Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Trong khoảnh khắc mọi người còn đang nín lặng về một màn giao đấu vừa rồi, Dương Vũ cũng không để ý mà tiến lại đỡ quận chúa đứng lên, chỉ thấy nàng đã nhìn hắn bằng một ánh mắt khác, không còn sự tự tin của một đả nữ như trước đó, thay vào đó là một chút e thẹn, có thể vì sự tự phụ trước kia đã bị hắn phá vỡ hoặc có thể là ý vị thâm trường nào đó mà đến chính tiểu quận chúa còn chẳng biết
Thấy quận chúa bị đánh bại như vậy thì tên tướng quân kia quả thực là đã bị người ta dội thẳng một gáo nước lạnh vào mặt, vội tức tối chạy về phía vương gia nói
-vương gia, hắn giám nhục mạ quận chúa, xin vương gia sử tội thích đáng
Trái ngược với những gì hắn nghĩ, vương gia không nổi cáu ngược lại còn lộ ra một chút hài lòng mà nhìn Dương Vũ, có thể là vì cậu ta là người đầu tiên khiến ái nữ của ông ta có vẻ ngoan ngoãn đến vậy, lại nghe thấy mấy lời nói của tên tướng quân kia thì thoáng chút giật mình, khẽ vuốt râu cười khà khà
-hắn trước sau gì cũng là người một nhà, dạy dỗ được ái nữ của ta cũng là một điều tốt, tướng quân hãy lui trước đợi thiệp hồng của đồ đệ ngài đi
Tên tướng quân nghe vậy thì thập phần tức tối, liền hành lễ với vương gia một cái rồi lập tức đi ra phía ngoài cửa, không quên lườm hằm hằm Dương Vũ một cái, Dương Vũ thấy tên kia nhìn mình với đôi mắt hằn học như vậy không những tỏ thái độ bình thản mà còn tạ lễ với hắn một cái, thấy điệu bộ của tên tiểu tử đó như vậy càng làm cho tên tướng quân kia giận giữ hơn nhưng tuyệt nhiên không giám thể hiện
Sau khi tên tướng quân kia đi khỏi thì vương gia cũng tiến đến phía hai người Dương Vũ, vuốt râu hiền hậu
-quả là cao nhân, xem ra ái nữ của ta đã tìm được lang quân phù hợp
Mấy tên quan lại kia lúc trước còn tỏ thái độ với Dương Vũ như vậy mà bây giờ cũng xúm lại mà nịnh hót hắn, nhất là tên Lý Uông kia, không ngớt lời ca tụng vị sư thúc của mình, tuy là Dương Vũ cảm thấy có chút khó chịu nhưng vẫn phải tỏ thái độ ôn nhã mà trả lời bọn họ, lúc này vương gia cũng không quên đề cập tới chuyện chính
-cậu là pháp sư, dĩ nhiên am hiểu mấy chuyện linh căn quẻ tượng, vẫn là để cậu chọn ngày tốt để tổ chức hôn sự
ấy vậy mà Dương Vũ chưa kịp nói gì thì tên Lý Uông kia đã nhảy vào miệng hắn
-bẩm vương gia, học trò tuy kiến thức hèn mọn nhưng bấm độn ra ngày hai mươi lăm tháng sau là đại cát, đảm bảo tổ chức hôn sự sẽ thành viên mãn
Tưởng chừng như thể hiện một chút vậy mà quay qua Dương Vũ thì thấy hắn đang nhìn mình với một ánh mắt sắc lạnh thì lập tức hiểu mình đang múa rìu qua mắt thợ, liền phải hành lễ xin lỗi với hắn, Dương Vũ thấy tên kia cũng có chút biết điều nên cũng không trách móc gì thêm, nhưng nghĩ nghĩ điều gì lại nói với vương gia
-tôi là người tu hành, chữ sắc là cản trở lớn nhất, vả lại tôi cũng chỉ là tình cờ mới mắc phải chuyện này, xin vương gia coi như chuyện sai lỗi mà bỏ qua
Câu nói của hắn lập tức làm cho mọi người sung quanh thay đổi sắc thái, mấy tên quan lại kia còn không ngờ hắn có thể nói ra lời này, trong đầu ai cũng nghĩ hắn sẽ chết chắc, thế lực của Bình vương phủ thì ai cũng đã biết, hơn nữa cả đời vương gia cũng chỉ có một người con gái, từ chối hôn sự này cũng đồng nghĩa với chọn cái chết
