Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Việt Nam] Thiêng Liêng (Tập 1): Chuyến Đi Của Cuộc Đời
  3. Chương 29 : Chương 29
Trước /145 Sau

[Việt Nam] Thiêng Liêng (Tập 1): Chuyến Đi Của Cuộc Đời

Chương 29 : Chương 29

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

21

Vòng Tròn Chiêm Bái

Vậy là bắt đầu bằng tiếng chiêng,trống của hai chạ Xưa và TỘ cùng lúc vang lên quyện vào nhau rền rã rồi kết thúc bởi âm thang khủng khiếp của tia sét lạ thường. Chuỗi âm thanh ấy chứa đựng nguồn sức mạnh to lớn và một điềm báo đã truyền đến Rắn Chín Đầu,vượt qua lớp bảo vệ nghiêm ngặt của vòng trụ giới mà lọt sâu vào tận bên trong ĐỀN THÁP TỐI CAO. CHỦ TẾ ĐỨNG ĐẦU ở đó sau khi suy nghĩ và bàn bạc về việc này cùng với ĐẤNG THIÊNG NI NA. Và bà ta có thể tạm an lòng trước sự bình thản của A RA.

Nhưng vẫn còn có điều khiến MO ĐẤT của RẮN CHÍN ĐẦU ấy phải trau mày suốt ngày hôm đó. Là một băn khoăn mà bà ta đã không kịp có cơ hội nói ra. Đó là một khi điềm báo kia đã vươn tới được phương nam này. Thì chẳng vì lẽ gì mà nó không dội ngược về hướng bắc. Chắn chắc là những kẻ đối địch,bọn ngáng đường bên Trâu Vàng cũng đã biết về báo hiệu. Điều này không nghi ngờ gì nữa,điều đáng xem xét vào lúc này là bên đó sẽ có những hành động nào đây. Hẳn nhiên những kẻ đó sẽ không khi nào để mặc cho việc cực kỳ quan trọng này diễn ra trong toan tính của phía bên kia. Bởi thế trách nhiệm của bà ta và các CHỦ TẾ khác ở RẮN CHÍN ĐẦU không hề dễ dàng. Hơn hết là khi các Kì Trường Chay diễn ra triền miên như lúc này.

Cùng khi ấy. Xa về phương bắc,trong Đền THỜ ĐỨNG ĐẦU nằm trên đỉnh núi Trâu Nằm. Ba bà Mo quyền phép hơn hết cõi Trâu Vàng mà người người vẫn gọi đầy tôn kính là các Chủ Tế của Bộ Lạc đang đứng cạnh nhau. Họ cùng nhìn đăm đăm với nét mặt căng thẳng vào cái khoảng hình tròn lớn trên nền nhà trải đầy cát giờ đây bị bắn tung tóe ra phần sàn cao hơn xung quanh.

Đúng hơn là họ đang cùng nhau bàn luận về mùa lúa hòn cuội cực lớn đang nằm giải gác từng chỗ trong khoảng tròn kia. Trên mỗi hòn cuội đều có khắc rõ ràng rành mạnh một kí hiệu lớn. Và trong đầu mỗi bà,cảnh tượng diễn ra vào đúng giữa đêm hôm trước đang hiện lên cùng nhiều ý nghĩ hỗn độn.

Suốt mấy ngày qua,bà Mo Lửa,vị Chủ Tế Bên Phải đứng hàng thứ hai trong ĐỀN THỜ ĐỨNG ĐẦU của Trâu Vàng cùng hai vị Chủ Tế còn lại bước vào thời gian tu tập đầy gian nan của họ. Toàn bộ chuyện này đều xuất phát từ việc làm nông nổi của vài con người trẻ tuổi. Và đêm ấy đến lượt Mo Lửa,người đàn bà có dáng vẻ cao lớn này thực hiện việc tu tập riêng biệt khi hai vị kia tranh thủ nghỉ ngơi một lúc. Họ đã hầu như ở một trạng thái không phải ngủ hay thức suốt ba ngày qua.

