Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Nghe được Trịnh Tung giới thiệu, Trác Thiến cũng chỉ đối với Trịnh Tung cười cười, rồi đối với Gia Vệ gật đầu, liền tiếp tục chơi đùa với đứa trẻ ba bốn tuổi kia.
Hoàn toàn không có đem Gia Vệ để vào mắt, có thể nói, Trác Thiến có phản cảm với người quốc gia phái tới bảo vệ nàng, vì vậy cố tình bày ra sắc mặt không tốt nhìn Gia Vệ.
Trịnh Tung thấy thế, quay qua Gia Vệ cười khổ một cái, không nói gì.
Dù sao Trác Thiến là chủ của họ, bọn họ không thể nói gì thêm.
Sau một lát, Trịnh Tung liền đi tới bên người Gia Vệ, thấp giọng nói: “Chắc hẳn Long Tứ huynh đệ biết lộ trình lần này rồi chứ?”
Gia Vệ gật đầu, thấp giọng trả lời: “Đã biết, như thường thì là năm ngày, nhưng dự định ở lại thêm năm ngày, nói cách khác, có thời gian mười ngày, đi đi lại lại.”
Trịnh Tung cũng gật đầu, nói: “Không sai, mà lần này chúng ta cần va chạm, cũng không phải người lương thiện gì, mà là phần tử vũ trang khủng bố giết người không chớp mắt, bọn hắn bây hiện tại cũng không thể gọi là phần tử khủng bố, mà là chính phủ Bắc Libya.
“Những thứ này ta cũng biết, bọn họ là phần tử khủng bố cũng được, là chính phủ cũng được, không có quan hệ gì với ta, nhiệm vụ của ta là bảo vệ Trác Thiến an toàn.” Gia Vệ gật đầu, hắn có thể nghe ra được Trịnh Tung nhắc nhở là có ý tốt.
Rất nhiều người chết suy nghĩ, một chuyện tình nhỏ không cần ra tay, chỉ cần dĩ hòa vi quý, cuối cùng lại đánh mất tính mạng.
Tuy rằng sống chết của Gia Vệ cùng Trịnh Tung không quan hệ, nhưng dù sao Gia Vệ cũng là người nhà nước, nếu như Gia Vệ xảy ra chuyện gì, hắn cùng công ty vệ sĩ sau lưng hắn tất nhiên sẽ bị liên lụy.
“Ngươi biết là tốt rồi, có thể nói lần này chúng ta đi vào long đàm hổ huyệt (đầm rồng hang hổ, chỉ nơi cực kỳ nguy hiểm), nếu quả thật đánh nhau, muốn an toàn rời khỏi, quả thật rất khó.” Trịnh Tung vẻ mặt ngưng trọng nói.
Ngoài sáng chỉ có bốn người bọn họ đi theo Trác Thiến, kỳ thực ở trong tối, công ty vệ sĩ đã sớm cho hơn mười người đến Bắc Libya rồi, nếu quả thật có đánh nhau, bọn họ cũng dễ chạy trốn hơn.
Nhưng tất cả mọi người biết, nếu đánh nhau thật, thì cho dù công ty vệ sĩ phái đi vài trăm người, khả năng chạy trốn an toàn cũng rất nhỏ.
Dù sao đối phương là phần tử vũ trang, trang bị của bọn họ tuy rằng không phải tốt nhất, thế nhưng cũng khó chống lại hỏa lực mạnh của chúng.
Bọn Trịnh Tung có cường đại, một người cũng chỉ có thể cầm đủ trang bị cho một người, về phần cái gì đại bác xe tăng, bọn họ không có khả năng có, cũng không có thể lái đi được.
Còn đối phương, đại bác xe tăng cái gì cũng không thiếu, nhất là bọn họ vừa mới chiến tranh xong, thậm chí còn có một vài khu còn chiến tranh, đối với phương diện này hiển nhiên đối phương tương đối quen thuộc.
