Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Vận Mệnh Điêu Linh Chi Hoa
  3. Chương 7-2: Bước về phía cuộc sống ăn cướp tự do không bị cản trở
Trước /15 Sau

Vận Mệnh Điêu Linh Chi Hoa

Chương 7-2: Bước về phía cuộc sống ăn cướp tự do không bị cản trở

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Khi Colin từ trong giấc ngủ say tỉnh lại, khoảnh khắc đó, hắn cho rằng mình vẫn còn đang nằm mộng.

Có điều giấc mộng này sao mà ly kỳ, mặc dù rằng trước kia hắn cướp đoạt không ít kim tệ vốn thuộc về loài người, hoặc là đủ các thể loại đá quý, nhưng đối với mấy vật nhỏ yếu ớt chỉ cần một móng vuốt là có thể đập chết này, hắn thật không có cảm tình gì.

Ngay cả con tin cũng có thể luôn luôn không cẩn thận búng chết, công chúa xinh đẹp động lòng người trong truyền thuyết chỉ cảm thấy thật om sòm, đối với Hoàng Kim Long thế này mà nói, khi nằm mơ mơ tới không phải là kim tệ đá quý, mà là một đống sâu nhỏ loài người lúc ẩn lúc hiện trước mắt, chuyện này có hơi vượt quá tưởng tượng rồi.   

Lại càng không cần phải nói, mấy con côn trùng nhỏ loài người này thế nào mà... khổng lồ như vậy?

Colin chưa từng nghĩ tới sẽ có một ngày, thể tích của hắn và con người có thể đổi ngược lại, những con người hiện tại ở trước mặt hắn qua qua lại lại này, ai ai cũng có thể so với nhã gia phong cao(1) bậc nhất ở Long cốc, thẳng tắp cao ngất đến mức làm rồng nghẹn họng trân trối.

(1) phong cao: đỉnh núi cao/đỉnh cao; nhã: mẫu mực; gia: gia tăng (chẳng biết sao đây, trên google dịch là Hội nghị thượng đỉnh Jakarta)

Góc độ của rồng bị dao động một phát, hắn bị một bàn tay người nắm chặt lấy, vẻn vẹn lộ ra một phần ba toàn bộ thân hình của hắn.

May mà chỗ lộ hàng là nửa người trên, đầu còn ở bên ngoài... Colin tưởng tượng bộ dạng mình bị lộ hết nửa người dưới, cho dù có là rồng, cũng cảm thấy vô cùng bỉ ổi.

Từ lòng bàn tay truyền đến mùi thơm nồng nặc hết sức dụ rồng thèm ăn, cái mùi vị chất chứa bên trong xương thịt này khiến cho bụng rồng ùng ục kêu la, đồng thời cũng khiến cho Colin biết ngay đến tột cùng là kẻ nào dám cả gan xách hắn đi tới đi lui như vậy.

Brian Russell, tội phạm truy nã hàng đầu toàn bộ đại lục, Tử linh pháp sư khiến người ta căm hận, tên cướp phạm vào vô số tội ác, đồ biến thái ham mê sưu tầm thi hài của đủ các chủng tộc, đồng thời, cũng là đầu sỏ khiến hắn sa đọa!

Cái tên này lại ra tay làm gì hắn rồi?

"Ê ê! Pháp sư sâu bọ! Ngươi rốt cuộc làm gì ta vậy?" Trên miệng mặc dù tức giận mắng mỏ, nhưng cái mùi thơm dụ rồng này đúng là quá hành hạ rồng mà, Colin thật sự không nhịn được, liền ở tư thế bị nắm dùng cổ cọ tới cọ lui trên hổ khẩu(2) của bàn tay đối phương.

(2) khoảng giữa ngón cái và ngón trỏ

Ô ô, thật muốn ăn quá đi...

Từ lần trước ở trong Tháp Pháp Sư được cho ăn như vậy, Colin liền cảm thấy mấy thứ gọi là mỹ vị lúc trước mình ăn hoàn toàn là đồ bỏ đi!

Món ăn ngon nhất trên thế giới đều kém xa tinh dịch của tên Tử linh pháp sư này, trận tình ái kia vô cùng sâu sắc, hoàn toàn thỏa mãn tính dục và sự thèm ăn của Long tộc, cảm giác sung sướng đến độ muốn thăng thiên khiến rồng thực thủy tri vị, nói gì cũng phải làm thêm mấy lần nữa!       

"Bây giờ làm con sâu nhỏ chính là ngươi, hay là ngươi thật muốn ta một phát bóp chết ngươi?" Giọng nói của Tử linh pháp sư ôn hòa, nội dung vẫn như cũ mười phần bạo lực máu me.

Colin kiên trì, động tác cọ tới cọ lui vẫn không dừng lại, trên miệng nhưng hung ác la hét, "Ngươi giết ta, hoa của ngươi thì tính sao đây?"

"Cho nên ngươi phải quý trọng cái mạng nhỏ của ngươi... Phải biết rằng tính tình của ta rất không tốt, một khi không tốt, thì có thể sẽ khiến ngươi chịu chút đau khổ." Russell kéo cái mũ pháp sư trùm trên đầu xuống thấp, khiến cho khuôn mặt nhìn thì ôn văn nho nhã, nhưng luôn rướm một luồng âm khí biến mất hơn phân nửa trong bóng ma, "Giờ thì, câm miệng."

"Russell ngươi..."

"Hoan nghênh quang lâm!" Giọng nói trong trẻo dễ nghe vang lên hai bên, hai thiếu nữ xinh đẹp động lòng người hướng Tử linh pháp sư hành lễ.

Mặt tiền cửa hàng sạch sẽ ngăn nắp giống như một cửa tiệm tạp hóa nhỏ, đủ loại hàng hóa hình thù kỳ quái trưng bày trong chiếc lồng ma pháp bảo vệ tạo điều kiện cho người ta chọn lựa.

Chỉ có điều mấy món hàng này bề ngoài thì tầm thường, nhưng trên tấm bảng yết giá phía dưới lại là giá trên trời, khó trách cửa tiệm này vắng tanh như chùa bà đanh, đây rõ ràng là một hắc điếm mà!

"Quỷ hút máu có ở đây không?"

Nghe thấy câu này, hai thiếu nữ cùng nhau cười khanh khách, "Ông chủ đang ở đây, thưa ngài Tử linh pháp sư."

"Ừ." Russell gật đầu, nắm chặt lấy Hoàng Kim Long mini đáng thương xông vào trong cửa hàng.

Russell vào cửa hàng, không thèm nhìn đến mấy món hàng bày đặt bên ngoài – dù sao lấy thân phận Tử linh pháp sư siêu cấp của y không có hứng thú với mấy món đồ này chỉ là chuyện bình thường, mà trực tiếp nhanh chóng lướt ngang qua giá hàng, xông về phía vách tường.

