Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
" Tiêu Viêm ca ca. "
Nhìn xem rời khỏi đại sảnh có bóng lưng cô đơn thiếu niên, Huân Nhi trong mắt hiện lên một tia thất vọng.
Tiêu Viêm lúc này đã hoàn toàn mất hết ý chí, e là hắn sau này sẽ không thể gượng dậy nổi.
Trong đại sảnh những người khác nhìn về phía rời đi Tiêu Viêm cũng không có tiếp cười nhạo hay châm chọc, thay vào đó là thương cảm.
Là một cái mười mấy tuổi thiếu niên, Tiêu Viêm thật sự trải qua quá nhiều chuyện.
Thân thể khẽ run rẩy, Nạp Lan Yên Nhiên ngập ngừng nói: "Tiêu thúc thúc…"
" Gọi ta Tiêu tộc trưởng là được, thúc thúc xưng vị, ta không nhận nổi. "
" Tiêu tộc trưởng, mong ngài tha thứ chúng ta hôm nay hành vi. " Vân Vận nhìn Tiêu Chiến nhàn nhạt nói.
" Vân Vận tông chủ, ta cũng không có trách ngươi, dù sao Viêm Nhi cũng đã chấp nhận việc giải trừ hôn ước. " Tiêu Chiến lắc đầu thở dài nói.
Mặc dù bên ngoài là nói như thế, nhưng con trai mình lại xảy ta nhiều chuyện như vậy, làm cha hắn làm sao có thể khống tức giận đâu.
Nhưng hắn còn có thể nói gì hơn nữa đây, Tiêu Viêm cùng Nạp Lan Yên Nhiên hai người đã định sẵn là không thể tiến tới được.
" Tiêu Tộc trưởng, hôm nay chúng ta đến đây đã gây nên cho quý tộc ảnh hưởng không tốt, nhưng ta hy vọng chuyện ngày hôm nay sẽ không ảnh hưởng đến mối quan hệ của Tiêu gia với Nạp Lan gia cùng Vân Lam Tông. "
" Vân Vận tông chủ nói đùa, hôm nay ngươi tự mình đến đây đã là cho Tiêu gia rất lớn mặt mũi, ta làm sao có thể trách các ngươi. "
" Tiêu tộc trưởng, ta… "
" Khụ!! "
Nhìn xem Vân Vận cùng Tiêu Chiến khách khí qua lại, Tiêu Long rốt cuộc cũng không nhịn được đánh gãy hai người.
" Tộc trưởng, Vận Nhi, hai người các ngươi đừng tiếp tục khách khí như vậy nữa a, dù sao đều là người một nhà. " Tiêu Long nhìn hai người nói.
Nghe vậy, Vân Vận gương mặt hơi đỏ lên.
Còn Tiêu Chiến thì một mặt nghi hoặc hỏi: " Tiêu Long, ngươi là có ý gì? "
Qua ngày hôm nay, Tiêu gia cùng Vân Lam Tông quan hệ đều sẽ có ảnh hưởng, mặc dù mọi chuyện đã được giải quyết ổn thoả đi chăng nữa. Nhưng cũng không thể nào thân đến mức nói là người một nhà như Tiêu Long được.
Tiêu Long nhìn Vân Vận một chút, sau đó lại nói: " Vận Nhi là nữ nhân của ta. "
Tiêu Long âm thanh vang vọng toàn bộ đại sảnh.
Đám người một mặt chấn kinh nhìn xem Tiêu Long cùng Vân Vận.
Nhất là Vân Vận cái kia ngượng ngùng biểu hiện, đám người không khỏi hít sâu một hơi.
Vậy mà là thật!!
Gia Mã Đế Quốc nữ thần bị Tiêu Long trưởng lão tù bịn rồi!
Đám người không khỏi quăng đến ánh mắt đầy bội phục về phía Tiêu Long.
Ngay cả Vân Lam Tông Chủ Vân Vận cũng rơi vào tay hắn, Tiêu Long quả thật là thần nhân.
Huân Nhi thì trầm mặc không nói gì.
Tiêu Long ca ca cũng thật là hoa tâm.