“Yên tâm, Trác Thiến sẽ không phải chịu một thương tổn gì, ta sẽ đem nàng an toàn trở về đây.” Đối với việc Trác Thiến không nhìn, Gia Vệ cũng không ý kiến gì, dù sao người ta là phú bà trăm triệu, mình cùng người ta chênh lệch quá lớn, có điều chuyện này là nhiệm vụ Gia Vệ tiếp nhận, nhiệm vụ liên quan đến căn cứ A có thể quật khởi hay không, Gia Vệ tự nhiên không thể có bất kỳ sai lầm nào.
Trịnh Tung gật đầu, hắn nhìn chằm chằm Gia Vệ một chút, sau một lát mới đi tới bên cạnh hai người một nam một nữ kia.
Không bao lâu, Trịnh Tung và một nam một nữ kia đi tới, đi tới bên người Gia Vệ, Trịnh Tung liền cười giới thiệu nói: “Đây là Tank, tên là Triệu Đàm Khắc, ngươi gọi hắn Tank là được. Đây là Đàm Hồng Vũ, gọi Hồng Vũ là được. Đây là hai đồng đội của ta, cũng là huynh đệ và muội muội của ta, hi vọng lần này chúng ta có thể hợp tác vui vẻ.”
Gia Vệ gật đầu cười, vươn tay phải nói: “Gọi Long Tứ là được.”
Tank vươn bàn tay to nắm tay Gia Vệ, có điều vừa nắm xong, hai người Tank và Hồng Vũ trên mặt xuất hiện một nụ cười nhạt.
Trịnh Tung thấy thế thì cau mày, nhưng cũng không nói gì thêm, mà lại cau mày nhìn về phía Tank và Gia Vệ bắt tay, hắn cũng cần hiểu được thực lực của Gia Vệ mới có thể phân công nhiệm vụ cho Gia Vệ được tốt.
Chỉ có điều, sau một lát, hai người Trịnh Tung và Hồng Vũ đều là mở to hai mắt nhìn.
Dưới cái nhìn của họ, Tank chậm rãi cúi người hướng về một bên, hai mắt trừng lớn, trên trán mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
Tank nhe răng há miệng, không thể nghi ngờ là phải chịu đau đớn rất lớn, mà nơi bị đau, cũng chỉ có bàn tay đang bắt tay Gia Vệ.
“Tank huynh đệ thật sự là nhiệt tình quá.” Gia Vệ cười cười, chậm rãi buông bàn tay to của Tank ra, sau đó, nắm tay mình, lặng lẽ nói.
Mà lúc này, bàn tay to của Tank cũng bị biến dạng, giống như bị vật nặng nghiền đè quá mức, có điều Tank cũng không có bị thương tổn gì, chỉ là vô cùng đau nhức mà thôi.
Tank không nói gì, hắn lúc này đau đến mức nhe răng há miệng, sắc mặt trắng bệch, tuy rằng tức giận, nhưng cũng không dám làm ra chuyện gì quá đáng.
Lúc này, Trịnh Tung và Hồng Vũ đều mang vẻ mặt khiếp sợ nhìn về phía Gia Vệ.
Người thanh niên này vóc người gầy yếu, lại có sức mạnh như vậy.
Phải biết là, cho dù là Trịnh Tung cũng rất khó đem Tank biến thành như vậy, dù sao vóc người Tank cơ bắp dày đặc, cho dù là Trịnh Tung, về khí lực cũng so với Tank lớn hơn một chút mà thôi.
“Ha ha, là Trịnh Tung tôi mắt kém rồi, ta thay mặt Tank xin lỗi Long Tứ huynh đệ.” Trịnh Tung cười khổ nói.
Hồng Vũ lúc này cũng không dám nói gì, dù sao chỉ cần chút chuyện vừa rồi, là nhìn ra được Gia Vệ không phải thoạt nhìn vô dụng như bề ngoài.
