Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Việt Nam] Chúa Tể Vũ Trụ
  3. Chương 7 :  Chương 7: Người Lâm gia đến
Trước /244 Sau

[Việt Nam] Chúa Tể Vũ Trụ

Chương 7 :  Chương 7: Người Lâm gia đến

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

“Tướng quân, tình báo nói Tiếu Thiên Hổ ở phụ cận vùng này không xa, có 1 đội săn mà nói từng thấy bóng dáng của nó đi săn tại khu vực này”

Một vị quân nhân cầm bản đồ tiến tới nói với 1 vị trung niên, khuôn mặt đầy vẻ nghiêm nghị, ánh mắt sắc bén, thỉnh thoáng lóe lên những vệt hàn quang lạnh người, không phải ông ta cố ý mà chẳng qua do quanh năm chinh chiến, trong lúc lơ đãng phóng thích ra mà thôi

“Được, cố gắng tìm kiếm đi, nếu may mắn ngày mai chúng ta giờ này có thể ăn cơm tại nhà rồi” người tướng quân kia gật đầu nói

“Tuân lệnh”

Trong khi hơn 20 người tản ra tìm kiếm, chu vi bán kính hơn 2 cây số hầu như không chỗ nào không bị kiểm tra qua 1 lần, lúc này trên thiết bị tín hiệu vang lên tiếng kêu báo hiệu

“Số 6, số 7, báo cáo tình huống”

“Số 6 báo cáo, xuất hiện 2 siêu cấp ma thú chiến đấu, số 7 đã mất mạng do bị dư chấn đánh tới”

“Số 6, lập tức rút lui, toàn đội chú ý, toàn đội chú ý, toàn thể đình chỉ hành động, lập tức hướng số 6 tiếp viện”

Người tướng quân kia không chút chần chừ liên lạc với toàn thể nhân viên, sau đó ông ta cũng cấp tốc hướng số 6 chạy tới

Khi tới nơi, xung quanh cây cối hầu như bị phá hủy hoàn toàn, phía đó không xa có 2 thân ảnh đang lao vào đánh nhau, nhìn sơ qua giống như 1 con khỉ đánh với với con hồ ly, nhưng kích cỡ cùng thân hình của chính lại làm người khác nghẹn thở, mỗi con cao sấp xỉ toà nhà 20 tầng, cảm giác áp bách kia đơn giản khiến người khác tuyệt vọng

“ Đây là? Tại sao nơi này lại xuất hiện chúng?” vị tướng quân kia kinh ngạc nói

“ Tướng quân, đây rốt cuộc là ma thú gì? Tại sao lại mạnh như vậy?”

“ Thông Thiên Ma Hầu cùng Cửu Vĩ Ma Hồ” vị tướng quân kia nỉ non nói

“ Đây…..nhưng 2 con cấp 8 ma thú sao lại có thể xuất hiện tại đây?”

“ Ngươi hỏi ta ta biết hỏi ai? Mau lùi lại” đang nói, đột nhiên 2 con ma thú đánh nhau chạy về phía này, tuy người tướng quân kia phát hiện nhưng 2 con ma thú tốc độ quá nhanh, hắn không có thời gian để cho các đội viên lui lại, cắn răng 1 cái hắn ta liền ra tay cản lại

Đột nhiên xuất hiện biến cố làm mọi người không kịp phản ứng, nhưng nghe tiếng hét của tướng quân bọn họ liền mau chóng lùi lại, 2 con ma thú thấy có người can thiệp chiến đấu, nóng tính Thông Thiên Ma Hầu tức giận dùng đuôi quất về phía người tướng quân kia

“ Tướng quân, coi chừng!

“ Cẩn thận”

Thấy người tướng quân cản lại cho họ có thời cơ chạy trốn, nhưng lại sắp lĩnh trọn đòn tấn công của ma hầu bọn họ liền biến sắc, chênh lệch thực lực thực sự quá to lớn, 1 Dung Linh cảnh đối mặt với Hợp Đạo cảnh, hơn nữa lại là ma thú Hợp Đạo cảnh, đơn giản là đưa đồ ăn

Nhìn chiếc đuôi to lớn kia sắp đánh lên kia mình, vị tướng quân dần tuyệt vọng

Chỉ là trời không tuyệt đường người, đúng lúc này 1 hình ảnh khiến tất cả mọi người ở đây sững sờ, há hốc mồm nhìn

Một hình ành bàn tay to lớn xuất hiện đập về phía chiếc đuôi kia, ầm 1 tiếng, Thông Thiên Ma Hầu không kịp hét thảm liền bị bàn tay kia đập nát đuôi, dư lực đập về phía người ma hầu, cả 1 tầng da dầy bị đập thủng xuyên qua người, Cửu Vĩ Ma Hồ giật mình khi thấy ma hầu đột nhiên bị đánh thủng, chưa kịp phàn ứng liền nghe thấy từ trên bầu trời giọng nói giáng xuống