Chấn động nhất thì không ai bằng Nạp Lan Yên Nhiên, nàng đến lúc này còn chưa từ rung động bên trong đi ra.
Tiêu Long lời nói không khác nào viên đạn hạt nhân nổ tung trong lòng nàng, thân thể hơi run lên.
Tại sao có thể như vậy…sư phụ với Tiêu Long ca ca…
Ngồi bên cạnh Nạp Lan Túc nhìn thấy nữ nhi mình dạng này, không khỏi lắc đầu thở dài.
" Đây quả đúng là tin mừng, chúc mừng ngươi, Tiêu Long. " Tiêu Chiến đối với Tiêu Long cười khẽ chúc mừng nói.
Ba vị tộc trưởng cùng những người khác cũng đi lên chúc mừng.
Tin tức này quả thực là một tin tốt.
Nếu Vân Vận gả vào Tiêu Gia, như vậy khác nào nói, Tiêu Gia sau này sẽ là Gia Mã đế quốc bá chủ. Toàn bộ mọi người trong đại sảnh đều vô cùng vui mừng.
Mặc dù Nạp Lan Yên Nhiên không gả vào Tiêu Gia, nhưng có Vân Vận gả vào Tiêu Gia thì càng là tốt hơn.
" Các vị, sau này nếu có thời gian, mời các vị đến Vân Lam Tông làm khách!" hơi khom người hành lễ với Tiêu Chiến mấy người, Vân Vận cũng không muốn ở lâu, mang theo Nạp Lan Yên Nhiên đi ra khỏi đại sảnh.
" Tiêu Tộc trưởng, Tiêu Long, sau này có thời gian, mời ngài đến Nạp Lan gia làm khách! " Nạp Lan Túc đối với Tiêu Chiến mấy người chắp tay nói, sau đó cũng rời khỏi đại sảnh.
Khi Vân Vận mấy người rời đi, Tiêu Long cũng tùy tiện lấy lý do để rời khỏi đại sảnh.
" Chúc mừng ngươi, Tiêu Long ca ca, lại có thêm một thê tử xinh đẹp. " Huân Nhi từ phía sau hắn đi tới, yếu ớt cười nói.
" Cám ơn ngươi chúc phúc, Huân Nhi. " Tiêu Long gật đầu cười nói.
" Tiêu Long ca ca cũng thật lợi hại, ngay cả Vân Lam Tông tông chủ cũng bị ngươi thu vào tay. " Huân Nhi ngữ khí không đổi nói.
" Ta cùng nàng có thể đến với nhau cũng là có người tác hợp cho chúng ta. "
Nếu không phải là có như ý làm cho bọn hắn gạo sống nấu thành cơm, hai người bọn hắn sợ là đến bây giờ cũng không thể đi tới một bước lớn như vậy.
" Huân Nhi rất tò mò chuyện gì đã xảy ra với các ngươi a. " Huân Nhi tò mò hỏi.
" Nha đầu ngốc, không nên tò mò quá nhiều chuyện của người khác, như vậy là không tốt. " Tiêu Long ở trên trán Huân Nhi búng một cái, cười nói.
" Ta mới không ngốc đâu. " Huân Nhi hai má phồng llê,một bộ không vui nói.
" Trong mắt ta ngươi chính là ngốc như vậy, để ta có thể dễ ức hiếp ngươi. " nhéo nhéo Huân Nhi mịn màng hai má, Tiêu Long cười nói.
" Chán ghét, ta không thèm tiếp tục để ý đến ngươi nữa, Tiêu Long ca ca. " Huân Nhi xoay mặt đi, ngữ khí u oán, nhưng trên gương mặt cũng không có hiện lên không vui.
" Ha ha ha… "
Hai người cứ như vậy tại trên hành lang cười cười nói nói đi lại, rất nhanh hai người liền đi tới Tiêu Long phòng ngủ.
Giống như là nhớ ra chuyện gì, Tiêu Long chợt dừng lại bước chân.
Hắn chợt nhớ ra Lam Nguyệt lúc này còn ở trong phòng, nếu cứ như vậy mang Huân Nhi đi vào thì thật không tốt lắm.
Hơn nữa hắn còn phải đi xem Diệu Lão dung hợp thân thể mới đến đâu rồi.