Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Ngày biến thành đêm, mặt trời bị mặt trăng nuốt trửng, xung quanh không gian này chỉ còn lại bóng tối, một thứ bóng tối ma mị và đầy quỷ dị.
Bigmom một tay giữ Shanks trên tay ánh mắt đăm chiêu nhìn lên bầu trời, dự cảm bất tường trong lòng nàng càng ngày càng lớn, hiện tượng nhật thực này Bigmom chỉ có thể đọc trên sách cổ ghi lại, nàng thân là Tứ Hoàng đã trải qua vô số sóng gió vô số cuộc chiến nhưng rốt cuộc vẫn chưa từng được tận mắt nhìn thấy hiện tượng thần bí và đáng sợ này.
Nhật thực trong sách cổ chính là điểm đại xui, nhật thực ở thế giới này đi cùng với tai ương cùng xui xẻo, truyền thuyết nói rằng siêu cấp đế quốc trong lịch sử cũng bị hủy diệt bởi một đêm nhật thực như vậy.
Tiếp theo Bigmom cũng chẳng thể di chuyển được nữa rồi, ánh mắt vốn đang mang theo vài phần lo lắng liền chuyển thành sát khí bởi nàng phát hiện trong màn đêm này có những cái bóng đang di chuyển với tốc độ không tưởng.
“Lại là cương thi ư ?, cương thi ở tầng 6 sao có thể nhanh như vậy ?”.
Nàng tự hỏi nhưng rất nhanh những bóng đen kia đã trả lời cho nàng, bọn chúng đã cho nàng đáp án, những bóng đen kinh dị này tuyệt đối không phải cương thi.
Trong màn đêm chỉ nghe thấy một tiếng gió lướt qua, một cái miệng đưa tới cùng với cặp hàm sắc nhọn như quái thú cắn thẳng vào một bên vai của BigMom.
BigMom chỉ nhẹ nhíu đôi lông mày nhưng cũng không có bất cứ phản ứng gì đặc biệt, khi cái đầu kia cắn xuống thì lập tức bị chặn lại bởi tường không gian của nàng có điều ngay lập tức BigMom phải biến sắc, không gian bảo vệ của BigMom cho dù chỉ vô cùng hời hợt tạo ra nhưng muốn phá hủy nó thì không phải chuyện dễ dàng vậy mà chỉ có thể ngăn cản con quái vật kia chưa đến nửa giây đồng hồ.
Lúc này Bigmom căn bản không kịp có bất cứ phản ứng nào, muốn tránh ra cũng không còn kịp nữa, cả cánh tay mảnh mai lập tức biến thành thuần một sắc đen, Haki vũ trang được khởi động toàn bộ, tiếp theo rất đơn giản, cái miệng đỏ lòm ngoạm thẳng vào tay Bigmom.
Máu chảy xuống, là máu của Bigmom. Hàm răng sắc nhọn kia thực sự đáng sợ đến cực điểm, nó không thể cắn đứt lìa cánh tay của Bigmom nhưng cũng đủ để làm nàng bị thương, đối với một Tứ Hoàng mà nói đây căn bản là điều không thể chấp nhận được.
Bigmom mặc kệ cái hàm vẫn ngoạm vào cánh tay mình, cả người bước lên một bước, trong cái thân hình mảnh mai kia là một sức mạnh kinh khủng, cánh tay của Bigmom như một thứ lợi khí giết người cắt đôi cả thân hình con quái vật vừa tấn công, máu bắn lên tung tóe như những đóa hoa giữa màn đêm u tối.
Thân là Tứ Hoàng có uy nghiêm của Tứ Hoàng, bản thân Tứ Hoàng chính là đại diện cho sự vô địch một vùng trời, bản thân Bigmom đương nhiên cảm thấy không thoải mái khi bị thương vì những thứ như vậy.
Sau khi hạ thủ được con quái vật dầu tiên thì không khí xung quanh lập tức trở nên lạnh lại, trong bóng tối nương theo mùi máu tanh truyền ra khắp hư không càng ngày càng có nhiều ánh mắt đỏ xoáy về phía Bigmom, không biết rốt cuộc có bao nhiêu con quái vật đang bao vây nàng.