Bức tường trắng tuyết khi y dẫm chân bước vào trong nháy mắt tạo nên gợn sóng, ma pháp trận cỡ nhỏ dành cho thủ thuật che mắt mất đi tác dụng, một người một rồng đi vào không gian tư mật rõ ràng thuộc về chủ cửa hàng.

Colin vừa tiến vào trong đã trợn tròn mắt rồng, ánh mắt lấp lánh tràn ngập ánh kim.

Tất cả dụng cụ trong căn phòng nho nhỏ này đều dùng hoàng kim chế tạo thành, bàn ghế tinh mỹ đến mức quả thật giống hệt như tác phẩm nghệ thuật, mấy viên bảo thạch cỡ bự khảm vây phía trên càng làm cho hô hấp rồng suýt nữa thì hít thở không thông.      

Trong đó xa hoa nhất chính là chiếc giường lớn được đặt giữa phòng.

Trên bốn cây cột toàn bộ bằng hoàng kim lượn vòng một loài quái thú kỳ lạ, có thân thể trông giống như rắn, trên người lại đầy ắp che lấp bởi chi chít vảy cá, bốn móng vuốt vững vàng nằm bò tựa vào trên cây cột, giữa màn lụa buông rủ có một loại mỹ cảm đặc biệt phong tình khác thường. Trên chiếc giường xa hoa đủ cho bảy, tám người song song nằm, một bóng dáng mông mông lung lung, như ngắm hoa trong sương mù, chọc ghẹo làm nhân tâm ngứa ngáy.

Có điều một người một rồng ở đây hoàn toàn không thèm chú ý đến bầu không khí tuyệt đẹp mà đối phương tạo nên, Colin thì bận rộn chảy nước miếng với một vòng hoàng kim xung quanh, ảo tưởng tất cả những món hoàng kim này ngày sau sẽ thuộc về Hoàng Kim Long đại nhân, dự định giết người cướp của tốt đẹp; về phần Russell đang nắm lấy hắn thì trực tiếp búng ngón tay ra, điện quang màu tím đen không chút khách khí bổ nhào về phía cái giường lớn kia!

Điện quang nhảy nhót vồ lên con mồi, song một quầng sáng thuần sắc trắng từ miệng của quái thú chiếm cứ khắp bốn cột giường phun ra, triệt tiêu điện quang, bùm bùm một tiếng giòn vang, hoàn toàn biến mất.

"Cơn tức lớn như vậy, có muốn qua đây uống chén trà không?"

Giọng nam trầm thấp lười biếng từ sau tấm màn truyền tới, một con quái thú điêu khắc màu tím mảnh dẻ đẩy tấm màn trướng, lộ ra nửa người trên của nam tử đang nằm.

Đó là một người đàn ông rất trẻ, thoạt nhìn ước chừng khoảng hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi, có một mái tóc đen hiếm thấy trên đại lục giống như Russell, buông xõa trên giường, tựa như một đóa mặc hoa bừng bừng nở rộ, chỉ có điều làn da của người này không phải màu trắng sữa thường thấy ở người đại lục, mà có hơi rướm vàng, làn da bóng loáng nhẵn nhụi vượt xa tưởng tượng, phối hợp với ngũ quan nhu hòa, cùng với khung xương mảnh khảnh nhưng cao gầy, khắp người hắn tạo nên cảm giác tinh tế, hoa quý, tinh xảo, thoạt trông so với những tác phẩm nghệ thuật đắt giá đặt bên cạnh thậm chí còn cao quý hơn nhiều, Colin cảm giác mình chỉ cần chạm thật nhẹ vào thôi, người đàn ông này có thể sẽ vỡ thành mảnh vụn.

Mặc dù rằng Colin cơ hồ không thể phân biệt rõ được loài người, nhưng người trước mặt này, rõ ràng rất khác biệt so với đám người ngổn ngang mà hắn từng gặp, cho dù là Long tộc cẩu thả, cũng không khỏi bị mê hoặc bởi cảm giác kỳ lạ này.

"Có hàng hay không?" Russell vừa mở miệng đã phá vỡ cảm giác mê ly này, cái tên này mặc kệ loại không khí biểu diễn ra sao, thái độ đối xử với vật còn sống vĩnh viễn là cùng một biểu cảm.

"A a, xem ra đả kích của Long tộc đối với ngươi vẫn còn rất lớn nha, mệt ta còn nghĩ rằng ngươi thật sự là vô địch thiên hạ rồi đó, a, lần này đá trúng tấm sắt rồi hả? Ta đã nói một mình ngươi đối phó với một bang lớn tuyệt đối chỉ có lỗ thôi, chuyện ngu xuẩn lấy trứng chọi đá như thế mà còn mặt không đổi sắc đi làm, ta nên khen ngợi ngươi dũng mãnh vô địch, hay là hữu dũng vô mưu đây?"

Ngôn ngữ cho đến bây giờ chưa từng nghe qua khiến đầu của Hoàng Kim Long xoay mòng mòng, Russell cũng từng làm vài cuộc mua bán với người kia, đối với việc hiểu ý tứ trong lời nói của người này không có chướng ngại gì.

Hoàn toàn không để ý đến sự chế giễu của đối phương, Russell trực tiếp đưa danh sách những món đồ cần có ra, quầng sáng màu đen hiện lên giữa hai người, điện quang màu tím đen nhảy nhót hợp thành tự phù(3). Người đàn ông nằm trên giường ngẩng đầu lên nhìn trong chốc lát, ánh mắt nhìn lại về phía Russell  có chút quỷ dị.

(3) ký tự

"Ta nói, Long tộc chẳng qua chỉ muốn đòi lại lão tổ tông nhà bọn họ, đòi lại thêm chút mặt mũi, ngươi không nên ác độc như vậy, muốn bóp nát Long cốc thành tro luôn sao?"

Hoàng Kim Long khi xem xong danh sách bằng quầng sáng cũng phải hút một ngụm khí lạnh, ngoan ngoãn. Những món đồ này nếu để cho Tử linh pháp sư có được, đừng nói là tiêu diệt Long cốc, ngay cả hơn phân nửa đại lục cũng sẽ lâm vào trong Địa Ngục!

"Russell! Mả cha nhà ngươi! Long Thần tại thượng, ngươi sẽ phải chịu sự đuổi giết của toàn bộ đại lục! Long tộc chúng ta nhất định sẽ đốt trụi ngươi thành tro bụi!

Sự uy hiếp của Hoàng Kim Long hoàn toàn không hề được Tử linh pháp sư để ý đến, một tia điện quang bắn lên trên người Long tộc, khinh thường lớp phòng ngự da dày thịt béo của hắn, trực tiếp đem hắn giật đến cả người co quắp, hai mắt trắng dã.