Lúc đó MO LỬA đang ngồi một mình trong gian buồng,chìm sâu vào sự chiêm nghiệm. Đột ngột cảm giác ấy bị phá vỡ,đồng thời bà cũng nhận thấy. Dường như toàn bộ nhà sàn chính rất vững trãi của ĐỀN THỜ ĐỨNG ĐẦU này bị rung mạnh. Các tấm mành bị hất lên cao rồi hạ ngay xuống. Việc này diễn ra thật nhanh tựa như đó chỉ là ảo ảnh.

Nhưng không phải,hoàn toàn không phải. MO LỬA biết rõ,cảm nhận rõ hơn mãnh liệt hơn cái gì đó đã đến và ở lại nơi này. Điều ấy thôi thúc bà bật dậy,định đi ra ngoài. Thì một cô nàng Mo trẻ tuổi lao vào bên trong với dáng vẻ hốt hoảng. Cô ta nói rằng bà cần tới Phòng Làm Lễ ngay,đã có điều lạ lùng xảy đến. Không chần chừ Mo Lửa đi ngay. Khi bà ấy vào tới nơi vừa hay hai Chủ Tế còn lại cũng đã có mặt.

CHỦ TẾ ĐỨNG ĐẦU và Chủ Tế Bên Trái đều bị nguồn sức mạnh vô hình tác động đến làm choàng tỉnh khỏi giấc ngủ say. Và ai nhìn vào mặt nhau cũng đều thấy hiện lên một nỗi lo lắng. Rồi họ quay ra nhìn xuống Vòng Tròn Chiêm Bái trên sàn nhà. Họ đã thấy điều mà các Mo trẻ nói với mình.

Rằng vào lúc nào đó họ nghe thấy những tiếng lục cục dữ dội phát ra từ trong Phòng Làm Lễ. Mo trẻ trông coi vội vào xem và thấy mấy Hòn Cuội Thiêng đang tự mình nẩy tưng tưng trong Vòng Tròn Chiêm Bái. Chúng làm cho lớp cát lót trên sàn bị văng tứ tung rơi vãi khắp xung quanh. Đây quả là điều đáng sợ đối với chị ta. Bởi trước nay mấy mùa lúa Hòn Cuội THiêng kia chỉ có thể chuyển động nhờ SỨC MẠNH PHÉP THIÊNG của các Chủ Tế mà thôi. Biết đấy là điều rất bất thường nên chị ta liền quay ra nói với các chị em chia nhau đi báo cho các CHỦ TẾ biết càng nhanh càng tốt.

Khi các Chủ Tế đến thì các Hòn Cuội Thiêng đã nằm im trên nền nhà. Và ba bà đã thấy mặt có kí hiệu của các Hòn Cuội đều đang ngửa lên. Chắc chắn rằng các Hòn Cuội Thiêng tự xoay là ý các ĐẤNG THIÊNG LIÊNG muốn truyền đạt một điều thật quan trọng với họ.

_Đến hôm nay là vừa tròn bảy ngày, hai bà nhỉ?

Bà Mo Nước,vị Chủ Tế Bên Trái với dáng thấp tròn vừa nhìn sang hai người kia vừa nói giọng hổn hển. Có lẽ bà vẫn còn thấy sốc nặng bởi mấy Hòn Cuội Thiêng lù lù trước mắt kia. Hay là do quá trình tu tập đã lấy mất nhiều sức của bà.

