Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
“Hà…” Người nam nhân lớn tuổi có vết sẹo hình chữ X ở cằm đang dùng một tay nâng chén trà. Hắn thưởng thức nhè nhẹ vị đậm đà của trà ngon mang lại. Đây là cống phẩm hiếm thấy của Trà Quốc. Chỉ gia đình hoàng gia cùng với những cao tầng làng Lá mới có thể đạt được.
Ánh sáng lập lờ trong một căn phòng nhỏ. Một cái hình vuông ở giữa căn phòng có chứa những thanh củi nhỏ đang bốc cháy lập lờ ở giữa. Phía trên hình vuông nhỏ có treo một cái âm trà ở phía trên. Mùi hương ngào ngạt từ ấm trà lại bắt đầu phát ra.
Bà lão tóc trắng có khuôn mặt hơi béo lúc này đi tới đem bình trả mang xuống một lần nữa. Trong lúc đó, ông lão ngồi đối với với người nam nhân lớn tuổi có vết sẹo hình chữ X ở cằm. Hắn dùng ngón tay theo thói quen đưa lên đẩy gọng kính của mình: “Lãnh chúa ở bên kia thế nào rồi?”
“Hết thảy mọi việc đều thuận lợi!” Người nam nhân lớn tuổi đem chén trà đặt xuống phía dưới. Đôi mắt mang theo bình tĩnh không gợn sóng nhìn về phía hai người. Lúc này, bà lão cũng vì mọi người rót thêm một chén trà. Hương thơm nghi ngút bốc lên: “Lãnh chúa mới sẽ tiếp nhận chức vị lãnh chúa trong hai ngày nữa nếu như không có bất ngờ gì xảy ra”
“Lần này, lại phải nhờ ông rồi, Danzou!” Bà lão mở miệng lên tiếng khe khẽ. Bản thân bà cũng không quên trong khi nói chuyện rót cho Shimura Danzou một chén trà. Bộ dạng rất trang nhã, lịch sự và cẩn thận tỉ mỉ đến đừng chi tiết.
“Việc tôi nên làm mà thôi!” Shimura Danzou lạnh nhạt đáp lời. Đường nhiên hắn được khôi phục chứ vị lần này cũng là có nguyên do cả. Nếu như mọi việc đều bại lộ, tất cả đều sẽ do hắn chịu trách nhiệm. Ám sát lãnh chúa lại đem tân lãnh chúa đẩy lên. Điều này đã phạm vào kiêng kị của nhiều quốc gia. Thế nhưng Danzou muốn khôi phục chức vị đồng thời để làng Lá không nhận sự chèn ép khủng bố của lãnh chúa, việc thay thế lãnh chúa là cần thiết. Danzou bình thản đến không bộc lộ cảm xúc gì: “Tôi là phần gốc nằm sâu dưới bóng tối, hấp thu chất dĩnh dưỡng cho cây đại thụ làng.”
“Vất vả cho ông rồi, Shimura Danzou…” Mitokado Homura bình tĩnh đặt hai tay lên trên đùi của mình. Vừa nói hắn cũng chìa tay về hướng Shimura Danzou: “Mà chúng tôi cũng phải chúc mừng ông khôi phục chức vị. Bây giờ ông có dự định gì hay không?”
“Hết thảy như trước kia mà thôi!” Shimura Danzou bình tĩnh đáp lời. Tất nhiên hắn không thể nói cho hai người này biết hắn muốn vặn đổ Senju Tsunade để ngồi lên vị trí Hokage rồi. Mà dù sao hai người cũng biết ham muốn làm Hokage của hắn. Thế nên cả ba người cũng không nhắc đến chuyện này mà thôi. Bản thân Shimura Danzou lại nâng lên chén trà bắt đầu dùng miệng thổi vài hơi, vừa thổi hắn vừa nói: “Thật ra thì tiền nhậm lãnh chúa từng gặp mặt tôi. Ông ta muốn tôi thay thế Senju Tsunade trở thành Hokage đệ ngũ.”
“Cái gì?” Cả hai người đang dùng trà thì cũng khựng lại. Bản thân hai người mở to mắt hết sức nhìn về phía Shimura Danzou. Lúc này, Mitokado Homura lại theo thói quen gẩy gẩy mắt kính lấy bình tĩnh. Hắn mở miệng với giọng hết sức khó chịu và tò mò: “Lãnh chúa, hắn thực sự định nhúng tay vào trong làng chúng ta?” Âm thanh mang theo hết sức kiêng kị và đề phòng.