"Ngươi đừng có mà quan tâm nhiều như vậy, có hàng không?"

"Có thì có, thế nhưng giá tiền lần này vô cùng cao đó nha."

Nam tử cười tít mắt móc ra một món đồ kỳ quái, món đồ chơi kia cũng được chế tạo từ vàng ròng, đó là một cái khung hình chữ nhật bốn phương tám hướng, bên trong dùng một chuỗi kim côn nâng đỡ một đống trân châu, nam tử khuấy khuấy đống trân châu kia lên, âm thanh bùm bùm làm đau lòng người, "Lần này e phải là con số này mới được nha."

Russell liếc mắt nhìn hình vẽ mà đám trân châu trong cái khung hình chữ nhật xếp thành, "Dùng đồ thế chấp thì sao?"

"Cũng được, nhưng quy tắc cũ, phải là đồ giá trị hơn gấp ba lần mới được."

Thật ác độc!

Colin cũng hít một hơi!

"Đồng ý." Pháp sư hắc bào hết sức dứt khoát đáp ứng.

"Hợp tác vui vẻ." Nam tử cười tít mắt, sau đó đột nhiên chìa tay chỉ Hoàng Kim Long trong tay y, "Thật ra thì nếu như ngươi có thể cho ta một con rồng, có thể giảm giá cho một nửa."

Colin trợn tròn mắt!

Nha chết tiệt, dám cả gan đánh chủ ý lên cự long đại nhân! Con người hèn mọn nhỏ bé! Coi chừng Colin đại nhân vĩ đại một móng vuốt biến hắn ta thành bánh thịt, một ngụm lửa rồng phun ra đốt thành tro bụi bây giờ!

Colin há to miệng, muốn phun ra cầu lửa đốt người này thành tro, nhưng một hạt lửa nhỏ lay động một cái rồi hoàn toàn biến mất, con ngươi của Hoàng Kim Long lớn cỡ bàn tay sắp lòi ra khỏi mắt rồi, nhưng lại không phun ra được đốm lửa thứ hai nào.

"Ngươi muốn Long tộc làm cái gì? Dùng để trông cửa chắc? Làm như vậy có vẻ hơi quá đáng đó?" Russell trực tiếp nhét hắn vào trong nắm tay, vào lúc Colin đang tức giận mắng Russell dám cả gan đối xử với hắn như vậy, và cả cảm thán Russell biến thành người giữ trung gian, Tử linh pháp sư mới bổ sung đầy đủ lời nói, "Dùng Long tộc để giữ cửa, bộ ngươi muốn của cải mà ngươi lo âu không cánh mà bay chắc, mấy cái tên tham lam nhạt nhẽo này sẽ khiến ngươi trong một đêm biến thành nghèo rớt mồng tơi đó."

"Brian Russell!" Colin gầm thét.

"Đúng là một vật nhỏ cáu kỉnh, thật đáng yêu..." Nam tử vui vẻ cười, ánh mắt cũng cong cong thành trăng lưỡi liềm.

"Nếu như ngươi khăng khăng muốn dùng Long tộc để trông cửa, trận chiến lúc trước bắt được không ít Long tộc, có thể cho ngươi."

Tử linh pháp sư đang nhớ lại chiến lợi phẩm của mình, những Long tộc đáng thương kia giờ phút này hẳn còn đang cực khổ giãy dụa dưới Ma Uyên, cho dù là cự long hệ Quang Minh đi nữa, ở nơi dơ bẩn đó, cũng sẽ hoàn toàn bị ăn mòn, càng không cần phải nói đến những Long tộc khác đã bị Ánh sáng đen đánh lén.

Đợi đến khi thu gom đủ tài liệu, sau đó quay lại Tháp Pháp Sư, nói vậy là có thể thấy một đại đội rồng nô lệ Ma Long rồi.

Nếu đã sưu tầm được lão tổ tông quý báu nhất, mấy Long tộc này lại không có công dụng đặc thù của Hoàng Kim Long, giữ lại cũng vô dụng, không bằng dùng để trừ nợ cho rồi.      

Cứ coi như là một cái giá nhỏ mà Long tộc dám cả gan tới cửa đập phá giao ra đi.

Colin ở bên cạnh nghe tới đây nhịn không được run rẩy, nghĩ đến cuộc gặp gỡ của mình, rồi lại nghĩ đến tình thế của chúng rồng, nhưng đấu một mình tuyệt đối không so được với bang rồng ngu xuẩn kia của mình, hắn không biết nên vì cảnh ngộ của cái đám kia mà hả hê, hay là vô cùng phẫn nộ đây.

"Có Hoàng Kim Long không?"

"Chỉ có một con này." Một con này còn là vòng quanh một vòng lớn mới tìm được.

"Xí." Nam tử rõ ràng có hơi ỉu xìu đi, hắn uể oải chỉ rõ chân tướng, "Con này mặc dù diện mạo không tệ, cũng phù hợp với khiếu thẩm mỹ của ta, nhưng dù sao cũng bị ngươi nhúng chàm rồi a... Ta muốn một con Hoàng Kim Long bị vong linh làm ô nhiễm làm cái gì? Ngươi không phát hiện ra lớp vảy hoàng kim trên người hắn cũng có vài chỗ biến thành màu đen rồi sao?"

"Ngươi đợi một chút! Ngươi dám cả gan ghét bỏ Colin đại nhân!?" Mới vừa rồi còn khen ngợi hắn đáng yêu cơ mà, giờ lại dám cả gan ghét bỏ hắn ư!?

Colin bị sự khinh bỉ trần truồng nện lên trên đầu này kích thích cho há to mồm, sửng sốt chừng ba giây, lúc này mới phục hồi lại tinh thần, móng vuốt nho nhỏ liều mạng cào lên bàn tay đang giam cầm tự do thân rồng của hắn, không kiềm chế được la hét om sòm về phía chủ cửa tiệm, "Ngươi cái đồ đần độn không biết xem hàng! Ngươi có biết Colin đại nhân ta chính là mỹ hùng long hùng tráng uy vũ bậc nhất Long tộc hay không hả, ngươi thế mà dám cả gan nói xấu ta như vậy à!? Đám rồng ngu xuẩn kia có chỗ nào sánh được với Colin đại nhân ta chứ, cho dù là sửa móng chân bàn chân cho ta cũng không xứng nữa là! Ngươi cái đồ khốn nạn không có mắt, Colin đại nhân sẽ khiến cho ngươi lĩnh hội thật sâu cái giá lớn dám cả gan xem thường ta!"

"Ồn chết đi được."