_Bà nói đúng. Tròn bảy ngày họ ra ngoài sự trông trừng của ĐỀN THỜ ĐỨNG ĐẦU này. Và lỗi đó thuộc về chúng ta. Còn đáng hổ thẹn hơn nữa,khi mà hợp chung sức mạnh của ba bà Mo quyền phép hơn hết Trâu Vàng này lại. Rồi thì vẫn không thấy được một chút manh mối nào của họ. Chẳng ngờ cuối cùng…

Mo Lửa vị Chủ Tế Bên Phải lặng lẽ đáp. Mắt bà khép lại với những nhịp thở nặng nề. Vậy nhưng khi vừa dứt lời,bà ấy liền mở mắt ra,hơi thở cũng trở nên nhẹ nhõm hơn hẳn. Trong khi ấy Chủ Tế Bên Trái với vẻ mặt nửa vẫn còn lo lắng nửa như đã trút được gánh nặng bấy lâu trên vai cũng lên tiếng.

_Chao ôi, cái chuyện này. Là MỴ NƯA Mi Nương, mọi cố gắng của chúng ta đều tan tành chỉ vì cô gái trẻ ấy. Dẫu biết rằng từ trước tới nay, chưa khi nào có ai trong số ba chúng ta đoán biết được điều gì ở nàng ta. Hai bà cũng như tôi đều chỉ có thể nói . Rằng luôn có một tấm màn bao phủ lấy MỴ NƯA. Mà kẻ ngoài dù là chúng ta đi nữa, nếu không được MỴ NƯA cho phép thì không cách nào xâm nhập vào được. Nhưng lần này, cái điều khó hiểu đó đi xa quá rồi. Chính nó, không nghi ngờ gì nữa. Cái điều bí ẩn này của MỴ NƯA Mi Nương đã cản trở đến cùng nỗ lực lần tìm ra dấu vết của bất kì ai trong số những người đang đi cùng nàng ta. Nói thật, tôi đã nghĩ việc chúng ta bỏ sức ra mấy hôm nay có lẽ cũng chẳng đi đến đâu hết. May mà…hay ít ra sức mạnh đến từ phương nam này cũng đã báo được cho ta một tin mừng rồi…có phải thế không hai bà ?

_Có thể nói là vậy. Trước hết, chúng ta đã thấy rồi. Tiếng sét và nguồn sức mạnh bắt nguồn nơi trời cao của nó đã vượt thoát được ra ngoài tấm màn đang che chắn cho MỴ NƯA Mi Nương và tốp người kia khỏi tầm mắt của chúng ta. Nhờ vậy mà, cuối cùng thì ta cũng tìm ra họ. Đây sẽ là điều xoa dịu sự lo lắng điên đảo của CHÚA TỂ TỐI CAO cũng như TỘC La. Chúng ta đã khiến họ thất vọng rất lâu rồi. Qủa thật…có thế nào ta cũng phải tạ ơn các ĐẤNG THIÊNG LIÊNG đã lên tiếng.

Bà Mo Đất vị CHỦ TẾ ĐỨNG ĐẦU với dáng người gầy gò,trầm tư nói và ánh mắt trĩu nặng suy tư vẫn không dời khỏi Vòng Tròn Chiêm Bái. Bà Mo Nước vừa nghe vừa gật gù. Đợi khi CHỦ TẾ ĐỨNG ĐẦU nói xong,bà ấy hối hả tiếp lời đầy phấn khởi.

_ Được việc này để tôi làm, nhưng cái chuyện quan trọng hơn hết, Điềm Báo mà những Hòn Cuội Thiêng truyền đạt.Về chuyện này thì ta phải tính sao ?

_ Theo tôi thì việc chúng ta báo tin về nhóm người Mi Nương cho La Hầu trước tiên. Dù sao ông ấy cũng đang ở gần đó, ông ấy cần tìm ra và đưa họ trở về yên lành. Lúc này thì việc đó còn gấp hơn là tìm kiếm BA ĐÔN, tôi thật sự cho là vậy. Còn nữa, thưa CHỦ TẾ ĐỨNG ĐẦU...Chắc hẳn không chỉ có chúng ta mà ngay các bà Mo ở nơi gần với tiếng sét cũng đã ít nhiều cảm nhận thấy được nguồn sức mạnh, điềm báo đó. Ta cần phải tỏ cho họ biết cần phải im lặng vào lúc này.

