Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Việt Nam] Thiêng Liêng (Tập 1): Chuyến Đi Của Cuộc Đời
  3. Chương 87 : Chương 87
Trước /145 Sau

[Việt Nam] Thiêng Liêng (Tập 1): Chuyến Đi Của Cuộc Đời

Chương 87 : Chương 87

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

69

MẶC ĐỒ CƯỚI

_MỴ NƯA MI NƯƠNG ơi, MỴ NƯA MI NƯƠNG à. Trời đã sắp muộn rồi, MỴ NƯA gắng giậy đi mà. TRÂU VÀNG chúng ta sẽ không kịp ...

MI NƯƠNG đang ngủ bỗng nhiên nghe thấy bên tai có tiếng gọi. Nàng từ từ hé mắt và nhìn thấy trước mặt là một già,hai trẻ. MI NƯƠNG nhanh chóng nhận ra người vừa nhẹ giọng nói vừa khẽ vỗ lên cánh tay của mình là bà vợ của của GIÀ CHẠ ĐỨNG ĐẦU TÀ XO,ở cạnh bà một bên là người con dâu một bên là CHIA PAO. Ba người họ đang cùng chăm chú nhìn MI NƯƠNG bằng những cặp mắt đầy mong chờ. Bởi vậy người hãy còn chưa hết nhức mỏi nhưng MI NƯƠNG cũng gượng nhỏm dậy,may có CHIA PAO cập rập nhào tới đỡ một tay nên cũng không đến nỗi khó khăn. Nhưng cất tiếng vẫn là một nỗi nhọc nhằn với nàng.

_Mọi người chắc là…tới...tới để giúp ta lo chuyện của buổi cưới hỏi ? _ MI NƯƠNG run rẩy nói.

_Đúng vậy đấy, thưa MỴ NƯA. Chúng tôi biết MỴ NƯA còn rất mệt nhưng có nhiều chuyện phải làm, thật không chậm chễ được. _ Bà vợ của TÀ XO gấp gáp đáp lời với nét mặt hiều hậu.

_Vậy nhờ mọi người...chúng ta mau mau thôi.

MI NƯƠNG vừa khẽ cười với ánh mắt buồn man mát nhìn ba người kia vừa nói giọng mỏng mảnh rồi gượng đứng lên,tựa người vào CHIA PAO. Vợ con của GIÀ CHẠ ĐỨNG ĐẦU ở CHẠ RŨ này thấy thế liền gật đầu với MI NƯƠNG rồi vừa quay ra nhìn nhau vừa thở ra một cái không giấu được vẻ mới trút xong nỗi lo lớn. Ngay lúc này chị con dâu vội vã nói.

_ Thế thì mẹ con mình đi sắp nước cho MỴ NƯA tắm chứ ạ.

_Ừ, mẹ con ta đi thôi. Hai người theo sau nhé.

Vợ GIÀ CHẠ TÀ XO vừa gật đầu nói với con dâu cùng MI NƯƠNG và CHIA PAO vừa đi nhanh ra khỏi buồng,chị con dâu cũng hối hả bước theo. MI NƯƠNG nghe xong cũng quay sang nhìn CHIA PAO,hít một hơi rồi nhẹ giọng bảo.

_Chúng ta đi thôi.

CHIA PAO rối rít gật đầu,tay giữ chặt lấy người MI NƯƠNG rồi đỡ nàng bước từng bước đuổi theo mẹ con nhà TÀ XO. Vất vả một phen thì hai người cũng đã vào tới gian buồng nơi mẹ con nhà GIÀ CHẠ ĐỨNG ĐẦU của CHẠ RŨ sắp đặt để MI NƯƠNG tắm rửa,thay đồ cưới. MI NƯƠNG và CHIA PAO trông thấy chị con dâu đang hối hả lấy thùng gỗ múc nước từ cái chum đất nung đổ vào một cái bồn to bằng gỗ. Trong lúc đó bà mẹ đẩy thêm củi vào bếp đang để một nồi đồng chứa đầy thứ nước tỏa ra mùi thơm ngòa ngạt đang bắt đầu sôi. MI NƯƠNG ngần ngại cất tiếng.

_MI NƯƠNG này thật đã làm hai người vất vả rồi. Lúc trước hẳn là hai người cũng lo liệu cho em gái MI NA của ta rồi. Em ấy...khi đó ra sao, có thể kể cho tôi biết chăng ?

_Vất vả thì đúng là vất vả rồi. CHẠ RŨ của chúng tôi trước nay đã khi nào nhiều việc như mấy bữa rồi đâu. Nhưng được cái đông vui chưa từng thấy, sao ngờ chạ chúng tôi có ngày lại được đứng ra làm đám cưới cho con gái của CHÚ́A TỂ TỐI CAO, lại không phải chỉ một mà những hai người cơ chứ. Còn về MỴ NƯA MI NA thì ...