“Trịnh ca khách khí, nếu chúng ta cùng hợp tác, tất nhiên phải biết rõ tất cả thực lực mới đúng.” Gia Vệ cười nói.
“Không sai, nếu Long Tứ huynh đệ có thể nghĩ như vậy, Trịnh Tung cũng yên tâm, lần hành động này, tất nhiên sẽ không phát sinh cái gì ngoài ý muốn.” Trịnh Tung gạt đầu nói, vẻ mặt tươi cười, lúc này Trịnh Tung đã xem Gia Vệ thành người có cấp độ để đối đãi.”
Cùng lúc đó, Trịnh Tung trong đáy mắt cất dấu vẻ khiếp sợ không gì sánh được.
Hắn đối với quân ngũ hiểu biết không ít, dù sao hắn là dựa vào làm vệ sĩ kiếm bát cơm, đối với vấn đề thực lực trong xã hội hiểu rất nhiều sự tình.
Trong hiểu biết của hắn, thực lực của hắn so với sĩ quan bình thường mạnh hơn rất nhiều, cho dù là gặp phải bộ đội đặc chủng, mình cũng chiếm được thế thượng phong.
Mà bây giờ, Gia Vệ tuổi còn nhỏ, lại có thực lực như vậy, quả thực làm cho Trịnh Tung khiếp sợ.
Từ lúc nào, binh lính mạnh mẽ như vậy?
Trịnh Tung lại không biết, hắn vừa bắt đầu đã gặp nhầm lẫn.
Hắn cho là, nhân vật gọi là vệ sĩ của quốc gia, tất nhiên là có từng tham gia quân ngũ, đồng thời có thực lực mạnh mẽ trong hàng lính đấy, hắn lại không biết, Gia Vệ cũng không phải lính, bất luận tìm quân khu nào cũng không có Gia Vệ trong đó.
Không bao lâu, Tank không còn nhe răng nữa, tay cũng khôi phục nguyên dạng, lúc này Tank mới khôi phục bản tính của mình.
Dường như những người to con trong thiên hạ đều có chung một tính cách, Tank đi tới bên người Gia Vệ, trực tiếp đấm vào vai Gia Vệ một cái, nói: “Huynh đệ, ca ca ta phục rồi.”
Gia Vệ cười nói: “Cái gì phục hay không phục chứ, chúng ta bây giờ là chiến hữu, phải chiếu cố lẫn nhau mới được.”
Mà Trịnh Tung ở một bên trong mắt lại hiện lên thần sắc kinh ngạc, một đấm của Tank ngay hắn chịu phải cũng phải rung vai một cái, mà Gia Vệ bị Tank đấm cho một đấm, vai dĩ nhiên không động tý nào.
Nụ cười trên mặt Gia Vệ càng sâu sắc, hắn thấy được biểu tình của Trịnh Tung, hắn cần chính là hiệu quả này.
Để Trịnh Tung nhận rõ thực lực của mình, Trịnh Tung mới không xem mình trở thành một cái ràng buộc, mới có thể bảo vẹ tốt Trác Thiến, đây chính là suy nghĩ của Gia Vệ.
Trác Thiến ở sau bàn làm việc không thấy được mọi chuyện ở đây, có lẽ nói nàng đối với mấy chuyện đó không có hứng thú gì, chỉ cùng đứa trẻ kia chơi đùa, đứa bé phát ra tiếng cười liên tục, làm cho trên mặt Trác Thiến cũng tươi cười.
Gần một giờ đồng hồ trôi qua, mấy người một thân tây trang, mang theo kính râm đen đi tới.
Đi cùng còn có một nữ tử mang kính mặc trang phục công sở màu xám, trong tay nàng cầm một cái túi không nhỏ, trên tay cầm một chồng văn kiện.
“Trác tổng, ký tên vào những văn kiện này xong, chúng ta có thể xuất phát.” Nữ tử kia đem đống văn kiện trong tay đặt trên bàn công tác, mở miệng nói.
