Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Văn Nhã Bại Hoại - Lộc Thời An
  3. Chương 27: Ghen tuông
Trước /39 Sau

Văn Nhã Bại Hoại - Lộc Thời An

Chương 27: Ghen tuông

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Thẩm Chi Hành đứng giữa dòng người thì chắc chắn anh là người xuất sắc nhất. Giống như hiện tại, anh ngồi một góc làm việc, đã có vài cô gái đến làm quen xin phương thức liên lạc.

Một cô gái làm cùng Chu Phù nói, “Ôi, cậu nhìn người đàn ông đeo kính kia đi. Trông vô cùng đứng đắn và có khí chất. Hai người quen nhau đúng không? Cậu có thể cho mình xin số của anh ấy được không?”

Gương mặt Chu Phù lạnh nhạt, chỉ nói, “Đó là anh trai nhà bên cạnh, mình không quen lắm.”

Cô gái kia rất nhiệt tình, mặc dù hai người không nói chuyện với nhau nhiều do Chu Phù xinh đẹp lạnh lùng nhưng cô ấy vẫn hiếu kỳ hỏi, “Mình thấy ánh mắt anh ấy nhìn cậu hơi lạ, anh trai này dường như thích cậu.”

Chu Phù nghĩ thầm, “Đâu chỉ là thích, hai người bọn cô từng có quãng thời gian ngọt ngào.”

Chu Phù nhìn về phía anh đúng là anh cũng nhìn cô, trái tim Chu Phù nảy lên đập thình thịch nhanh hơn bình thường. Cô cúi đầu làm việc không quan tâm đến anh nữa.

Người này quá đào hoa nhưng cô chẳng thể dùng danh phận nào để quản lý anh.

Vốn dĩ chủ đích của Thẩm Chi Hành đến đây không phải để làm việc mà có thể ngắm nhìn Chu Phù bất cứ lúc nào. Ban nãy nhìn thấy dáng vẻ ăn bánh của cô, Thẩm Chi Hành vô cùng thỏa mãn, cô gái nhỏ nhà anh trông vẫn ngoan ngoãn đáng yêu như cũ.

Lúc này, lại có người đến xin phương thức liên lạc, Thẩm Chi Hành chỉ cười, mỗi cái nhấc tay nhấc chân của anh đều mê người. Anh tựa lưng vào ghế, từ chối.

“Xin lỗi, bạn gái tôi sẽ ghen đấy.”

Người kia tỏ ra không tin, “Từ khi anh bước vào đây, em chưa thấy bạn gái của anh. Soái ca, anh đừng lấy bạn gái làm cái cớ.”

Ánh mắt Thẩm Chi Hành nhìn về phía quầy thu ngân, cằm hơi nâng lên, đúng lúc ánh mắt Chu Phù dừng trên người anh.

Nụ cười của anh càng tươi, cuốn hút vô cùng. Chu Phù không nghe rõ anh nói gì, chỉ thấy cô gái kia rời đi.

Khăn lau bàn trên tay ngày càng nhàu nát, sắp bị cô tàn phá đến hỏng. Cô không nhịn được mắng thầm, đàn ông đều là móng heo thối.

Không ngờ Thẩm Chi Hành đột nhiên nói, “Cô gái đang giận dỗi bên kia là bạn gái tôi, ánh trăng sáng trong lòng tôi.”

Đợi đến khi Chu Phù chuẩn bị tan làm, anh vẫn đi. Cô rời khỏi cửa hàng, Thẩm Chi Hành mới theo sát nhưng vẫn giữ khoảng cách nhất định.

Chu Phù cảm thấy mình thật vô dụng, trạng thái cảm xúc hôm nay đều bị Thẩm Chi Hành làm loạn.

Quả nhiên cô chưa đủ chín chắn, đối với mọi chuyện xảy ra xử lý vẫn còn vụng về.

“Anh đừng đi theo em, em phải về trường học.” Chu Phù xoay người nói.

Thẩm Chi Hành nhìn cô, con người đen nhánh, không chớp mắt nhìn cô. Đã hai tháng không gặp, anh rất nhớ Chu Phù.

“Mời anh trai ăn cơm được không nào? Chẳng nhẽ không cho anh chút mặt mũi gì hết?”

Chu Phù mềm lòng, cô muốn chạy đến ôm anh nhưng câu nói của Ngô Thu Trúc lại xuất hiện trong tâm trí cô kèm theo gương mặt buồn rầu và ánh mắt ngập nước.

Trái tim Chu Phù như bị dao cứ vào, nhiệt độ bên ngoài rất thấp, cô lại mặc áo mỏng manh, gió lạnh luồn qua vạt váy tiến vào da thịt trắng hồng. Chân lạnh đến mức cứng đờ, tâm trạng cũng bị gió lạnh thổi rét run.

Cô ngồi xổm xuống, bật khóc, “Thẩm Chi Hành, tại sao anh lại xuất hiện? Em sẽ không kiềm chế được mà thích anh, em cực kỳ thích anh nhưng em không muốn phụ lòng dì Ngô. Chúng ta cứ thế này có phải quá ích kỷ không?”

Thẩm Chi Hành đi đến, ôm cô vào lòng, độ ấm trên người anh khiến Chu Phù bớt lạnh hơn. Cả người Chu Phù quẩn quanh mùi hương của anh.

Thẩm Chi Hành xoa lưng cô, nhẹ nhàng nói, “Vậy ích kỷ một chút cũng được, để anh nhận hết phần xấu.”

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");

Quảng cáo
Trước /39 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Thập Thế Ác Nữ

Copyright © 2022 - MTruyện.net