Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Nguyên lai hắn còn có một người thay thế "thiên chức làm con" ở Long tộc.
Lần này, Vũ Nguyệt dẫn hắn trở lại Đế Đô cũng một phần là vì nguyên nhân này.
Nếu như lúc trước, những lão già đầu cứng cổ trưởng lão kia đối với "ngoại nhân" bài xích thì bọn họ cần phải xem xét lại.
Long tộc dần dần ngày càng đi xuống dốc, cũng một phần vì nguyên nhân, Long tộc kiêu ngạo, cũng có thể nói quá kiêu ngạo.
Kiêu ngạo vì mạnh mẽ hơn người mà coi thường những tộc nhân khác, hiếm khi giao lưu với bên ngoài nên ngày càng đi xuống.
Nhân tài thiên tư tốt cũng càng ngày càng mai một.
Long tộc tộc nhân có thể Long hóa hình hoàn toàn cũng kém đi.
Nếu xét trong Tứ Đại Cổ Tộc thì Long tộc cũng đã rớt xuống vị trí thấp nhất.
Nếu như đời này không phải có một Vũ Nguyệt thiên tài trác tuyệt khiến những tộc khác còn có chút kiêng dè cũng như coi trọng không thì cũng bị chèn ép không thở nổi.
-Mẹ, vậy người thế chỗ con, là ai nào?
Vũ Nguyệt nhìn Yasuo một chút rồi cũng gật đầu.
-Cũng tính là một tiểu cô nương xinh đẹp nhất nhì đế đô.Thiên tư cũng không tệ.Tiểu quỷ, đừng nói lại đánh chủ ý nàng ta chứ???
-Khặc......mẹ!!! Đâu cần nói vậy chứ?
-Ờ.... lần này ta cùng con trở về, ắt sẽ có nhiều người tới...
-Đã vậy thì diễn cho bọn họ một vở kịch là được rồi.
Hắn ngắt lời Vũ Nguyệt
-Con lại tính náo loạn gì đây...
-Đâu có, chỉ là để bọn họ làm thế nào mạnh miệng, tốt nhất cũng là bỏ thói kiêu ngạo khinh người đi...
-Hử...chẳng phải con cũng vậy sao....
-Con....có sao....con yếu đuối thế này mà....làm sao bằng thiên tư trác tuyệt nhà người ta....phải không Rei?
Rei cũng chỉ cười khúc khích nhìn hắn một mặt "khiêm tốn"
-Được rồi, tiểu quỷ con là nhất, được chưa....
-Không, lần này mẹ sai rồi,...phải là.....con thứ hai không ai thứ nhất, chẳng phải mẹ bảo.....phải khiêm tốn sao...
Hắn cười cợt.
-Đã vậy, để xem trong tiệc rượu con biểu hiện làm sao....
-Ạch....
Yasuo câm nín...
Từ trước đến giờ, cùng lắm là kiếp trước hắn mới được nếm mùi bia, cũng chưa động đến mùi rượu bao giờ.
Còn kiếp này, cũng từ lúc sinh ra, hắn nào biết mùi rượu ra sao.
-Ờ.....nhưng rượu....thôi mặc kệ, uống thì sao mà không uống thì sao....
Nhìn hắn quyết tâm mà Vũ Nguyệt cũng chỉ mỉm cười.
-Vậy Rei ở chỗ con, nếu có gì không được thì nói với mẹ....
-Mẹ yên tâm được rồi!!!
Hắn vỗ ngực.
Đến ngoài thành thì Yasuo mang Rei xuống.
-Được rồi, mẹ chuẩn bị xem con này!!!
Hắn nhìn Vũ Nguyệt mỉm cười.
2 chiếc áo choàng chùm kín lấy người Yasuo cùng Rei.
-Nhớ cẩn thận, không được quá tự kiêu....
-Biết rồi mẹ.....sớm gặp lại mẹ....
Hắn gật đầu rồi mang Rei biến đâu mất.
Vũ Nguyệt nhìn thân ảnh hắn biến mất cũng khẽ mỉm cười
-Tiểu quỷ...
Thay vào nụ cười, bây giờ Vũ Nguyệt lại như chuyển thành một con người khác, đế vương cao cao tại thượng,băng lãnh, không người dám phạm.