Russell đối với sự om sòm của hắn không nhịn được, trực tiếp bổ một đạo điện quang lên đầu Hoàng Kim Long, làm cho con Long tộc be bé này co giật một trận, rồi tâm không cam tình không nguyện trợn trắng mắt, một lần nữa ngất đi.

"Ai ôi, thật là một bé thú cưng đáng yêu, thật không ngờ ngươi lại thích chủng loại này." Người đàn ông cười hì hì, cười đến vẻ mặt đầy mập mờ

"Đưa hàng cho ta."

Người đàn ông chìa tay ném qua một chiếc túi vải bố tinh xảo, phía trên đính một đóa hoa mỹ lệ được thêu bằng loại tơ không biết tên, "Đây, đồ đều ở bên trong, ngươi đếm đi."

"Ừ." Tử linh pháp sư xác nhận số lượng hàng hóa bên trong cái túi không gian, rồi xác nhận một chuyện cuối cùng với chủ nhân nơi đây, "Dê béo gần đây ở đâu?"

Ngay phía trên phủ bá tước, Tử linh pháp sư khoanh chân ngồi trên sống lưng của cốt điểu, lẳng lặng trôi nổi giữa bầu trời đêm, hắc bào trên người y hòa tan vào trong bóng đêm, khuôn mặt trắng bệch bị chiếc bóng của mũ trùm che đi hơn phân nửa.

Ở ngay phía dưới y, một tòa thành vừa nhìn đã biết là vô cùng có tiền bị sinh vật tử linh bao vây xung quanh, Vệ Binh và Đấu Sĩ hoàn toàn không phải là đối thủ của đám đầu lâu xương sọ kia, Ma Pháp Sư ngay từ đầu trận đã bị làm gỏi, làm cho cán cân chiến thắng của trận đấu này hoàn toàn nghiêng lệch.

Việc thành lũy thất thủ, chỉ là vấn đề thời gian.

Cái tên này, quả đúng là tên quán phạm(4) chuyên môn đánh cướp mà!

(4) người phạm tội hình sự nhiều lần

Hoàng Kim Long đạp nước trong lòng bàn tay của Tử linh pháp sư, cảm thấy mức độ mệt mỏi vẫn không có một tí biến hóa nào, nhưng cho dù là vậy, hắn vẫn khó có thể chống đỡ mà liếm lên bàn tay của Russell, cứ như thể hít mùi hương dụ hoặc rồng này vào trong người là có thể nhận đượcc nhiều sức mạnh hơn vậy.   

"Giờ rốt cuộc là xảy ra chuyện gì vậy? Ta sao lại biến thành cái dạng này? Đây là nơi nào? Long tộc thế nào rồi? Chúng ta rốt cuộc là thoát thân kiểu gì? Ngươi mau nói chuyện a!"

Sau khi tỉnh dậy đã bị xách tới cửa hàng thần bí nào đó để mua đồ, sau đó, chính là quá trình Tử linh pháp sư đánh cướp kiêm tích lũy tài vật, kết quả vô cùng bận rộn, đến giờ mới có cơ hội đặt câu hỏi, đối với cái tình huống gay go trước mắt này, một bụng dấu chấm hỏi của Hoàng Kim Long bị nghẹn thật lâu, giờ cuối cùng đã có thể hỏi ra khỏi miệng rồi!

Colin liên tục không ngừng đặt câu hỏi, giọng nói rõ ràng vô cùng cấp tốc mang theo chất vấn, vì vậy Tử linh pháp sư trực tiếp đánh một tia sét tím xuống, khiến cho thân thể của Long tộc một trận co giật.

"Vốn định dùng ngươi kéo dài một chút thời gian, nhưng không ngờ ngươi lại vô dụng như vậy, ta chỉ là khởi động ma pháp trận thượng cổ, niêm phong Tháp Pháp Sư lại, thuận tiện thả ra mấy tia Ánh sáng đen quấy rầy đồng tộc của ngươi một chút, kết quả ngươi đã không chịu được lốc xoáy hình thành từ nguyên tố ma pháp, trực tiếp di chuyển Tháp Pháp Sư đến nơi này."

Colin bị tên pháp sư to gan lớn mật miêu tả tình hình chấn động đến há to miệng không khép lại nổi.

Ma pháp trận thượng cổ, Ánh sáng đen, lốc xoáy tạo thành từ nguyên tố ma pháp, bình thường chỉ cần xảy ra một trong ba cái này, đừng nói là con người, ngay cả Long tộc thần thông quảng đại cũng phải cân nhắc lo liệu, càng không cần phải nói đến việc cả ba thứ này bộc phát cùng lúc!

Hắn có thể vẫn còn sống sót, tuyệt đối là nhờ bình thường đã làm rất nhiều chuyện tốt!

Nha, Long Thần tại thượng, cái tên này quả nhiên là đồ điên, là thằng côn đồ không sợ trời không sợ đất! Người khác một chuyện ác cũng không làm được, thằng nhãi này lại một hơi làm luôn cả ba chuyện!

Vừa nghĩ như vậy, mấy tên đồng tộc kia của mình chỉ sợ là không vớt nổi chỗ tốt nào ha, đáng đời cái lũ ban đầu vì tí chuyện nhỏ vô ích đối phó với mình, giờ thì lại còn bỏ đá xuống giếng! Đáng đời!

Cơ mà, Ánh sáng đen a...

Vừa nghĩ đến cái thứ khủng bố có thể làm ô nhiễm xác thịt, khiến cho lực tương tác với nguyên tố ma pháp giảm xuống kịch liệt trong truyền thuyết kia, Colin liền không nhịn được có chút đồng tình với đồng tộc của mình. Cái loại chùm tia sáng có thể làm dơ bẩn thân thể, đối với Long tộc chỉ dựa vào thân thể để tác chiến mà nói, thật đúng là một vũ khí kinh khủng.     

Cơ mà, hắn sao lại bị biến thành bộ dạng này vậy ta? Chẳng lẽ hắn cũng bị Ánh sáng Đen làm ô nhiễm rồi?

"Thật đúng là phế vật, ngươi đã sớm bị sức mạnh hắc ám làm ô nhiễm rồi, nô ấn, tinh dịch của ta, những thứ này đều hàm chứa ma lực hắc ám cực kỳ dồi dào, sức mạnh Quang Minh tích chứa trong người ngươi lúc trước vốn có thể chống lại ma lực hắc ám của ta, nhưng số lượng ngươi hấp thu quá nhiều, sức mạnh Quang Minh hoàn toàn bị áp chế. Chẳng qua nếu như ngươi bị Ánh sáng đen kia chiếu vào, chỉ sợ rằng đã trực tiếp biến thành Rồng Vong Linh rồi... Nói thì vậy, nếu như không phải là ma lực xung đột lẫn nhau tạo thành lốc xoáy ma lực, ngươi bây giờ đã hoàn toàn biến thành nô lệ của ta rồi, vĩnh viễn cũng không trở mình được... Số của ngươi cũng không tệ." (nghĩa là nhờ cái lốc xoáy cuốn đi nên anh Colin mới ko bị Ánh sáng đen rọi trúng đó)

Số không tệ cái đầu nhà ngươi!