Suy nghĩ đó trong đầu bọn họ còn chưa kịp tan biến thì vương gia đã lên tiếng
-cậu đã đón được tú cầu, giờ lại muốn hủy hôn ước, thực là không cho ta chút mặt mũi
Sau khi vương gia nói một câu này còn làm cho mọi người hoảng hồn hơn, hắn ta là cái gì mà phải để một người như ông ta phải cho mấy phần kính nể như vậy? chỉ tại vì hắn đã giám đánh bại quận chúa? thực là quá khó tin. Dương Vũ nghe qua ngữ khí của ông ta cũng đoán biết được rằng ông ta cũng không muốn làm khó dễ mình thì cũng không dám chiếm quá nhiều lợi ích đành phải dùng kế hoãn binh
-thực ra lần này tôi đang phải làm một việc nguy hiểm, có thể tính mạng còn khó bảo toàn, vậy đi, nếu như tôi có thể sống sót qua chuyện đó thì sẽ trực tiếp tính đến chuyện hôn sự này
-ta đi cùng ngươi
Tiểu Nguyệt quận chúa lúc này cũng đã lấy lại tinh thần, vừa nghe hắn nói sẽ khó bảo toàn tính mạng thì lộ ra sự sốt sắng
Nghe tiểu nữ của mình muốn đi cùng hắn thì vương gia thực là có chút nóng giận nhưng cũng chỉ giám gắt nhẹ
-ái nữ, hai người chưa thành hôn, như vậy sao được
Dương Vũ nghe nàng muốn theo mình thì cũng lắc đầu nguầy nguậy, bắt đầu nói những điều dọa nạt mong nàng nhụt chí mà thay đổi ý kiến
-tôi đi tróc quỷ, sẽ không thể bảo toàn cho cô được, đừng cứng đầu nữa
-tôi không quan tâm
Tiểu Nguyệt nhìn hắn nói giọng nhí nhảnh pha thêm một chút khí chất, lại quay qua phía vương gia làm bộ mặt hờn rỗi
-cha, nếu người không cho con đi con sẽ tự tử
Nói rồi vơ đại một mảnh kiếm ở dưới đất mà dí lên cổ, thực là nàng không có gan tự sát, chỉ là từ bé đến lớn đều dùng chiêu này thì dù là hoàng đế còn phải nghe lời nàng vậy nên mới sinh ra cái tính khó bảo của nàng hiện thời. thấy con gái lại dùng trò cũ nhưng vương gia cũng không giám khinh nhờn nàng vì biết đâu nàng lại giám làm thật, đành phải thở dài
-con muốn sao thì theo ý con đi, Lục thiên sư, mong cậu chăm sóc nó thật tốt
Cái gì, quăng cho tôi tiểu nữ của ngài dễ dàng vậy sao, quả thực là không thể nói nổi nàng ta nữa rồi, về phía tiểu Ngọc khi đã có được sự đồng ý của cha thì lập tức chạy lại tới ôm chầm lấy cánh tay Dương Vũ mà cười tinh nghịch, ai biết trong thâm tâm Dương Vũ đang tự nhủ “thảm rồi, thảm rồi “
Dùng rằng một hồi mà nàng vẫn không từ bỏ ý định nên đành phải thuận theo, hai người bái lễ với vương gia rồi quay bước ra ngoài cửa
Vừa rời khỏi thì đám quan lại kia ai nấy đều lên tiếng về việc này, ai nấy đều nói để quận chúa đi theo hắn thực quá nguy hiểm, lúc này vương gia mới lộ vẻ tức tối
-các người có giỏi thì khuyên bảo nó đi
Rồi lập tức đi vào trong mặc kệ cho đám người kia đang phải khép nép vì câu nói của mình
Lại nói về hai người Dương Vũ và tiểu Nguyệt, sau khi rời khỏi thì tiểu Nguyệt cứ mãi lẽo đẽo đi theo hắn, hỏi hắn rất nhiều điều nhưng đều bị hắn từ chối hoặc nếu có trả lời thì cũng chỉ là qua loa, ấy vậy mà nàng cũng không cảm thấy khó chịu ngược lại còn thấy hắn rất nam tính, một lúc sau thì nàng hỏi hắn chuyện mà nàng đang mong muốn
-vậy chúng ta sẽ đi tróc quỷ ở đâu đây?