-Đi!!!
Chiếc xe Thiên Lí Mã kéo chạy thẳng hướng Hoàng Cung đi tới.
Ở một chỗ khác, Yasuo xuất hiện ở một cổng thành khác tiến vào.
-Dừng lại, các ngươi có.....
Hắn liền quăng cho 2 tên lính gác, mỗi tên một viên kim cương.
-M..mời hai vị đại nhân thong thả, thong thả....
2 tên quay sang nhiệt tình hết mức có thể.
Đùa gì thế, vừa xuất tay là liền kim cương, có thể nói là lương ăn cho cả nhà bọn họ 3 đời!!!
Đắc tội loại này người, không đáng, vô cùng không đáng.
Bước qua cổng thành, chính là một thành thị phồn vinh bậc nhất Long tộc hiện hữu trước mắt hai người.
-Rei, em muốn đi đâu nào.
Hắn khẽ hỏi Rei.
-Yasuo đi đâu em đi đó.
-Ừm, vậy liền chạy thử xung quanh một chút.
Nói xong, hắn liền khắp các ngả ngách toàn thành, mỗi chỗ chạy qua một chút.
Dù sao vẫn phải tìm hiểu một chút địa thế nơi này.
Chạy chạy một hồi thì cũng chiều xuống đêm lên, những ngọn đèn thắp sáng các ngả đường, ban đêm cũng như ban ngày, đều là tấp nập người qua kẻ lại, buôn bán làm ăn huyên náo.
Tìm đại một quán trọ hạ xuống.
-Như Ý Gác....khặc khặc.....
Hắn nhìn tên cửa trọ mà ho sặc sụa...
Xem ra cơ nghiệp vẫn là lớn.
-Ông.....à tiểu nhị!!!
Hắn liền hô lên liền có một tên phục vụ bồi bàn chạy qua.
-Khách quan, ngài cần gì, ở trọ hay là ăn uống???
Hắn gật đầu, xem ra vẫn có vài thứ giống kiếm hiệp Trung Quốc một chút.
-Cả hai.
-Ngài muốn phòng thông thường hay là thượng hạng???
Hắn nhìn xuống Rei.
-Vẫn là thượng hạng đi, còn nữa, món ngon nhất đều đem lên.
-Vậy rõ rồi, xin ngài đi theo tiểu nhân.
-Ừm...
-Ông chủ, hai vị này muốn một phòng thượng hạng.
-Hử....có lệnh bài không?
-Ý ngươi là cái này à???
Hắn liền chìa chiếc lệnh bài vàng kim Như Ý Lâu ra khiến chủ quán con ngươi co rụt....
-XIn ngài đợi một chút, ta liền đi chuẩn phòng liền.
Chỉ mất 5 phút hắn liền có mặt dẫn Yasuo cùng Rei lên phòng.
Căn phòng ở trên lầu ba, cũng có vài phòng cũng có người rồi.
Chủ quán đẩy cửa phòng
-Mời, mời ngài.Có gì căn dặn cứ dặn dò tiểu nhân.
-Được rồi, mang thức ăn lên đi.
-Vâng, vâng!!!
-Tiểu nhị!!!
Chủ quán hô lên, tiểu nhị liền xuất hiện với một mâm thức ăn ngào ngạt đầy đủ các món, khói vẫn còn nghi ngút.
Chủ quán cũng hơi bất ngờ về tốc độ làm việc của tên này cũng rất hài lòng.
-Hai vị cứ tự nhiên, có gì căn dặn xin cứ gọi tiểu nhân.
-Được rồi, ngươi lui đi.
Chủ quán khép lại cánh cửa.
Thở phào nhẹ nhõm, hắn nhìn tiểu nhị
-Ngươi phục vụ bọn họ chu đáo, lương liền muốn tăng gấp ba.
-Ông chủ yên tâm....
Chủ quán gật gù, cả hai người cũng đi xuống.
Nhìn Rei rất háo hức muốn ăn mà hắn khẽ cười.
-Nếu em muốn thì cứ ăn đi.
-Nhưng còn Yasuo...
-Được rồi, đã vậy chúng ta cùng ăn ha...