Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Việt Nam] Hệ Thống Cực Phẩm
  3. Chương 147 :  Chương 146
Trước /202 Sau

[Việt Nam] Hệ Thống Cực Phẩm

Chương 147 :  Chương 146

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

"Này nhóc... chắc chắn chứ???"

Fran, cũng là vị...cha vợ này hỏi hắn.

Yasuo gật đầu chắc nịch.

" Tự tin như vậy rất tốt...

Hi vọng là sẽ cho chúng ta bất ngờ....Với lại...

Cũng đừng có chết sớm đấy... Nhã Nhi nó lại hành ta đến chết mất...

Về nghỉ ngơi đi.

Buổi lễ diễn ra vafp ngày mai, chuẩn bị tinh thần đi..."

Yasuo nghe "giáo huấn " xong cũng rời khỏi căn phòng.

" Hi vọng là thành công...."

Fran thở dài nhìn ra ngoài bầu trời đêm.

"Thần sao.... vậy để xem thần hơn hay hệ thống bá hơn đi..." Yasuo cũng vơi đi 1 phần tự tin mà thay vào đó là lo lắng.

Lần này hắn chơi cược hơi lớn a... 1 phần là vì Thanh Nhã... còn phần còn lại... tất nhiên là cái nhiệm vụ không đầu mối kia rồi.

Nếu ở đây gặp được có lẽ sẽ có chút thông tin kế tiếp cho hắn a chứ cứ mò mẫm trong bóng tối mãi thì cũng không ổn.

............

Gần như các thành viên trong bộ hoàng thân quốc thích tụ tập nơi quảng trường rộng lớn có 1 bức tượng "thần" to lớn, là 1 con rồng, trông rất trang nghiêm cùng mạnh mẽ.

Tất cả thành viên tham dự đều có mặt đầy đủ.

Toàn trường im lặng....

Fran đọc diễn văn hùng hồn, âm thanh như theo ma lực mà vang vọng trong đầu mỗi người, người nào kẻ đó đều như vô hình chịu 1 luồng áp bách từ những câu nói kia...

Băm chặt chán chê mê mệt, im lặng có gió, gió nhiều thành bão.... truyền thuyết chém gió hóa bão là có thực...

Cơ mà vẫn là phải khổ 2 cái lỗ tai thôi, không nghe không được a.

Rồi cái gì đến cũng đến.

Phần tế thần cùng kiểm trác thiên tài của đế quốc.

Trừ những người không tham gia lui ra khỏi phạm vi xung quanh bức tượng 1 khoảng khá xa thì toàn bộ đứng lại.

Ít nhất phải đến cả ngàn người tham gia lần này.

Từ chiến vương tới đấu đế...

Đại đa số thì là chiến vương và chiến hoàng.

Đấu đế thì cũng chỉ có 5 kẻ khác.

Cũng chỉ nhìn thấy Fran ra hiệu sẵn sàng sau đó vái vái bức tượng kia 3 cái thì cả bức tượng như tỏa ra 1 luồng hào quang cũng như áp lực bắt đầu lan tràn ra xung quanh khu vực.

Có những kẻ bị sốc vì bất ngờ mà quỵ xuống bất tỉnh.

Không dừng ở đó, luồng áp lực tỏa ra cũng ngày càng mạnh, ánh sáng cũng như trở lên thuần khiết hơn, ngày cành bành trướng.

Số lượng kẻ đứng vững thì giảm xuống nhanh chóng.

Ngoại trừ hắn thì toàn bộ chiến vương đều bị loại khỏi.

Nhìn Yasuo có hơi ung dung thì Fran có hơi bất ngờ...

" Chiến vương thôi sao.... thằng nhóc, thú vị lắm...."

Cũng chẳng còn bao lâu, nhưng cũng chỉ còn lại 6 người vẫn còn trụ vững.

Yasuo cũng gây bất ngờ cho chính đối thủ cạnh tranh... cùng gia quyến bọn họ.

"Hộc..."

Luồng sáng lóe lên, dường như bắt đầu hình thành 1 dáng người không thể nhìn thấy rõ nhân dạng, nhưng khí tức thì lại bất ngờ đẩy lên khiến 1 người không kịp phản ứng ngã xuống đành bỏ cuộc.

Giật mình, đó là phản ứng chung của đa số người thấy.

Trừ khi có những việc quan trọng... thì thần long mới xuất thế a, trước tới giờ, việc bọn họ chứng kiến xuất thế còn ít hơn gặp Hoàng Kim thể rất nhiều, nhất là như lần này a.

Yasuo cũng có hơi giật mình, nhưng khóe miệng lại kéo lên như nở nụ cười....