Chị con dâu vừa tiếp tục múc nước đổ vào bồn gỗ vừa nói với giọng nói cùng nét mặt cực kì hớn hở. Chị ta không để ý thấy mẹ chồng vừa nghe thấy vậy liền quay người lại nghiêm mặt trừng mắt nhìn mình một cái rồi quay sang nhìn MI NƯƠNG với ánh mắt thương cảm mà cất giọng trần tình.

_Cái con bé này, ăn với chả nói. MỴ NƯA MI NƯƠNG bỏ qua cho nó. Mọi chuyện chạ chúng tôi làm cũng chỉ là góp chút sức mọn cho TRÂU VÀNG thôi. Ai nấy đều biết đám cưới lớn chưa từng có ấy sẽ đem lại cuộc sống yên lành cho rất nhiều người.Còn MỴ NƯA MI NA thì...cô gái nhỏ này có bồn chồn thật nhưng cũng rất hiểu chuyện.Lại có nhiều người bên cạnh chăm sóc cô ấy, MỴ NƯA MI NƯƠNG đừng quá lo lắng mà hại đến đứa bé trong bụng. Chuyện gì xảy ra thì đã xảy rồi.Mà nước được rồi, MỴ NƯA vào để chúng tôi hầu tắm.

_Được, ta hiểu ý tốt của bà, nhờ mọi người vậy.

MI NƯƠNG nhẹ giọng đáp lời vợ của GIÀ CHẠ ĐỨNG ĐẦU TÀ XO rồi với sự giúp đỡ của CHIA PAO nhanh chóng trút bỏ váy áo bước vào ngồi gọn trong bồn nước. Vợ của GIÀ CHẠ ĐỨNG ĐẦU TÀ XO thấy thế lại thở hắt ra một cái nét mặt bà cũng mềm mại trở lại. Bà vừa bắt đầu cùng với CHIA PAO lấy khăn lau người cho MI NƯƠNG vừa nói với con dâu.

_Con về buồng của ta bê cái thạp đồng đã sắp sẵn mọi thứ lại đây.

_Vâng, vâng.

Con dâu lúc nãy bị mẹ chồng tỏ rõ ý trách móc còn chưa hết sợ hãi mặt mày tái mét,bây giờ được bà sai xử liền gật đầu lia địa đáp lời rồi vội vã đi làm. Sau khi chị ta rời khỏi thì gian buồng này đột nhiên trở thành nơi cực kì im lắng,chỉ có những tiếng nước rí rách từ khăn tắm rơi xuống. Ba người trong này không nói tiếng nào suốt hồi lâu.

MI NƯƠNG lặng lẽ để hai người kia lau rửa thân thể,hai mắt cũng khép lại. Trông nét mặt của nàng lúc này hững hờ đến nỗi bên ngoài khó biết được trong lòng MI NƯƠNG đang như thế nào. Chỉ có MI NƯƠNG biết rõ lòng mình đau như thế nào khi nghe những lời nói của người con dâu dù sau đó bà mẹ chồng đỡ lại phần nào. Đến cho cùng thì nàng thấy khó chịu,cực kì khó. Nhưng quả thật nàng không thể giận,không thể trách gì được. Ngay câu trả lời về MI NA từ họ thì khi cất tiếng hỏi thật ra MI NƯƠNG cũng biết trước họ sẽ sẽ chỉ có thể nói vậy. Thế mà nàng vẫn không ngăn được mình cất lời để rồi phải chịu đau. Nhưng không sao,rồi nàng sẽ có lời đáp rõ ràng mà thôi. Chẳng phải nàng đang làm thế này là để mau chóng gặp được MI NA sao. Có như vậy thì mọi nỗi đau lúc này có đáng gì.

MI NƯƠNG thầm nghĩ một lúc đến khi nghe thấy tiếng bước chân lại gần thì nàng biết là đồ cưới cùa mình đã được mang tới. Nàng liền mở mắt rồi nhờ CHIA PAO dìu đỡ mà bước ra khỏi bồn tắm. Trong khi CHIA PAO giúp nàng lau người cho khô thì hai mẹ con nhà GIÀ CHẠ ĐỨNG ĐẦU TÀ XO đang lần lượt lấy từ trong thạp đồng ra mấy thứ. Đó là áo yếm màu tím cùng váy trong màu nâu dài tới gót chân. Và họ nhanh chóng vận chúng cho MI NƯƠNG.

Sau đó bà mẹ lấy tiếp ra một chiếc áo liền váy dài đến gót chân có ống tay áo khá rộng bằng lụa màu tím. Nơi ngực áo và cổ ống tay có những đường viền bằng chỉ với hai màu nâu cùng đỏ. Và người mẹ vận nó lên người của MI NƯƠNG. Rồi người con dâu lấy tiếp từ trong thạp ra một chiếc thắt lưng rộng bản có dải buông trùng màu nâu với những đường hình sóng nước màu tím buộc vào ngang eo của nàng. Tiếp đấy tới lượt người mẹ lấy một chiếc nệm cổ áo có vành rộng màu nâu có điểm xuyết những mảng thêu giản đơn với chỉ hai màu đỏ và tím vỗn cũng ở trong thạp đồng ra. Sau đó bà nhẹ nhàng luồn qua đầu MI NƯƠNG đặt nó ngay ngắn trên vai nàng.