Hoàng Kim Long bị y chọc tức đến thở hổn hển, ngay cả nói cũng không nói ra lời, chỉ có thể càng thêm vội vàng liếm lên lòng bày tay của đối phương, coi như phát tiết lửa giận, với cả sự thèm ăn và tính dục ứ đọng sau khi biến thành cái dạng này.

"Yên tâm đi, làm ngươi hoàn toàn biến thành Rồng Vong Linh, đối với ta mà nói không có chút chỗ tốt nào. Công dụng của loại phế vật như ngươi, cũng chỉ có cung cấp tinh dịch pha trộn giữa hai loại sức mạnh Quang Minh và Hắc Ám để tưới Hoa Sinh Mệnh thôi, nếu như ngươi thật sự hoàn toàn biến thành Rồng Vong Linh, tinh dịch nhất định không thể dùng được... Cái loại thủ hạ giống như phế vật này, đối với ta mà nói không dùng được chỗ nào, cho nên ngươi duy trì bộ dạng bây giờ thì vẫn tốt hơn."

Cứ mở miệng một lần là nói một tiếng phế vật hoàn toàn kích ra lửa giận của Colin, mặc dù đối với Russell mà nói, hắn quả thật chẳng khác gì phế vật, nhưng nói như vậy thật sự là quá chế nhạo rồng rồi!

Colin há to miệng, cho dù thể tích hiện tại biến thành bé con, nhưng tối thiểu vẫn có thể phun ra cầu lửa bày tỏ sự bất mãn của mình một chút, nhưng hé miệng ra, hơi thở rồng bình thường luôn theo ý mình bây giờ thật giống như hô hấp vậy, một chút hiệu lực cũng không có, đừng nói là cầu lửa, ngay cả một đốm lửa nhỏ cũng chả phả ra nổi.

Tình huống giống hệt như lúc ở trong cái cửa hàng cướp của người không chớp mắt kia vậy, thậm chí càng thêm gay go hơn nữa!

"Đừng tốn công nữa, nếu ngươi quả thật phun ra được cầu lửa, ma lực trong cơ thể tuyệt đối sẽ đi tong hai phần ba, vốn là vì hao phí ma lực quá mức mà biến thành cái dạng này, nếu như dùng ma lực lung tung nữa, hoàn toàn không biến lại được thì thảm."

Russell đã sớm thấy rõ ý nghĩ của hắn, thấy hắn vung vẩy cần cổ, đền mức con ngươi cũng sắp lồi ra ngoài, nhưng lại chẳng phun ra nổi một tí lửa, mở miệng châm chọc.

Thì ra là bởi vì ma lực tiêu hao quá lớn mới biến thành cái dạng này... Cơ mà ma lực này tiêu hao cũng quá khủng bố đi? Không phải là hắn chỉ biến thành nguyên hình một tí thôi sao?

"Có điều ngươi phế vật thì phế vật, nhưng thân thể này vẫn rất không tệ, ở bên trong lốc xoáy mà không bị xé thành mảnh nhỏ, thật là kiên cố."

Colin không nhịn được rơi lệ đầy mặt, quả nhiên, phần lớn ma lực đều bị cái loại cảnh ngộ không biết phải hình dung như thế nào kia lãng phí hết sạch rồi.

Vừa nghĩ như vậy, cơn tức trong lòng Hoàng Kim Long càng thêm không xuôi, bây giờ phun lửa cũng phun không ra, lực công kích của thân thể... Đừng có đùa, cái cơ thể bé tí thế này thì dùng được cái gì? Dứt khoát ngao ô một ngụm gặm lấy đầu ngón tay của pháp sư, trực tiếp ngậm lấy không chịu nhả ra!  

Colin dùng sức quá lớn, thân thể của Tử linh pháp sư không được mạnh mẽ như Long tộc, lại càng không cần phải nói Colin mặc dù biến thành kích cỡ lòng bàn tay, nhưng độ chắc chắn của hàm răng vẫn không có chút thay đổi nào, một phát cắn xuống này không cắn đứt ngón tay của y, đã là nể tình lắm rồi.

Mùi máu tươi nồng nặc quả thật chính là sự dụ hoặc ngọt ngào nhất trên thế giới, Colin chỉ sửng sốt được một chút, bụng lại bắt đầu vang lên rung trời, máu tươi chảy vào trong miệng chứa đầy ma lực bóng tối, khiến cho Long tộc liều mạng mút vào nuốt xuống, cảm nhận được ma lực làm dịu đi thân thể sớm thiếu thốn ma lực, cảm giác ăn no khó nói nên lời này khiến Hoàng Kim Long càng thêm khao khát.

Ma lực biến mất được bổ sung thêm, Colin rốt cuộc không còn quá suy yếu nữa, hắn liều mạng cắn chặt lấy miệng vết thương không tha, sùng sục sùng sục nuốt máu tươi xuống, sợ Tử linh pháp sư đem hắn tát bay, không được thưởng thức mỹ vị này nữa.

Đến khi sự thèm ăn miễn cưỡng được thỏa mãn, đầu của hắn rốt cuộc cũng khôi phục lại được lý trí, vẫn duy trì trạng thái gặm cắn đầu ngón tay của đối phương hút máu, Colin giương mắt nhìn lên Russell, không biết tại sao đến giờ y vẫn chưa ném mình xuống.

"Cứ thế này cũng không phải là cách, chỉ có thể dùng máu của ta bổ sung trước... Chờ đến lúc ổn rồi, lại đi đoạt hết pháp tinh(5) nơi này rồi hút cho no."

(5) Tinh thể phép thuật

Đôi mắt Russell nhìn hắn cư nhiên hàm chứa sự ôn nhu, cái tay còn lại thế nhưng lại vươn ra vuốt ve hai chiếc sừng be bé trên trán hắn, động tác ngập tràn trìu mến này cùng với mấy lời dữ dội mà y nhổ ra ban nãy đúng là hai thái cực mà, khiến cho Colin không nhịn được run run, ngay cả động tác cố gắng nuốt xuống cũng chậm lại vài phần.