Vô số tiếng gầm thét vang lên để rồi lại tiếp tục có những bóng đen như muốn cắn nát thân thể Bigmom, đương nhiên những bóng đen này trong mắt Bigmom vốn không là gì cả.
Bigmom nhếch miệng đầy coi thường, mái tóc dài tung bay trong gió, hai chân đạp vào hư không, khí thế của vị Tứ Hoàng biển cả này không giữ lại chút nào như cuồng phong bạo vũ.
“Rác rưởi – Không Gian Toái”.
Một cái nắm tay lại không gian xung quanh lập tức xuất hiện vô số vết đổ vỡ không khác gì những cú đấm cảu Râu Trắng năm xưa, chỉ một đòn khiến toàn bộ xung quanh BigMom không còn lấy một đối thủ nào, một chiêu duy nhất đập tan toàn bộ hư ảnh đang lao tới thành phấn vụn.
Lần này sau khi ra tay xong Bigmom cũng chưa hề thu lại khí thế, ánh mắt của nàng vẫn nhìn thẳng vào một điểm đen nơi phương xa, ở đó cũng đang có một ánh mắt khóa chặt Bigmom lại, ánh mắt của một con dã thú săn mồi.
Loại ăn mắt này tuyệt đối không đơn giản, đã không biết bao nhiêu năm tháng trôi qua Bigmom mới lại được nhìn thấy thứ ánh mắt này, ánh mắt coi nàng là con mồi để truy đuổi, để cắn giết.
Ngay cả khí thể như trời như biển, ngay cả một đoàn huyết tinh cực nồng xuất hiện trên người Bigmom cũng không thể dọa nổi con dã thú kia, điều này nói lên nó quả thực rất mạnh, nó ít nhất có tự tin để coi Bigmom là con mồi.
“Thú vị, ánh mắt này ta thích”.
Một câu nói duy nhât sau đó Bigmom liền quay người rời đi, tốc độ của nàng cực cao cho dù mang theo cả Shanks đang trên lưng thì cũng không bị chậm lại một chút nào.
Thấy con mồi của mình chạy trốn quái vật trong bóng tối kia cũng di chuyển, nó lướt đi trong bóng tối tạo ra những ánh lửa màu đỏ rực sáng cả một góc trời, dưới ảnh lửa lung linh trong màn đêm u tối mới có thể giúp Bigmom dễ dàng nhận ra hình ảnh của con quái vật kia, một con mèo lửa khổng lồ, điều đặc biệt nhất nó có đến ba cái mắt cùng năm cái đuôi, ba cái mắt đen nhánh như chính màn đêm này vậy.
Bigmom đương nhiên không phải là sợ chiến nàng chỉ là đang lo lắng, trong mắt Bigmom cảnh vật hiện nay tuyệt đối không đúng, đầu tiên là đám quái vật kia, về sức mạnh mà nói Bigmom đương nhiên không cần để mắt đến nhưng chỉ riêng tốc độ cùng lực cắn kia thì tuyệt đối không phải cương thi bình thường có thể theo kịp hơn nữa hiện tượng nhật thực trên bầu trời lại càng khiến cho Bigmom lo ngại.
Bigmom không quên sau lưng mình còn Chaos, còn Lucky Roo và đặc biệt nhất là Luffy chưa kể một Shanks trên lưng, nàng tuyệt đối không thể biết được nếu lúc này mình bị tấn công thì ở nơi khác có như vậy không, Bigmom mặc kệ con mèo lửa ba mắt sau lưng điều mà nàng quan tâm nhất hiện nay chính là an toàn của Luffy.
Tam Nhãn Hỏa Miêu (Mèo lửa ba mắt, đặt tên này cho nó mạnh mẽ chút) một đường đuổi theo Bigmom, tốc độ của con hung thú này tuyệt đối cực kỳ đáng sợ, ít nhất Bigmom toàn lực di chuyển cũng không thể nào dứt được nó ra, nó đi đến đâu là cả một phương trời rực cháy đến đó, ánh mắt của nó lúc nào cũng nhìn chằm chằm vào Bigmom cứ như muốn ăn tươi nuốt sống nàng vậy.