Bà Mo Lửa vị Chủ Tế Bên Phải của TRÂU VÀNG dường như trong thoáng chốc nghĩ ra việc không ngờ đến trước đây nên vội vã lên tiếng với giọng kiên quyết. Những gì bà ấy nói khiến Chủ Tế Bên Trái của TRÂU VÀNG giật nảy mình sửng sốt, hai mắt hết nhìn từ Chủ Tế Bên Phải sang đến CHỦ TẾ ĐỨNG ĐẦU của TRÂU VÀNG này. Hẳn bà ấy vừa sững sờ vừa sốt ruột muốn biết ý của CHỦ TẾ ĐỨNG ĐẦU ra sao. Trong khi đó Mo Đất lặng đi nghĩ ngợi một hồi rồi lập tức dung PHÉP THIÊNG để truyền phát thật ngắn gọn suy nghĩ nhắn của bà đến LA HẦU cũng như các bà Mo của hai chạ Xưa và TỘ. Sau đó bà ấy nói với giọng đặc biệt cẩn trọng.

_ Hai bà cũng rõ như tôi là đã, đang và sắp xảy ra chuyện gì. Lần này thì đúng là đã bắt đầu rồi. Nó thật sự là gắn với chuyện trước đây. Chúng ta và những ai liên quan đều đã chờ đợi điều ấy từ rất lâu rồi. Sự việc sẽ là tốt hay xấu đều là tùy thuộc vào chúng ta có đối phó được với những kẻ đó hay không. Tuyệt đối không thể để cho người được nhắc đến trong điềm báo rơi vào tay của bên kia hay gặp nguy hiểm đến mạng sống. Vai trò của người này và việc mà anh ta sẽ làm là hết sức…Nên Mo Lửa, tôi nghĩ bà cần phải đi đến phương nam một phen.

_Tôi hiểu rồi. Tôi sẽ làm mọi thứ có thể để bảo vệ họ. Nhưng hai bà đã chắc chắn ai mới là người được nhắc đến trong điềm báo hay chưa ? Nếu biết được chắc chắn sẽ thuận lợi cho chúng ta hơn.

Chủ Tế Bên Phải của TRÂU VÀNG nhanh chóng đáp lại giọng chắc nịch.

_ Đáng tiếc điềm báo chỉ cho ta biết rằng có người như thế đang mang sứ mệnh liên quan đến sự sống còn của muôn loài trên mặt đất này. Và kẻ đó chính là người đã tạo ra âm thanh kêu gọi tiếng sét. Nhưng cùng lúc đó đã có hai âm thanh được đánh lên,chúng quyện vào nhau. Vì thế chúng ta không thể nào phân biệt được anh ta là ai trong hai người đó. Tôi và các bà chỉ còn cách chờ đợi ở chính con người đó mà thôi.

CHỦ TẾ ĐỨNG ĐẦU của TRÂU VÀNG ngửa mặt nhìn lên mái của gian phòng mà nói. Giọng bà khi đó toát lên nỗi lo lắng và sự thất vọng ghê gớm. Nhưng rồi bà lấy lại vẻ bình tĩnh quay ra nhìn hai bà Chủ Tế còn lại. Qua ánh mắt,bà dường như muốn chuyền tin tưởng rằng bằng sự đồng lòng thì họ sẽ làm tốt việc trọng đại này. Sau đó bà ấy đi ra khỏi Phòng Làm Lễ và hai người còn lại cũng sửa soạn cho chuyến đi dù gần hay xa của mình.

Quảng cáo
Trước /145 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Vong Linh Chủ Tể Chi Khai Cục Nhất Chích Tiểu Khô Lâu (Vong Linh Chúa Tể Bắt Đầu Từ Một Con Tiểu Khô Lâu

Copyright © 2022 - MTruyện.net