“…” Mitokado Homura thấy được Shimura Danzou bình tĩnh uống trà nhè nhẹ mà không có bất cứ đáp lời này. Dường như trầm lặng chính là câu trả lời cho tất cả.
“Thật là không giống ông, Shimura Danzou!” Utatane Koharu trong lúc này mấp máy đôi môi dày. Bà nheo cái mi mắt đang xụp xuống của mình, đôi mắt bà càng trở nên khó thấy rõ hơn. Nó giống như sắp đóng chặt lại vậy. Giọng nói già nua từ miệng bà phát ra, ở trong giọng nói đó chất chứa đầy sự tò mò cùng nghi ngờ: “Chúng tôi đều biết ước mơ của ông là trở thành Hokage. Tôi không ngờ ông lại từ chối lời mời của lãnh chúa đấy. Ông thực sự làm chúng tôi bất ngờ.”
“Tất cả đều vì làng Lá!” Nghe được lời này thì hai người đều kinh ngạc khi nghe được Shimura Danzou nói. Họ không hiểu tại sao Shimura Danzou lại nói như vậy. Danzou mới bình tĩnh nhìn về phía hai người: “Kể từ khi làng Lá chúng ta thành lập… không phải nói kể từ khi năm đại quốc thành lập đến nay, lãnh chúa Hoả Quốc đều cố tình chén ép lực lượng của chúng ta. Vậy mà Phong Quốc, nước nhỏ yếu nhất trong năm đại quốc lại đánh phá cái cân bằng này. Hai người không cảm giác được việc này rất quan trọng sao?”
“Ý ông muốn nói là…” Hai người nhìn về phía nhau, trong ánh mắt họ càng mang theo sự nghi ngờ.
“Người của tôi đã điều tra về việc này… Có một bàn tay phía sau thao túng việc này!” Shimura Danzou mở miệng giải thích: “Mà bàn tay này rất có khả năng là Thuỷ Quốc…” Việc này hai người cũng rõ rành rành, họ đều cho Thuỷ Quốc đứng sau vụ này. Đối với việc này, họ âm thầm gật đầu và tiếp tục nghe Shimura Danzou nói tiếp: “Người đứng sau không quan trọng, quan trọng ở chỗ chế độ chính trị. Tôi chưa từng bao giờ thấy được một chế độ chính trị như vậy.”
“Ông muốn nói đến chế độ bầu cử?” Utatane Koharu mở miệng nói chuyện: “Không phải chúng ta cũng sử dụng chế độ này khi lựa chọn Hokage sao?”
“Chế độ họ khác biệt rất nhiều!” Shimura Danzou nhàn nhạt nói: “Tôi không thể không khen ngợi kẻ đứng đằng sau thao túng Phong Quốc. Bằng loại chế độ chính trị này, nếu như Phong Quốc thành công như vậy Phong Quốc sẽ trở thành một quốc gia đầu tiên không cần đến lãnh chúa. Sự tồn tại lãnh chúa hoàn toàn không cần thiết vì sự tồn tại của chủ tịch nước đã thay thế. Nói thế các vị cũng hiểu đi, lãnh Cát kế tới sẽ hoàn toàn không có áp lực của lãnh chúa, hoàn toàn thoả thích phát triển quân sự của mình. Mặc dù chính tôi cũng không rõ người đứng sau Phong Quốc muốn làm cái gì?”
“Ông muốn học theo họ, Danzou!” Hai người nghe được những lời này hoàn toàn kinh hãi. Hiện giờ, họ mới biết vì sao Danzou từ chối lời mời của lãnh chúa trước.
“Đó là lý do tôi từ chối tiền nhiệm lãnh chúa!” Shimura Danzou lạnh nhạt mở miệng: “Lãnh chúa muốn tôi thay thế Senju Tsunade cô ta trở thành Hokage đời tiếp theo. Tuy nhiên điều kiện kiên quyết đó chính là cần phải phá huỷ Phong Quốc, phá huỷ chính phủ lâm thời Phong Quốc. Ông ta sẽ toàn lực viện trợ kinh tế làng Lá. Đáng tiếc, ông ta không nhịn thấy thực tế.”
“Vậy ông định làm gì?” Mitokado Homura tò mò hỏi.
“Giúp đỡ Phong Quốc, tôi muốn xem chế độ chính trị này thực sự có khả thi hay không?” Danzou đưa tay đặt lên đùi, vẻ mặt âm trầm: “Hơn nữa điều tra xem thực sự ai là người đứng sau Phong Quốc. Mà có lẽ không chỉ có tôi mới có ý nghĩ này!? Hẳn lão cáo già Oonoki cùng với Raikage cũng nguyện ý nhìn xem Phong Quốc có thực thi chế độ chính trị này thành công hay không!”