..............
Bigmom bị tấn công bất ngờ nhưng đây không phải là người duy nhất, lúc này cuộc chiến xảy ra trên toàn bộ hòn đảo Rafael này, nơi nào có người thì nơi đó cũng có chiến cuộc.
Đảo Rafael có thể coi như một mê cung khổng lồ nằm ngang, mỗi khu vực lại bị một bức tường ngăn cách, mỗi lối vào lại có nhiều lối ra khác nhau, mỗi lựa chọn một lối ra thì lại đi đến một khu vực bất đồng gặp những việc bất đồng nhưng hiện nay nó không còn nữa.
Toàn bộ đảo Rafael trở thành một mảnh bình nguyên rộng lớn, một hòn đảo khổng lồ không có bất cứ vách ngăn cách nào đồng thời trên hòn đảo hiện nay ngập tràn vô số quái vật quỷ dị đáng sợ, bọn chúng có thân thể không mạnh nhưng lại có sức sát thương cùng tốc độ lớn kinh khủng, tất nhiên ở trên đảo Rafael này chỉ cần cẩn thận sẽ không một ai phải sợ bọn chúng, điều làm người khác phải sợ hãi lẫn lo lắng chính là những dị vật khác.
Trước mặt Minato cùng Ah-ran hiện nay quả thật tồn tại một dị vật như vậy, Tam Nhãn Hỏa Miêu đuổi theo Bigmom cũng chính là dị vật, sức mạnh của mỗi dị vật đều đáng sợ cực điểm, những thợ săn thực sự trên mảnh đất này, đương nhiên ở quần đảo Rafael hiện nay thân phận kẽ đi săn cùng bị săn phi thường lỏng lẻo, bất cứ lúc nào cũng có thể bị thay đổi bởi thứ mà bọn chúng đi săn cũng là những con quái vật không thua không kém mình.
Nhật Thực với Minato một kẻ xuyên việt mà nói thì cũng không phải hiện tượng ghê ghớm gì nhưng cũng là phi thường hiếm gặp ít nhất khi mà hắn còn sống ở trái đất cũng chưa một lần được nhìn thấy nhật thực, hắn chỉ có thể quan sát trên mạng mà thôi. Đương nhiên bản thân Minato cùng Bigmom lúc này đều có một dự cảm không lành, một dự cảm phi thường đáng sợ.
Cảm giác lo lắng này đã xuất hiện trong lòng Minato từ sự việc tiến vào Hoa Quốc giải cứu đám người Luffy, cứ ngỡ cái cảm giác này cũng hoàn toàn biến mất sau sự kiện đó nhưng rốt cuộc một lần nữa lại xuất hiện cùng với hiện tượng nhật thực này.
Minato lúc này đột nhiên cảm thấy có một bàn tay ấm áp đầy mảnh mai nắm lấy tay mình, ánh mắt của hắn nhu hòa nhìn sang bên cạnh ở đó Ah-ran cũng nhoẻn miệng cười nhìn hắn, Ah-ran cũng có cảm giác giống với Minato, tuy rằng hai người không còn tồn tại liên kết sinh mạng nhưng thực sự trong lòng Ah-ran cũng cảm thấy không hề yên tâm một chút nào, trống ngực của nàng đập liên hồi.
Ah-ran vốn theo chủ nghĩa lạnh lùng, cho dù trời có sập bản thân nàng cũng chưa từng một lần nhíu mày, cho dù có việc gì xảy ra bản thân nàng cũng chỉ làm việc tốt nhất có thể chứ tuyệt đối không bao giờ lo lắng cũng chẳng bao giờ cam chịu, đây chính là lần đầu tiên nhịp tim của nàng đập mạnh như vậy.
Minato cùng Ah-ran nhìn nhau, ánh mắt của hai người khẽ va chạm để rồi cùng nhau nhoẻn miệng cười, cả hai người đều tin tưởng ít nhất có đối phương ở bên cạnh thì mình tuyệt đối không có gì phải lo lắng.