"Pháp tinh, mặc dù không phải là cái đồ gì quá tốt, nhưng cũng đủ để chúng ta làm được một phiếu rồi. Đợi đến khi khôi phục được một nửa ma lực, chúng ta sẽ cướp sạch công quốc Motery, à, quên nói, nơi này chính là nhà của một tên bá tước nào đó phía nam công quốc Motery, dĩ nhiên, chỉ là bá tước thôi, trong nhà cũng không có gì béo bở, ngay cả một phần trăm tiền nợ vẫn còn chưa đủ, nước phù sa chân chính vẫn là ở hoàng gia... Trong huyệt mộ của hoàng gia hình như có bộ hài cốt của một vị cổ thần thời thượng cổ nào đó, mặc dù chỉ có một cái tay phải, nhưng cũng coi như là đồ tốt rồi."

Cái tên này thế mà lại muốn đi ăn cướp!

Lại còn đánh chủ ý cướp bóc lên trên thi hài còn sót lại của Cổ thần nữa chớ!

Nha, không, đây không phải là trọng điểm, trọng điểm là cái thằng nhãi này sao biết được di hài Cổ thần ở đâu?

Colin giật mình há mồm, máu từ trong vết thương trên ngón tay ùng ục trào ra, hắn lại tiếp tục không ngừng ngậm chặt lấy ngón tay.

Tử linh pháp sư bình thường keo kệt đến chết chỉ cho hắn ba giọt máu, giờ thì mặc hắn uống, không uống mới là thằng ngốc!

Cơ mà, sôi trào trong thân thể không còn chỉ là sự thèm ăn nữa, mà cả tính dục đi kèm thật chặt với sự thèm ăn gần như đã lặng lẽ ngẩng đầu... Dù sao thì bữa ăn ngon lúc trước được hưởng qua, khiến cho thân thể Long tộc tự động phát ra phản ứng.

Tính khí không nhịn được mà ló đầu ra, Colin trầm người xuống, liếm lên da thịt trong lòng bàn tay của Tử linh pháp sư, trong miệng còn không ngừng mút lấy máu, hắn thoải mái đến nỗi thiếu chút nữa phát ra tiếng rên rỉ.

Tử linh pháp sư cũng không để bụng đến hành động đáng khinh của hắn, ngược lại lấy Hoa Sinh Mệnh ra, lơ lửng bay bay phía trước.

Cái tên này cũng tiết kiệm quá đi?

Cho dù đã tiến vào trạng thái, Colin vẫn không nhịn được dành chút thời gian thổ tào.

"Cũng may lúc khởi động ma pháp trận phong ấn Tháp Pháp Sư có để lại dấu mốc, làm cho lối ra của lốc xoáy nguyên tố đó mở trong này, bằng không còn phải tốn thời gian lên đường... Coi như là tiết kiệm vậy."

Thật là quá đáng!

Lúc đánh cướp mà ngay cả phí đi đường cũng phải tiết kiệm, lại còn muốn dùng cái loại phương pháp có tính hủy diệt là lốc xoáy nguyên tố chở tới đây, ngươi thật là chán sống rồi mà!  

"Thi hài Cổ thần mặc dù không tệ, nhưng chỉ là một cái tay phải không trọn vẹn, cũng không có giá trị sưu tầm gì..."

Nè nè, vậy ngươi còn muốn đào lăng mộ hoàng gia nhà người ta chi vậy?

"Nhưng lại có thể làm chất dinh dưỡng cho Người thủ hộ thời gian, dùng thân thể Cổ thần chữa trị, a, nói vậy sẽ làm công việc chữa trị dễ dàng hơn một chút rồi. Dù sao Hoa Sinh Mệnh chỉ là truyền dẫn, tư liệu cần có thì còn rất nhiều a... Nếu giờ đã rời khỏi Tháp Pháp Sư rồi, vậy thì dứt khoát thu gom tư liệu hết một lần rồi trở về vậy."

Ngươi thật là xa xỉ!

Colin trên miệng thì bận rộn hút máu, trong lòng càng không ngừng thổ tào.

Mặc dù rằng tổ tiên nhà mình là Long tộc viễn cổ trân quý, nhưng đặt tay lên ngực tự vấn, mức độ quý giá so ra vẫn kém Cổ thần a! Cái tên này lại dùng hài cốt còn sót lại của Cổ thần đi tu bổ cho thân thể tổ tiên nhà mình, Colin nghe thấy không biết là nên tiếc bỏ, hay là nên mừng như  điên đây.

Cơ mà đối với chuyện đánh cướp này mà nói, cái tên cùng hung cực ác trước mắt không phải là đã thành thói quen rồi sao? Sao giờ lại muốn giúp hắn khôi phục ma lực, coi mòi còn muốn kéo hắn cùng nhập bọn?

"Ta cần khiên thịt, ở phía trước giúp ta ngăn chặn uy lực của ma pháp trận thượng cổ, ngươi da dày thịt béo, thật đúng là sự lựa chọn tốt."

Ngón tay vuốt ve cái cổ của hắn càng thêm ôn nhu, khiến cho thân thể vốn đã rục rịch của hắn càng thêm khó mà nhẫn nại được, nhưng lời nói của Tử linh pháp sư lại khiến cho Colin không nhịn được run rẩy.

Biết ngay cái tên này không tốt bụng gì mà, ma pháp trận thượng cổ có uy lực cỡ nào hắn sao có thể không biết chứ? Russell chết tiệt, thế mà để hắn ở phía trước làm khiên thịt, lòng dạ quá đen tối mà!

"Yên tâm đi, ta còn chưa đến mức đứng nhìn ngươi chết, chỉ cần ngăn chặn một chút là được, phải biết rằng ta vẫn phải cần ngươi tưới Hoa Sinh Mệnh, nếu như ngươi ngủm, vậy đối với ta mà nói thật đúng là nhức đầu."

Thật là quá đáng... Colin tiếp tục cắn lên ngón tay của ma pháp sư cho hả giận, liều mạng hút máu, tiếng rên rỉ suýt nữa kìm nén không được hoàn toàn nuốt vào trong bụng, cái gì cũng không nói ra, đỡ phải làm máu tươi của đối phương rò rỉ ra ngoài.

Công quốc Motery chỉ là một trong đông đảo các quốc gia trên toàn bộ đại lục, không tính là cường đại cũng không coi là nhỏ yếu, nếu như không phải nơi này chệch về phía nam, Colin đã sớm chạy tới đây vơ vét tài sản một lần rồi, giờ cũng không phải không có ấn tượng như vậy nữa.

Mục tiêu đánh cướp của Colin, đa số đều tập trung ở vùng gần Long huyệt hắn ở, vốn là Long tộc đối với chuyện này không có gì bất mãn quá lớn, nhưng sau khi thấy được tàng phẩm trong nhà một vị bá tước của công quốc Motery, Hoàng Kim Long rõ ràng ý thức được rằng tầm mắt của mình vẫn còn hạn hẹp lắm.

Kim tệ, vĩnh viễn không chê ít, kim cương, vĩnh viễn không chê đủ.