“ Súc sinh, cút ngay”

Người tướng quân kia vui mừng thoát khỏi cái chết, ngẩn người nhìn về phía người cứu mạng mình, 1 bóng dáng hơi có vẻ già nua nhưng tràn đầy mạnh mẽ đứng tại trên không, ánh mắt thẳng tắp nhìn xuống dưới, thấy rõ về sau hắn liền bật thốt

“Cha”

Người kia không đáp, chỉ nhìn chằm chằm về phía Cửu Vĩ Ma Hồ khẽ quát

“ Cút”

Cửu Vĩ Ma Hồ gầm gừ 1 chút rồi chạy mất, nhìn về phía ma hồ chạy đi, người kia mới nhìn về phía vị tướng quân

“Vũ Nguyên không sao chứ?”

“Con không sao, sao cha lại đến đây”

“Ngươi không hi vọng ta đến?” người kia hỏi

“Con không có ý đó, chỉ là con hơi bất ngờ” Vũ Nguyên lúng túng gãi đầu

“Được rồi, chuẩn bị về đi, Tiếu Thiên Hổ ta đã bắt được, không cần tìm nữa, ta còn có việc, con về trước đi”

Nói xong người kia liền bay về hướng Cửu Vĩ Linh Hồ chạy trốn. Vũ Nguyên không hiểu ra sao nhìn bầu trời nơi cha mình biến mất, dứt khoát không nghĩ, quay về phía các đội viên nói

“Thu dọn đồ đạc, chuẩn bị về!”

“Vâng thưa tướng quân” mọi người đồng thanh đáp

….………

Ở 1 nơi khác, Thiên Nhai Hải Các, tầng 4

“Adam, sao ngươi lại đưa Cầu Vồng Ngũ Sắc cho 2 người họ? Đáng giá sao?” 1 người đàn ông nhìn về phía Adam hỏi

“Ha ha, không phải đáng giá hay không, chẳng qua muốn thử 1 lần, biết đâu sau này có hồi báo đâu? Không phải ai ở Tụ Huyết cảnh cũng có khả năng chịu áp lực từ Thông Mạch cảnh đỉnh phong, cả đời ta gặp được có thể đếm trên đầu ngón tay

“Nhưng như thế vấn không đáng giá, ngươi đưa thứ đó ra ngoài 3 lần, 2 lần kia 1 chết 1 phản bội, ngươi không sợ lập lại lịch sử sao?”

“Lần này không giống, đừng quên hắn là người của Vũ gia, quan trọng hơn, Vũ gia là 1 lực lượng chủ yếu của Nam quốc, hắn sẽ không!” Adam lắc đầu nói

“Được, 2 lần trước cũng thế, tổ chức chỉ cho ngươi 3 lần cơ hội, nếu lần này lại thất bại, ngươi sẽ bị tổ chức từ bỏ, nhớ lấy điều đó” người kia cũng không còn khuyên can, chỉ cảnh báo hắn

“Ta biết, được rồi, ngươi về đi, ta còn có việc”

Tầng 2 Thiên Nhai Hải Các

“Cầu Vồng Ngũ Sắc của 2 vị, mời từ từ thưởng thức” nhân viên nữ cầm trên tay 1 chiếc bánh to nhỏ khoảng 10 cm, được chia làm 5 phần, mỗi phần được cắt làm 2, mỗi phần lại tỏa ra 5 vầng sáng khác nhau, như mộng như ảo

Vũ Minh cùng Lâm Dũng nhìn về phía chiếc bánh, Vũ Minh nhìn qua, biết thứ này bất phàm, nhưng chưa rõ rốt cuộc có tác dụng gì, còn Lâm Dũng thì kích động xém chút thét lên, hắn ta từng nghe nói tới Cầu Vồng Ngũ Sắc, mặt hắn đỏ bừng

“Ngươi biết thứ này?” Vũ Minh kỳ quái nhìn Lâm Dũng

“Không phải đâu, ngươi không biết?” Lâm Dũng kinh ngạc hỏi

“Rất quý giá sao?” ngược lại Vũ Minh chỉ nhàn nhạt hỏi, giống như không quan tâm đó là thứ gì như thế

“Chẳng lẽ ngươi chưa nghe nói qua Dị Năng?” Lâm Dũng hứng thú nhìn Vũ Minh hỏi, thuận tiện cầm ly nước trên bàn uống

“Làm sao?” Đang yên đang lành, Lâm Dũng nhắc tới Dị Năng làm gì?

“Ngươi cũng biết dị năng và võ giả khác biệt chứ? Dị năng chính là những người có khả năng điều khiển năng lượng tự nhiên như gió, lửa, nước… dị năng cũng phân chia làm từ D cấp tới S cấp dị năng, mỗi cấp tương ứng với võ giả Tụ Huyết cảnh tới Hợp Đạo cảnh….”