Dưới mặt đất bên cạnh hai người là vô số xác quái thú bị đánh chết tại chỗ, sau lưng hai người là Lina đang dùng ánh mắt tò mò xen lẫn sợ hãi quan sát tất cả còn trước mặt Minato và Ah-ran là một dị vật, một dị vật kì dị.
Dị vật nói ra cũng không có bất cứ giải thích nào bởi dị vật vốn chưa từng xuất hiện trên thế giới này, điều đáng nói nhất ở đây là sự xuất hiện của dị vật, bọn chúng gần như chỉ chọn những con mồi mạnh nhất để quyết đấu, những kẻ mạnh nhất để tiêu diệt cũng như một thợ săn giỏi nhất luôn tìm những con mồi có giá trị nhất vậy.
Trước mặt Minato cùng Ah-ran là một bức tượng đồng nhân màu tím khổng lồ, nó to lớn đến mức không khác gì một ngọn đại sơn hùng vĩ đang di chuyển, toàn bộ khí thế khóa chặt Minato cùng Ah-ran ở bên dưới, ánh mắt hiện lên sắc đỏ đầy yêu dị.
Minato cùng Ah-ran đều là lần đầu tiên nhìn thấy sinh vật này có điều trong hai người tuyệt đối không có ai sợ nó cả, đây là hai nhân vật trong hàng ngũ mạnh nhất thế giới này, bọn họ có sự tự tin cùng cường đại của cường giả, một sự tự tin mà không kẻ nào có.
Minato nhè nhẹ buông tay Ah-ran ra sau đó cứ như không nhìn thấy bức tượng khổng lồ đang tiến về phía mình càng ngày càng gần, hắn đưa một tay ra cầm lấy chiếc cằm nhọn của nàng, một nụ hôn nhẹ lướt trên đôi môi hồng sau đó tiến lên một bước, ánh mắt đầy tự tin cùng cuồng ngạo.
“Ah-ran, giúp anh bảo vệ Lina”.
Ah-ran đương nhiên gật đầu, nàng lùi lại một bước dõi theo bước chân nam nhân mình, trong ánh mắt ngập tràn tin tưởng, Ah-ran là một người nữ nhân cực kỳ cường đại hơn nữa nàng luôn tự tin vào bản thân mình nhưng nàng lại càng tự tin vòa Minato hơn, bản thân Ah-ran còn hiểu về Minato hơn cả bản thân hắn hiểu hắn, nàng biết tiểu tử năm đó lần đầu tiên gặp nàng bị nàng ép cho không nói được câu nào đã sớm vượt qua mình rồi.
Bức tượng khổng lồ di chuyển rất chậm nhưng mỗi bước chân của nó lại mang theo uy lực khiếp người, bản thân Minato có thể cảm nhận được sự chấn động của toàn bộ đại địa theo từng bước chân nó di chuyển, trước áp lực khổng lồ mà bức tượng khổng lồ kia mang lại thì Minato đương nhiên không thể để cho nó tiến lên tiếp, bởi sau lưng hắn vẫn còn hai nữ nhân.
Muramasha lại rút ra khỏi vỏ đao, tiếng kiếm ngân dài đồng thời mang theo thứ sắc đỏ đầy huyết tinh, thứ sát khí kinh thiên động địa như tu la địa ngục chỉ thuộc về một mình bản thân nó, nắm lấy Muramasha trong tay Minato lại càng thêm tự tin, khóe miệng nhếch lên sau đó chém ra một kiếm.
Một đường kiếm khí khổng lồ hình bán nguyệt phá không mà ra, một kiếm chém ra cả một vùng trời, tia kiếm khí này phải nói là cực kỳ khổng lồ, một kiếm nhắm thẳng vòa đầu bức tượng khổng lồ chỉ là khi kiếm khí của Minato cắt thẳng vào cổ nó chỉ có ánh lửa lóe lên chứ tuyệt đối không tồn tại sát thương thực chất.
“Lợi hại, thân thể phòng ngự không ngờ có thê rmanhj mẽ đến mức kia”.