Sau khi cướp bóc được pháp tinh, bổ sung ma lực được tàm tạm, Russell cứng rắn túm Colin đi, hoàn toàn mặc kệ dáng vẻ chảy nước miếng đáng thương hướng về kim tệ phía dưới của hắn, bước lên con đường của đế đô Motery phía trước.

Hoàng Kim Long lưu luyến khuất phục dưới thế lực độc ác, trong lòng quyết định, đợi sau này chạy trốn được khỏi tay ma của Russell, thì nhất định phải tới thăm quốc gia dễ thương đáng yêu này mới được. Vốn là tâm tình như đưa đám khi rời khỏi nhà bá tước, ngay khi thấy được hoàng cung càng thêm vàng xanh rực rỡ, hoàn toàn tan thành mây khói, thay vào đó chỉ còn hăng hái bừng bừng, hưng phấn tột cùng.

Không giống như lãnh địa của bá tước đại nhâm, không hổ là một nước quan trọng, mức độ nhân khẩu dày đặc, làm Colin có một cảm giác chỉ cần ném xuống một Hỏa Cầu Thuật bình thường là có thể đè chế hơn phân nửa lãnh địa của bá tước đại nhân. Nhà ở và đường phố vô cùng chật chội giống như trận đồ ma pháp phức tạp, vây hoàng cung rộng lớn hùng vĩ ở chính giữa, tô đậm quyền thế và vinh quang thuộc về hoàng gia.  

Đương nhiên, cũng là một con dê béo vừa liếc đã chọc cho trái tim kẻ cướp ngứa ngáy khó nhịn!

"Chúng ta lên đi!"

Hoàng Kim Long xoa tay, nếu như không nhất định phải được tên ác ôn bên cạnh cho phép, hắn đã sớm bay nhào xuống được nửa đường rồi.

"Lên cái gì mà lên?"

Tội phạm truy nã số một trên toàn bộ đại lục bên cạnh thế nhưng biểu hiện lại hết sức lạnh nhạt, đồng thời khinh bỉ liếc nhìn con rồng không có tiền đồ vây quanh cổ tay kia, làm cho con rồng nhà giàu mới nổi này tức đến vô cùng đau đầu, "Cho dù có là cướp, cũng chia ra làm nhiều loại, cái thể loại kẻ cướp không thèm để ý đến gì như ngươi, một chút trình độ cũng không có."

"Ăn cướp thôi mà, phải cần cái trình độ gì chớ?" Hoàng Kim Long bất mãn phì mũi, đều là cướp đồ người khác, xem kết quả là được rồi, phương thức gì gì đó thì có ích lợi gì?

"Loại phương pháp của ngươi, chỉ có thể để bọn họ đẩy đám đồ không tốt ra, giấu đồ tốt nhất đi, đến lúc đó ngươi chỉ lấy được mấy thứ đồ rách nát thôi." Một vị tiền bối giới đánh cướp không chút keo kiệt nào dạy bảo, Long tộc bị dạy dỗ trừng lớn mắt, tựa hồ đối với lời giải thích của y vô cùng bất mãn.

"Nếu như không đưa đồ tốt, thì lấy mạng nhỏ của tụi nó!"

"Ngươi ngu xuẩn như vậy, cho chút kim tệ đã thỏa mãn, nào biết đồ bọn họ cho ngươi có phải là đồ tốt nhất hay không?"

"Ê! Đừng có ba lần bốn lượt nói rồng ngu, Colin đại nhân ngu chỗ nào chớ!?"

"Cả người đều ngu! Tranh luận ba cái chuyện chẳng có ý nghĩa này với ngươi, ta cũng cảm thấy bị bệnh ngu của ngươi lây luôn rồi! Giờ thì, câm miệng lại! Đồ bò sát vô dụng! Nếu như ngươi còn dài dòng nữa, ta sẽ trực tiếp cho ngươi lĩnh hội tư vị tự dưng bị Ánh sáng Đen làm ô nhiễm là thế nào, sau đó bị dâm ma sờ sờ kéo vào vực sâu yêu ma."

Colin rất muốn hung tợn cãi lại, thế nhưng tính tình ác liệt của Tử linh pháp sư, với cả thủ đoạn tàn ác đó không thể không khiến cho hắn có chỗ cố kỵ. Hàm răng của hắn ngứa ngáy, thật rất muốn cắn lên cái mu bàn tay trắng nõn trước mặt này quá đi, thế nhưng vừa nghĩ tới nguyên nhân đồng dạng không được nói lung tung, Hoàng Kim Long rất không có tiền đồ héo queo...

Tử linh pháp sư hoàn toàn không có ý định vực con rồng ngu xuẩn kia dậy, trực tiếp thi triển thủ đoạn lần nào y cũng dùng.

Giọng nói trầm thấp niệm đọc thần chú phức tạp, cảm ứng được lời triệu hoán của Tử linh pháp sư, mặt đất vốn đang yên lặng lập tức rung lên, từng tia sáng đen xé rách cả vùng đất, tay của Khô Lâu tạo thành từ xương trắng hất mặt đất ra, từ sâu trong lòng đất bò ra ngoài.   

"Khô Lâu! Nha, thần linh ơi! Đây đến tột cùng là..."

"Tử linh pháp sư! Là Tử linh pháp sư! Tử linh pháp sư tới rồi!"

"Cứu mạng! Đừng mà! Cứu mạng!"

"Các binh lính, giương vũ khí trong tay của các ngươi lên! Tuyệt đối không thể để cho tụi vong linh dơ bẩn này làm ô nhiễm vườn nhà chúng ta được!"

Các đội hộ vệ giơ giáo mác trong tay lên, liên tục phóng về phía đám người chết không ngừng bò lên từ dưới mặt đất.

Hoàng Kim Long bị cảnh tượng tàn khốc trước mắt kích thích, nhẫn nại hồi lâu, vẫn không nhịn được, mở miệng thổ tào, "Cách làm của ngươi thế này thì có khác gì cách làm của ta đâu?"

Còn không phải là đánh cướp không có kỹ thuật sao!?

Pháp sư ngưng mắt nhìn trận chiến phía dưới, không chút để ý đáp trả câu hỏi của Long tộc, "Đương nhiên là khác, phương pháp của ta trước tiên là có thể uy hiếp bọn chúng, để cho bọn chúng có đủ thời gian chuẩn bị tốt đồ hối lộ để ta dừng tay."

"Ê! Thế chẳng phải là cũng cho chúng thời gian chạy trốn sao?"

"Thành bị bao vây như vậy mà còn có thể chạy trốn, ta đây cũng không ngại cho một, hai nhân vật nhỏ không quan trọng gì trốn đâu."