“Ngừng! Mấy thứ đó ta biết, nói điểm chính” Vũ Minh không chờ Lâm Dũng nói xong liền cắt ngang

“Ây… được rồi, nếu ngươi đều hiểu chắc hẳn cũng biết chỉ cần thành võ giả liền khó thể thức tỉnh dị năng, trừ khi đạt tới Dung Linh cảnh, lúc đó mới có thể, nhưng nếu có thứ này, bất kỳ ai dưới Dung Linh cảnh đều có thể xuất hiện dị năng, bây giờ ngươi biết thứ này giá trị rồi chứ?” Lâm Dũng càng nói càng kích động

“Há, đã biết” Vũ Minh tỉnh bơ đáp, hắn thật sự không quan trọng, dị năng trong miệng Lâm Dũng nói đơn giản chính là khi võ giả đột phá Dung Linh cảnh, trong đầu hình thành ý thức hải, câu thông thiên địa, sử dụng lực lượng tự nhiên, còn dị năng thức tỉnh chính là những người tu hồn, mỗi loại tu luyện đều có ưu khuyết riêng, võ giả yếu linh hồn, dị năng giả yêu thân thể, trừ khi đột phá Hợp Đạo cảnh nếu không không thể nói chính xác bên nào yếu, bên nào mạnh

Ngược lại chính Vũ Minh, chưa nói tới kiếp trước hắn chính là Vũ Đế, bây giờ hắn càng hình thành vũ trụ nhỏ trong cơ thể, sức mạnh tự nhiên hắn hiểu rõ không phải mấy người trên trái đất có thể hiểu, thứ này đối với hắn có hay không cũng vậy

Thấy thái độ của Vũ Minh, Lâm Dũng trợn mắt nhìn, không hiểu hắn lấy cái gì tin để có thái độ lạnh nhạt với thứ này như thế? Không biết thứ này rất hiếm sao? Cả liên bang mới có hơn 20 phần thôi a đại ca? Cũng may nơi này cách khá xa những người khác, nếu không nghe thấy câu nói của Vũ Minh không biết có cảm tưởng gì

“Đừng nhìn ta như vậy, nếu không người ngoài còn tưởng ta và ngươi giới tính có vấn đề đó” Vũ Minh thấy ánh mắt của Lâm Dũng nhìn mình không nhịn được nói, nãy giờ có vài ánh mắt nóng bỏng nhìn sang bên này, hắn thật chịu không được nói

“Đúng, đúng, ăn quan trọng hơn” Lâm Dũng hít sâu 1 hơi nói

Vũ Minh cười cười lắc đầu, cầm lên 1 miếng bánh khẽ cắn 1 cái, vừa vào miệng liền tan, năng lượng thuần khiết tràn ngập cơ thể, xung quanh nguyên tố không ngừng tụ tập vào cơ thể hắn. Vũ Minh cũng không lãng phí, vận chuyển toàn bộ năng lượng vào vũ trụ nhỏ, kích cỡ vũ trụ nhỏ có chút tăng lên, nhìn vũ trụ nhỏ tăng lên, vũ minh chán ngán, kích cỡ tăng lên kia….nói ra xấu hổ, không nói tới cũng được

Ngược lại Lâm Dũng, cơ thể hắn bắt đầu có chút vặn vẹo, dường như rất thống khổ, đầu hắn đầy mồ hôi, nhiệt độ quanh cơ thể tăng lên, Vũ Minh nhìn về phía hắn, khẽ lẩm bẩm 1 mình

“Là hỏa thuộc tính sao? Coi như cũng được, công kích không sai”

Một lúc lâu sau, Lâm Dũng mới thoát khỏi trạng thái đó, hắn thở từng hơi dài, những miệng vẫn nở nụ cười, rất vui vẻ, khi lấy lại tinh thần, tay hắn khẽ giơ lên, 1 đoàn lửa xuất hiện trên tay hắn, người xung quanh hâm mộ nhìn hắn, ước gì tại sao may mắn đó không phải là mình

Chưa kịp khoe khoang dị năng thức tỉnh của mình, đột nhiên phía dưới xuất hiện tiếng nói làm Lâm Dũng giật mình, thu lại dị năng

“Adam, ra đây cho ta, mau thả con trai ta ra, nếu không ta hủy luôn nơi này của ngươi” giọng nói đầy tức giận vang lên

Vũ Minh khẽ nhíu mày, nhìn về phía Lâm Dũng hỏi

“Ai đến?”

“Lâm Khang, cha Lâm Phong” hít sâu 1 hơi, Lâm Dũng bình tĩnh nói

Quảng cáo
Trước /244 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Vạn Vật Lưu Vết

Copyright © 2022 - MTruyện.net