Hiện giờ, Thổ Quốc gia đã rút khỏi trận chiến đối với Vũ Quốc gia. Từ những nguồn tin Shimura Danzou nhận được, đây rất có thể là sức ép từ lãnh chúa Thổ Quốc. Họ không muốn Phong Quốc thành lập nên chế độ chính trị mà không có lãnh chúa tồn tại. Ngay cả Lôi Quốc gia cũng không ngoại lệ. Đến lúc đó, Lôi Quốc nhất định sẽ liên kết với Thổ Quốc tiến hành tập kích bất ngờ Phong Quốc. Khả năng này rất cao…
“Xem ra… cậu không được ổn lắm!” Người đeo mặt nạ để lộ ra một con mắt Sharingan và mặc y phục áo choàng đen có những đám mây đỏ trên áo bước vào trong một hàng động. Đối mặt với hắn là một người thanh thiếu niên tóc xám với dáng vẻ cực kỳ ủ rũ, bộ dạng cực kỳ thê thảm. Trong âm thanh chiếc mặt nạ phát ra và hắn cũng hơi nghiêng đầu khi quan sát người thanh thiếu niên: “Neji!”
“Để cho ta yên!” Hyuuga Neji trong lúc này đang băng vải trắng trên đôi mắt của mình. Thi thoảng hắn đưa tay lên sờ sờ vào mắt của mình, vẻ mặt hơi vặn vẹo cho thấy nó khá đau nhức. Trong giọng mang theo vài phần tức giận: “Tobi!”
“Xem ra cậu lại sử dụng quá độ đôi mắt của mình!” Dưới ánh đen lờ mờ, Tobi mang theo giọng cảnh cáo nói với Neji: “Đôi mắt cậu hẳn lại thoái hoá nữa rồi. Nếu cậu không cẩn thận, đôi mắt rất có thể phế đi!”
“Câm miệng đi!” Hyuuga Neji giận dữ lên lớn tiếng quát: “Nếu không có việc gì đi ra ngoài cho ta. Ngươi thực sự làm cho ta cảm giác phiền phức!”
“Ái chà! Bị ghét rồi sao?” Bộ dạng Tobi lại biến thành ngả ngớn. Hắn đưa tay lên phất phất: “Cậu thực sự giận dữ rồi sao? Thế nào, cậu không muốn biết nguyên nhân chết của bạn bè cậu sao? Không hứng thú nghe sao?” Hyuuga Neji lập tức rơi vào im lặng. Tobi lập tức ôm ngực hất cằm của mình: “Xem ra cậu không muốn đuổi ta ra ngoài nữa nha!”
“Mau nói!” Trên trán Hyuuga Neji đã nổi gân xanh. Hắn giận dữ quát lên: “Vì sao làng Lá lại muốn giết chết Tenten và Lee!?” Giọng nói đầy uy hiếp và giận dữ.
“Thật ra việc này nói có chút rắc rối và phức tạp…” Tobi đưa lên sờ cằm chiếc mặt nạ, hắn gãi gãi tỏ vẻ mình khó nói: “Bắt đầu từ đâu nhỉ? Phải nói nguyên nhân là Phong Quốc gia muốn đổi một chế độ chính trị không có lãnh chúa. Điều này đã xúc phạm đến lãnh chúa trên toàn thế giới shinobi này. Tuy nhiên không biết vì sao làng Lá và làng Sương Mù đều toàn lực ủng hộ việc này. Chính vì vậy mà lãnh chúa Hoả Quốc đối với lãng Lá tiến hành điên cuồng chén ép. Bắt buộc làng Lá phải gây sức ép với Phong Quốc từ bỏ chế độ chính trị này có khi sẵn sàng gây chiến.”
“Đáng tiếc…” Hai vai Tobi nhún nhún, hai tay hắn chìa ra: “Làng Lá không chịu và lãnh chúa càng gây sức ép với họ. Không có cách nào khác, họ buộc phải thay đổi lãnh chúa mới phù hợp với lợi ích của mình hơn. Vô tình là hai người bạn cũ của cậu vô tình biết chút ít việc này. Thế nên sự tồn tại hai người bọn họ cần thiết bị xoá bỏ đảm bảo địa vị tuyệt đối của làng Lá!”
“Làng Lá…” Bàn tay Neji đã siết chặt lại, trên nắm đấm và mặt hắn hiện lên gân xanh dữ tợn.