Bạch cốt khô lâu phía dưới vây quanh vương đô giống hệt một cái thùng sắt, còn cả hai con vũ xà khổng lồ nhô ra nắm giữ toàn cục trong tay, một khi thấy nhân vật lợi hại nào lọt lưới, trực tiếp một đuôi quất phát trở về chỗ cũ.

Vòng vây như vậy, quả thật có thể đảm bảo không tên nào chạy trốn nổi.

"Ma Pháp Sư! Mau!"

Hai tên Ma Pháp Sư bay lượn trên trời cao, lớn tiếng đọc thần chú, ma lực hệ Quang Minh tạo thành màn sáng, ma pháp trận bên ngoài vương đô rốt cuộc được khởi động, quầng sáng màu trắng nhu hòa bao vây xương trắng vào bên trong, sức mạnh hệ Quang Minh khiến cho trên người lũ khô lâu toát ra khói đen, tựa như cát bụi bị tiêu tan sạch. Thấy được cảnh tượng đám chiến sĩ khô lâu không ngừng sống lại rốt cuộc bị giết chết, khiến cho mọi người trong vương đô tươi cười mừng rỡ.

"Mau lên! Bọn chúng sắp không chịu được nữa đâu!"

"Tử linh pháp sư hèn hạ bỉ ổi! Cút khỏi vương đô mau!"

Mọi người cầm vũ khí lên, pháp sư tăng tốc đọc thần chú, đủ loại công kích từ khắp nơi dần dần đánh tan lũ khô lâu.

"Ê, phương pháp của ngươi thật sự rất lợi hại nha, ha ha." Long tộc không chút khách khí cười nhạo Tử linh pháp sư, đầu ngón tay của Russell xẹt ra tia điện, làm cho cái tên miệng tiện cả người tê liệt.

Tử linh pháp sư thấp giọng niệm lên một câu thần chú phát âm tối nghĩa, pháp trượng xương trắng từ từ hiện lên, vũ xà nho nhỏ chiếm cứ trên pháp trượng ngáp một cái, ngọ nguậy phát ra quầng sáng màu đen, mở cái miệng nhỏ bé ra, trên răng nanh ngưng tụ một quả cầu đen lớn bằng ngón cái, phun về phía kết giới Quang Minh phía dưới.  

Một quả cầu đen nhỏ như vậy, Hoàng Kim Long vốn cũng không coi kết quả nó mang lại quan trọng mấy, thế nhưng đợi đến khi quả bóng nhỏ rung rinh này đánh lên kết giới Quang Minh, như một giọt nước nhỏ làm gợn sóng cả mặt nước, dùng tốc độ vô cùng khủng khiếp lan tràn ra, lập tức kết giới thuần sắc trắng thánh quang hoàn toàn bị ô nhiễm!

Cơn chấn động vẫn chưa kết thúc, Russell chà xát đầu ngón tay, điện tím nhảy dựng lên từ trên bầu trời bổ xuống, lôi điện như dòng thác đánh lên kết giới thánh quang, tầng kết giới kia giống như cái lồng thủy tinh phát ra một tiếng kêu giòn vang, hoàn toàn tan vỡ, lộ ra vương đô không có bất cứ sự bảo vệ nào bên dưới.

Mọi người triệt để bị tình huống bất ngờ trước mắt kích thích đến ngớ ngẩn, sau đó mới bất tri bất giác liên tưởng đến một tên tội phạm truy nã nào đó tiếng xấu rành rành nổi tiếng nhất khắp toàn bộ đại lục.

Cũng chỉ có cái vị nhân vật trong truyền thuyết kia, mới có năng lực mạnh mẽ đến độ cầm cờ đi đầu trên bảng xếp hạng toàn bộ đại lục này!

"Là y!"

"Tội phạm truy nã số một toàn bộ đại lục!"

"Là... là Brian Russell!"

Nếu như trên thế giới vẫn còn tên Tử linh pháp sư nào vô tình nhất, tàn ác nhất, thuộc thể loại nhân vật trong truyền thuyết, vậy thì cũng chỉ có Tử linh pháp sư Brian Russell!

Y sưu tầm thi hài của các anh hùng kiệt xuất các loại chủng tộc, thậm chí không tiếc làm cho kẻ mạnh này ngã xuống, tập kích lăng viên(6) mà các chủng tộc coi như tính mạng mình, quấy rầy sự yên giấc của người chết, ở trong đông đảo đám kẻ ác ôn nhất trong lịch sử, được tôn làm ác ôn số một số hai, chỉ cần là nơi có y xuất hiện, nơi đó liền ngập tràn chiến hóa, thi thể, cái ác. Y bị mọi người căm hận, nhưng lại vì sức mạnh cường đại của y mà không thể làm gì.

(6) nghĩa trang

Nghĩ đến vị ác đồ trong truyền thuyết này, chân của mọi người đều bắt đầu run rẩy, trong lòng vốn dâng lên niềm tin có thể chống cự, ngay lúc này đã hoàn toàn bị phá hủy.

Kết giới thánh quang bị phá vỡ, lũ khô lâu một lần nữa khôi phục sức sống, đặc điểm vô lại nhất của Tử linh pháp sư chính là diệt sự cố gắng của mọi người, hài cốt bị chặt gãy tiếp tục tổ hợp lại, biến thành chiến sĩ khô lâu mới, quơ cào cốt đao, đối kháng với loài người. Càng đòi mạng hơn là, có một lượng lớn quái thú khô lâu leo ra, phối hợp với đám chiến sĩ khô lâu đánh thẳng vào phòng tuyến loài người.

Trong vương đô, khắp nơi đều là tình cảnh chém giết, ngọn lửa vô tình cắn nuốt sự phồn hoa, tiếng kêu khóc của mọi người vang dội bầu trời.

"Là lúc này."

Russell vỗ tay một cái, chiến sĩ khô lâu phía dưới lập tức dừng tất cả công kích lại, tràng diên yên tĩnh bất ngờ so với sự náo nhiệt lúc trước hoàn toàn là hai thái cực, căng thẳng đến mức khiến người ta suýt nữa hộc máu.

"Lũ người phía dưới nghe đây, chỉ cần giao ra thi thể cất giấu trong lăng mộ của Vương tộc, ta sẽ tha cho các ngươi một con đường sống."

Giọng nói thông qua ma pháp truyền âm khuếch tán khắp cả vương đô, dân chúng phía dưới nghe xong những lời này thật không biết nên khóc hay nên cười.

Từng gặp người đến đánh cướp kho báu, thật chưa từng thấy có ai phí nhiều công sức như vậy để đi đánh cướp thi thể, đây đến tột cùng là cái thể loại chuyện gì a...

Quảng cáo
Trước /15 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Bố Dượng Là Người Yêu Cũ

Copyright © 2022 - MTruyện.net