Lúc này đây, Trịnh Tung đối với Gia Vệ thấp giọng nói: “Đây là thư ký của Trác tổng, gọi là Trương Lệ Anh, cùng Trác tổng giống nhau, đều là nữ cường nhân.”
Gia Vệ gật đầu, Trương Lệ Anh này đích thật là một bộ dạng của nữ cường nhân, thiên sinh lệ chất đều bị nàng giấu ở dưới vẻ mặt nghiêm túc, đối với những thứ ở bên ngoài giống như không nhìn thấy làm cho người ta có cảm giác cô không gần gũi, cho người khác cảm giác xa cách ngàn dặm.
Trác Thiến ngồi thẳng người, tỉ mỉ nhìn một văn kiện Trương Lệ Anh lấy ra một chút, một lát sau liền ký tên của mình vào.
Sau đó nàng đứng dậy, khom lưng ôm lấy đứa bé ba bốn tuổi kia, nói: “Chúng ta đi thôi.”
Đứa bé kia còn cầm trong tay món đồ chơi Siêu Nhân Điện Quang và Quái Thú, đem tâm tư vẻ mặt vào trong Siêu Nhân Điện Quang đại chiến Quái Thú tìm niềm vui, căn bản không them để ý đi nơi nào.
Mà lúc này, Trịnh Tung và Gia Vệ đều nhíu mày.
Nếu như nói độ khó của việc bảo vệ Trác Thiến là một, thì bảo vệ đứa bé có độ khó là mười rồi, Trác Thiến mang theo đứa bé xinh đẹp này, không thể nghi ngờ sẽ tăng thêm độ khó cho việc bảo vệ của bọn họ.
“Long Tứ huynh đệ, đến lúc ngươi nên nói rồi.” Chờ Trác Thiến và Trương Lệ Anh đi ra ngoài, Trịnh Tung liền đối với Gia Vệ đang đi nói.
Gia Vệ ngẩn ra, chợt cau mày hỏi: “Ta có gì mà nói?”
“Ngươi là do quốc gia phái tới bảo vệ Trác nữ sĩ, cùng chúng ta không giống nhau, chúng ta là được mời bằng tiền, tất nhiên phải theo yêu cầu của người ta, mà ngươi có thể lấy góc độ an toàn của Trác nữ sĩ, đưa ra kiến nghị với Trác nữ sĩ, thậm chí đưa ra yêu cầu.” Trịnh Tung mở miệng nói, hắn là người của công ty vệ sĩ, Trác Thiến trả tiền, hắn nhất định phải bảo vệ Trác Thiến cùng người khác, không thể đưa ra yêu cầu.
Mà Gia Vệ lại khác, dù sao Gia Vệ đến bảo vệ Trác Thiến là hoàn toàn miễn phí, cũng không phải Trác Thiến thuê mướn gì, cho nên Gia Vệ có thể từ an toàn của Trác Thiến mà đưa ra một số yêu cầu.
Thế nhưng Gia Vệ đã nhìn ra Trác Thiến rất có thể là bà mẹ đơn thân, mà muốn một bà mẹ đơn thân buông con của mình ra, đây là một chuyện tình rất khó làm, đồng thời trong lòng Gia Vệ cũng bài xích việc này.
“Nếu quả thật xảy ra va chạm, trong vòng vây trùng điệp đem Trác nữ sĩ cứu ra, chúng ta có thể làm được, thế nhưng trong lúc đó nếu như bởi vì đứa bé khóc lên mà bị phát hiện, chúng ta rất có thể kiếm củi ba năm thiêu một giờ, một người cũng không sống được.” Trịnh Tung tiếp tục nhắc nhở, vẻ mặt hắn nghiêm túc, gần bốn mươi tuổi, hắn có kinh nghiệm phong phú không gì sánh được, cho dù là một người không kinh nghiệm, hắn cũng biết, mang theo một đứa bé, sẽ tăng độ khó nhiệm vụ lần này rất lớn.