là sai, bộ quyền pháp này, là cha hắn Gia Hồng Ngạo dạy cho hắn từ nhỏ, lúc đó Gia Vệ cùng Vương Cường học cảm thấy rất thích, rất nhiều năm không dùng, hiện tại sử dụng vẫn còn cảm thấy cực kỳ quen thuộc.
Đương nhiên Gia Vệ cũng là lần đầu thấy được lợi hại của bộ quyền pháp này, trong lòng đối với thân phận của cha hắn lại nhiều thêm một phần hoài nghi.
“Tổ truyền sao?” Có thể thấy được, thanh niên rất kinh sợ, cực kỳ khiếp sợ, nhưng hắn rất nhanh bình tĩnh lại, hai mắt nhìn thẳng Gia Vệ, suy nghĩ.
Một lát sau đó, thanh niên mới mở miệng nói lần nữa: “Người truyền quyền pháp cho ngươi có phải trong tên có mang một chữ ‘Ngạo’?”
Thanh niên lời vừa mới hỏi ra khỏi miệng, Gia Vệ đang cười nhạt lại là biến thành sửng sốt.
Sau một lát, sắc mặt hắn trầm xuống, lạnh lùng nói: “Làm sao ngươi biết?”
Nghe Gia Vệ trả lời, trên mặt thanh niên hiện ra thần sắc không thể tin được, có điều sau một lát, thanh niên lại cười ha hả.
“Không nghĩ tới, không nghĩ tới a, ta biết mà, ngươi sao lại cảm thấy cô độc được chứ? Ngạo Long, Ngạo Long, dù không cùng nhau, nhưng chung quy vẫn muốn phân thắng bại.” Thanh xúc động niên lớn tiếng nói, làm cho Gia Vệ không biết giải thích thế nào.
Lúc này, Mị Cơ cũng mang vẻ mặt kỳ quái nhìn về phía Gia Vệ, nàng biểu cảm biến đổi, nhưng cuối cùng cũng không nói gì thêm.
“Muốn dùng chuyện này uy hiếp ta sao?” Gia Vệ lạnh lùng nói, hắn đem lời thanh niên nói trở thành uy hiếp, lấy tính mạng cha hắn để uy hiếp hắn.
Thanh niên lắc đầu, nói: “Ta có tư cách gì uy hiếp ngươi? Chỉ là có cảm giác cao hứng thôi, kết thúc của người anh hùng, phải có khuấy động mới xem là hoàn mỹ tốt đẹp được, tiếp đó thế hệ sau lại nổi lên, ta chờ, ta có thể chờ được.”
Nói xong, thanh niên hướng về phía xa bước đi, chậm rãi, không nhanh.
Gia Vệ không có ngăn lại, vừa rồi tuy rằng nhìn thực lực hai người sàn sàn như nhau không phân biệt được, nhưng Gia Vệ có thể cảm giác được, người thanh niên này không thi triển toàn lực, nếu như hắn thi triển toàn lực, Gia Vệ không có nắm chắc có thể đánh thắng hắn, thậm chí đánh hòa với hắn.
Mấy người Hỏa Thương cũng không có ngăn cản, thực lực của Gia Vệ để cho bọn họ khiếp sợ, mà thực lực của người thanh niên này, càng làm cho bọn họ khiếp sợ.
“Có lẽ chỉ có học cấp S đã được rời học viện có thể địch lại hắn.” Nhìn bóng lưng thanh niên, Hỏa Thương thấp giọng nói, sau khi nói ra những lời này, hắn liền xoay đầu lại nhìn về phía Gia Vệ.
Nếu như tại căn cứ A, thời điểm Gia Vệ đánh Lãnh Phong, Hỏa Thương có hiểu qua loa về thực lực Gia Vệ, đồng thời bây giờ nghe Gia Vệ nói chuyện, thì hiện tại Hỏa Thương đã có hiểu biết lớn hơn về thực lực Gia Vệ, thấy được chính mình trước đây đã xem nhẹ Gia Vệ.
Người thanh niên kia được hắn đánh giá chỉ có học viên ngoài cấp S mới có thể địch nổi, nói cách khác, Gia Vệ cùng người thanh niên kia bất phân thắng bại, cũng có được thực lực của học viên cấp S.
Nghĩ tới đây, ánh mắt Hỏa Thương biến đổi, cuối cùng giống như đưa ra một quyết định gì đó.
Mà lúc này đây, Thỏ cùng Tiểu Cường sắc mặt đã có vẻ khôi phục lại một ít, hai người đều mang vẻ mặt không phục, bọn họ đã rất mạnh, nhưng người thanh niên kia so với bọn hắn càng mạnh hơn.
Mị Cơ lại là nhìn về phía Gia Vệ, nàng nhíu mày, giống như muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng cũng không nói gì.
Chỉ có điều, ánh mát nàng nhìn Gia Vệ, so với trước đây lại khác biệt.