Minato cũng không ngại khen tặng bức tượng khổng lồ đang tiến đến, cũng chẳng ibeets có nghe hiểu được lời nói của Minato không khi ngay sau khi hắn dứt lời thì bức tượng liền thay đổi hình thái, hai chân của nó cắm thẳng xuống mặt đất, toàn bộ nửa thân dưới đâm rầm xuống mặt đất của hòn đảo Rafael như một cái máy khoan siêu cấp, nó không lựa chọn tiến lên nữa.
Cái miệng mở ra đồng thời nửa thân trên vô số cái lỗ xuất hiện, thân thể khổng lồ bắn ra vô số mũi tiễn thẳng về phía Minato.
Nhìn thấy hành động của nó Minato cả người lập tức trở thành thể hư hóa, hắn biến vể bản thể Chu Tước của mình, từng mũi giáo xuyên thủng người Minato nhưng rất nhanh cơ thể của hắn lại bắt đầu tái tạo như cũ, nhận thấy những đòn tấn công như vũ bão kia không thể chạm đến mình bản thân Minato đương nhiên càng tự tin, đôi cánh Chu Tước nhè nhẹ rung lên, cả người lao vút về phía trước, lao thẳng về phía dị vật trước mặt mình.
Dị vật như một cỗ máy được hình thành sẵn, không có cảm xúc cũng chẳng biết đau đớn, nó lại càng không có suy nghĩ riêng của mình, nó được lập trình để tiêu diệt đối thủ bằng mọi cách mà cũng như thợ săn dùng mọi cách tiêu diệt con mồi vậy.
Ngay khi thân hình của Minato sắp lao đến người nó cũng là lúc cơ thể nó thay đổi, toàn bộ thân trên nghiêng về phía trước, sau lưng nó chẳng rõ từ bao giờ xuất hiện một cái mặt người khổng lồ thoạt nhìn kinh dị vô cùng cũng chẳng biết có phải Minato hắn gặp ảo giác hay không mà cái mặt cười lại nheehcs môi cười với mình, tiếp theo khuôn mặt kia mở miệng, bên trong nó lại có vô số mũi tiễn bắn ra.
Lại một lần nữa là tấn công tầm xa nhưng lần này lại làm Minato có chút lạnh gáy bởi tốc độ của những mũi tiễn này là siêu nhanh.
Chân đạp Geppou cả người lộn ngược trong hư không, Haki quan sát toàn bộ mở ra vậy mà cũng chỉ có thể thấy những cái bóng mờ mờ ảo ảo.
“Hải Quân Lục Thức Kami-e”.
Thân hình của Minato trên không trung liền biến thành những hình thù kì dị mỏng như một tờ giấy mỏng, chỉ có như vậy mới giúp hắn thoát ra được những mũi tiễn của đối phương, đáng tiếc thêm một lần nữa cũng giống như Bigmom, bản thân Minato không nắm được chút thông tin gì về đối phương.
Tưởng như hắn tránh được những mũi tiễn kia thì một tiếng xé gió lao tới, bàn tay khổng lồ của bức tượng cứ như đang đập ruồi vậy, một tay đập mạnh về phía Minato.
“Hải Quân Lục Thức – Tekkai”.
Minato cũng không chậm mà lập tức đấm ra một đấm, một đấm làm cánh tay khổng lồ bị đánh bật lại còn về Minato cơ thể của hắn liền bị mạnh mẽ đánh bay xuống đất, khoảng cách của hắn cùng dị vật đáng sợ kia lại bị kéo dài một lần nữa.
Tất nhiên mọi việc không chỉ đơn giản như vậy bởi ngay khi Minato chạm đất toàn bộ mặt đất nổ tung, vụ nổ kinh khủng đến nỗi Ah-ran phải lập tức triệu hồi tương băng ngăn cản toàn bộ rung động của vụ nổ, trên khuôn mặt tuyệt mỹ không dấu nổi sự lo lắng.
Những mũi tiễn của dị vật bắn ra không ngờ khi cắm xuống mặt đất lại có thể tự động phát nổ, một vụ nổ trực tiếp thế này thì Minato căn bản cũng không tránh kịp.