Diệp Trường Sinh vốn dĩ không phải tu sĩ sinh ra tại Tiên Giới, mà hắn tại chín mươi vạn năm trước là người Địa Cầu. Tên của hắn vốn là Diệp Phàm, Diệp Trường Sinh chỉ được hắn dùng kể từ khi hắn bắt đầu bước vào con đường tu luyện.
Có thể nói, hắn tại thời điểm này là một người cực kì tầm thường, thuộc cái loại đặt vào trong đám đông không ai ngó lấy. Hắn mồ côi cha mẹ từ nhỏ, chỉ có một cái gia gia, mà gia gia hắn cũng bỏ hắn mà đi lúc hắn 7 tuổi.
Diệp Phàm thôi học từ cấp 2, sống nay đây mai đó, bữa no bữa đói.
Một ngày nọ, hắn nhớ không nhầm thì đó là giữa tháng 8 năm 2018, cái lúc hắn mới có 19 tuổi, chợt có một người xuất hiện, can thiệp vào cuộc đời hắn.
Nàng đến, như một đóa u lan không nhiễm khói phàm tục, lặng lẽ mà nói cho hắn rằng, nàng là vị hôn thê mà gia gia hắn cùng gia gia nàng đã kết duyên từ hồi còn nằm trong tã lót.
Nàng... đẹp, khuynh thành, khuôn mặt trắng nõn không tì vết, ngũ quan cân xứng đến hoàn mĩ.
Một đôi mắt vừa mị hoặc lại băng lạnh, khiến người ta muốn lánh xa vạn dặm nhưng rồi lại không thể cưỡng lại sự hấp dẫn mà bị trầm luân.
Một đôi môi đỏ mọng như những trái cherry ngọt nhất, đẹp nhất được người làm vườn cẩn thận hái xuống từ những vụ mùa tươi tốt.
Đi đôi với một khuôn mặt thiên sứ ấy là một dáng người ma quỷ...
Đôi chân hoàn hảo khiến người ta có cảm giác thừa một phân sợ dài mà thiếu một phân sợ ngắn.
Vòng eo thon nhỏ, mà lại nhu nhu như một đám bông một tay là có thể ôm vào.
Cặp thỏ ngọc căng chật trong chiếc áo sơ mi đang cố gắng thoát ra, trong khi những đường cong trong nơi phía dưới được phác họa rõ nét thông qua chiếc váy đen công chức cổ điển...
Diệp Phàm hồi đó thực bình phàm, thế nhưng điều này cũng không gây trở ngại hắn thưởng thức cái đẹp.
Hồi tưởng lại, nói cho công bằng, so sánh nàng với bất kì một ai trong tam nữ nơi Tiên Giới, nàng đều thiếu một phần thần vận cùng kém một phân sắc đẹp. Thế nhưng với hắn, lúc ấy và ngay cả bây giờ, nàng là một vị thiên sứ buông xuống để rồi kéo hắn ra khỏi cái hố sâu không đáy đang cắn nuốt cuộc đời của hắn, nàng ban cho hắn tân sinh.
Hảo đi, vốn dĩ thiên sứ thực có đấy, thế nhưng hắn vốn không cảm kích, ngược lại hắn còn từng vặt mấy cái cánh chim ra nướng xả ớt rồi.