1 người khác như thể hơi xuống sức, nhưng cả người như ẩn như hiện long hình, cả người cũng cố bộc phát lên khí thế của mình, nhưng cũng chỉ miễn cưỡng chịu được thêm 3 phút trước khi bị phản ngược lại, khóe miệng trào máu...

Số lượng còn lại giảm xuống... chỉ còn lại 1 mình hắn, những người kia lựa chọn bỏ cuộc thay vì chơi liều như thanh niên trước đó.

Chính Yasuo cũng chịu áp lực không nhỏ rồi, 2 chân có hơi run run vì chống đỡ lấy...

Hắn không có bỏ cuộc...

"Vẫn chưa đủ sao....

Hự..."

Bất ngờ, hắn bị ép mạnh xuống, 1 chân khuỵu xuống, 1 tay chống đất.

" Chẳng lẽ bỏ cuộc sao....

Liều ăn nhiều..."

Vốn ra thì hắn đã là kẻ thắng cuộc, nhưng tình hình cho thấy thì "bài kiểm tra" chưa có kết thúc a...

Biết đâu vị thần này có... ý tứ đối với hắn thì sao...

Nhưng sự thực là vậy, khí áp còn mạnh hơn trước đó nhiều, vượt qua tầm chịu đựng của đấu đế thông thường rồi.

Khẽ lau vết máu trên khóe miệng, hắn cố gượng dậy, cả người cũng dần kéo lên khí chất của hắn.

Siêu Saiyan, Huyết Nhãn, Móng Rồng, cả 3 thứ đều được hắn sử dụng, nhưng Hắn không thể kiểm soát được việc hóa hình hoàn toàn với Móng Vuốt a, nhưng dù chỉ là 1 tay thôi cũng đã tốt lắm rồi.

Nộ khí có vàng, có tím,... sát khí có, bá khí có... nhưng cảm giác vẫn chưa đủ để chống chọi lại với nguồn áp lực kinh người kia.

" Không còn cách nào sao....

Không...!!!"

"Tinh linh,... nếu ta dùng Tự Bào Tẩu của Robest thì sao... "

"Có thể, nhưng chính áp lực phản lại cũng lớn hơn khi có Robest rất nhiều..."

"Được rồi... mặc kệ......... Tự Bào Tẩu..."

Nơi hắn đứng dần dần như muốn nứt ra rồi lõm xuống như cái hố, khí thế hắn cũng tràn lên cực điểm chống chọi lại.

Luồng ánh sáng chói mắt bao phủ lấy khu vực xung quanh hắn...

"Thú vị....!!!"

"Phốc...."

THần thì vẫn là thần, dù sao hắn cũng chỉ là 1 chiến vương nho nhỏ, dù thế nào cũng không thể đánh bại... cái hắn muốn, chỉ là muốn gây ấn tượng 1 chút, có lẽ sẽ có cơ hội a.

Nhưng mà...

Yasuo phun ra 1 ngụm máu.

Cơ thể đến giới hạn không chịu nổi thêm, cùng với tác dụng phụ của TỰ Bào Tẩu kia khiến hắn ăn phản phệ nặng hơn nhiều.

Cả người căng cứng, cảm giác như muốn phồng lên như 1 quả bong bóng vậy.

Đến 1 chút cử động hắn cũng không thể.

" Kết thúc rồi sao...."

Nhưng cũng chính lúc này nguồn áp lực từ bên ngoài biến mất, thay vào đó là 1 cô gái....

Nhưng hắn cũng chẳng còn hơi đâu mà quan tâm nữa.

Nộ khí vẫn cứ bốc lên, cả người hắn cứ phình ra...

Vô lực... là lần thứ 2 hắn bất lực, không thể làm gì.

Nhắm mắt xuôi tay,... nhưng không cam lòng... hắn chưa có muốn chết như vậy....

"AHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHH"

Gào thét lên cùng sự bùng nổ của tất cả sức mạnh trong người như muốn phát tiết hết ra, Luồng khí tỏa ra kinh người, như muốn chấn thiên bạt địa....

"Dừng lại được rồi đó...."

Thanh âm dễ nghe vang bên cạnh tai...

1tay để trên vai hắn, cả người Yasuo biến mất luồng khí cuồng bạo kia

Cả người hắn vô lực đổ xuống nhưng được cô gái đỡ lấy...và còn hưởng diễm phúc mà không hề hay biết...

...

Thất bại...

Hắn cũng đã quá tự tin vào khả năng của mình sao...

Hắn cũng quá chủ quan rồi a, đối phương là thần, đâu phải để chơi đâu, 1 kẻ như hắn có thể chống đỡ lâu như vậy cũng đã tốt lắm rồi...

Nhưng nó chưa phải điều hắn muốn...

Quảng cáo
Trước /202 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Không Tỉnh

Copyright © 2022 - MTruyện.net