Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
"Dựng trại." Hoàng đế kìm dây ngựa lại, nâng tay ra lệnh dừng ở một bãi đất trống rộng rãi.
Đoàn người theo tiếng hô dừng lại, xuống ngựa đi dựng lều trại.
Trại được dựng theo thứ tự rõ ràng lấy lều của Hoàng đế làm trung tâm sau đó theo bối phận mà quay quanh lều của Hoàng đế tạo thành một thế trận bảo vệ rõ ràng.
Lều của Diệp Chấn được dựng gần Hoàng đế, Thẩm Nhạn xuống xe đi đến ngồi một bên chờ dựng lều.
"Mệt không?." Diệp Chấn không biết từ đâu chui ra đứng trước mặt y hỏi, đưa tay lau lau mồ hôi trên trán cho y rất tri kỉ.
Tát bay cái tay không lo lau mồ hồi mà mân mê trên mặt y ra, Thẩm Nhạn nói:"Ta ngồi xe, không mệt."
Diệp Chấn cuối đầu, đưa môi kề tai y hỏi: " Mông còn đau không?."
Ý tứ mông ngươi đang đau ngồi kiệu lâu vậy có sao không?
Thẩm Nhạn:......
Cút cút cút, không chơi với biến thái!
Rất nhanh liền dựng lều trại xong, Hoàng đế cưỡi ngựa ra trước mặt đoàn người nói văn vẻ một hồi rồi tuyến bố bắt đầu buổi săn bắt đầu tiên, mười vị trí đầu sẽ có thưởng theo thứ hạng từ cao xuống thấp.
Nói đến đây mọi người đều đồng loạt đưa mắt nhìn về hướng Diệp Chấn, Thẩm Nhạn rất ba chấm tại sao lại nhìn hắn?
Rất nhanh liền biết được đáp án, cái tên biến thái này ba năm liên tục dành được hạng nhất, tiễn pháp vô cùng giỏi.
Trong mắt mọi người hắn đã trở thành đối thủ số một rồi.
Tiếng kèn vang lên, buổi săn chính thức bắt đầu.
"Lên đây." Diệp Chấn ngồi trên ngựa đưa tay xuống trước mặt Thẩm Nhạn.
Thẩm Nhạn hiểu ý, hôm nay phải cưỡi chung ngựa với hắn rồi, không có cửa cưỡi riêng một mình a.
Hai người ngồi chung một con ngựa rất nhanh liền tiến vào rừng, một số người thích đi thành nhóm vốn một số người có ý định tụ họp chung với Diệp Chấn nhưng biết rõ hắn không thích điều này nên đành đi trước.
Chuyện Thẩm Nhạn từ "con tin" sang làm nam sủng cả triều Diệp Quốc đều biết cả rồi, bọn họ có người chê cười có người thương hại nhưng y không quan tâm vì y không rảnh a! Rất bận luôn đấy.
Tiểu Thúy cùng Tiểu Mai không biết cưỡi ngựa nên ở lại lều dọn dẹp chờ bọn y về.
Ngoài ra ở lại còn một số nữ tử không biết cưỡi ngựa hoặc đi theo chỉ làm nền, số ít khác thì cầm trường cung cưỡi ngựa đi trước bọn y rồi, nữ tử Diệp Quốc thật đa dạng mềm yếu có mạnh mẽ có.
Khu rừng rậm rạp nhiều cây xanh che chắn ánh sáng chiểu đến, đi sâu vào trong rất nhanh liền bắt gặp con mồi đầu tiên của Diệp Chấn và y.
Là một bé thỏ trắng đánh yêu, tai dựng đứng cả lên như nghe ngóng tình hình thỉnh thoảng còn run run vài cái nhưng có lẽ do tham ăn quá nên không hay biết ngựa của bọn y đã dừng cách đấy chừng một dặm.
Cung tên được lắp vào, mũi tên hướng vào đùi con mồi xấu số.
Vút –---, một tên trúng thỏ, nó giật vài cái rồi bất động, binh lính đi theo phía sau phụ trách mang con mồi về nên chỉ cần bắn trúng rồi đi con mồi sẽ được mang về hoặc đưa theo phía sau bọn y.
Lại đi thêm sâu một lát, Thẩm Nhạn nhìn nhìn ngó ngó sau đó như phát hiện thứ gì rất thú vị la lên một cái
"Ngươi nhìn đằng kia kìa!." Y hưng phấn chỉ vào một hướng dưới gốc một cây cổ thụ to mọc nhiều rong rêu có rất nhiều từng màng nấm nhô lên.
Là nấm mối, loài nấm sinh trưởng trong tự nhiên nơi có tổ mối sinh sống nhưng không phải nơi nào có tổ mối cũng có, còn phải xem vào vận may.
Hôm nay có lẽ vận may của y không tồi, rất nhiều nấm mối mọc quanh đây.
Liếm liếm miệng nấm mối a, làm được rất nhiều món còn tốt cho sức khỏe nữa, nấm mối xào tỏi, nấm mối xào gà, cháo nấm mối,....!Tất cả đều là sơn hào hải vị a!
"........." Sao y chỉ toàn nghỉ đến ăn thế này? Hôm qua ăn chưa đủ no à.
Diệp Chấn nhìn từng mảng nấm lại nhìn Thẩm Nhạn ánh mắt chợt tối lại, suy nghĩ bay xa.