Khi hai người họ làm vậy MI NƯƠNG chỉ đứng đấy im lặng cho tới khi họ buộc xong những nút thắt trên hai bên vai của chiếc váy cưới mà nàng đang mặc với tấm khăn choàng màu nâu. Xong hết những việc này ba người đứng quay nàng lúc này cũng đứng im mà nhìn MI NƯƠNG chăm chú bằng ánh mắt có phần mê hoặc. Chợt nhiên bà vợ thốt lên với giọng suýt xoa.

_MỴ NƯA MI NƯƠNG quả đứng với lời ca ngợi khắp chốn gằn xa. Đời tôi chưa từng gặp được ai đẹp bằng MỴ NƯA. Đúng vậy đấy.

_Ôi đến mẹ cũng phải nói…là biết thế nào rồi. Mà đấy là cô ấy còn mặc bộ đò cưới cũ của mẹ đã qua gần trăm mùa lúa cơ đấy. Chứ mà là đồ được người CHẠ LỚN may riêng cho MỴ NƯA thì không biết sẽ còn lộng lẫy đến thế nào mẹ nhỉ ? Có khi là ĐẤNG THIÊNG TAO mà ngắm nhìn cô ấy chắc cũng phải rung động thôi.

Người con dâu thấy mẹ mình ngây mặt ngắm nhìn MI NƯƠNG thật khác với vẻ thường ngày của bà thì chị ta lấy làm thích thú lắm,cười tít mắt,nói giọng rổn rảng .

_Lại cái mồm ăn nói lung tung rồi đấy. Chúng ta không được phép nói ĐẤNG THIÊNG TAO như vậy. Mà bộ đồ này thì thưa MỴ NƯA MI NƯƠNG, đây quả là bộ đồ cũ của tôi. Chuyện của MỴ NƯA gấp quá nên chúng tôi không tài nào may kịp bộ đồ mới bởi mọi thứ đã được dồn vào may đồ cưới cho MỴ NƯA MI NA. Nhưng MỴ NƯA cũng thấy,nó vẫn còn rất tốt. Tôi quả đã coi nó là vật báu mà giữ gìn kĩ càng. Mong MỴ NƯA thông cảm mà châm trước cho.

Bà mẹ bị lời nói vô tư nự của cô con dâu làm cho sực tỉnh vừa vội đập mạnh vào lưng chị ta tỏ rõ ý trách mắng vừa nhìn MI NƯƠNG bằng ánh mắt áy náy mà nói vậy.

Khi nghe những lời của hai mẹ con nhà này dành cho mình thì MI NƯƠNG cũng đang cúi mặt nhìn bộ đồ mà nàng đang mặc với một ánh mắt và nét mặt u tối. Điều đó khiến bà mẹ và đến cô con dâu khi để ý ra được nó đang rất lo âu. Khi MI NƯƠNG ngưởng mặt lên nhìn thấy nét mặt đó của họ,lập tức nàng cố gắng làm cho nét mặt mình trở lại vẻ bình thản và mỉm cười rồi nói.

_Ta hiểu,tình cảnh này sao khác được. Ta thật mừng khi biết là đồ cưới của MI NA được sắp đặt chu đáo. Mà bộ đồ này ta cũng thấy rất đẹp. Chúng ta tiếp tục nốt những chuyện cần làm thôi.

_Vâng chúng tôi làm ngay đây.

Mẹ con nhà này nghe vậy liền cùng nhau gật đầu. Rồi họ nhanh tay người chải và tết tóc cho MI NƯƠNG,người thì lấy từ trong thạp đồng lên một chiếc khay đựng đô trang sức. Lần lượt nơi vành tai của MI NƯƠNG được tra vào bởi một đôi hoa tai hình vành khăn có tua bằng bằng bạc. Cổ nàng được họ đeo vào một chiếc kiềng bạc cùng một chuỗi ngọc bảy màu. Hai bên cổ tay của MI NƯƠNG mỗi bên đeo một chiếc vòng tay bằng đá mã não.Rồi bà vợ của TÀ XO đội lên đầu nàng một chiếc mũ có vành bằng bạc gắn những chiếc lông chim óng mượt màu trắng. Vậy là cuối cùng MI NƯƠNG cũng biết việc mặc đồ cưới của nàng đã xong xuôi. Nàng bước đến trước một cái vại chứa đầy nước trong vắt rồi soi mình vào đó. MI NƯƠNG chăm chú nhìn hình bóng nàng ánh trong nước. Nét mặt nàng hiện rõ một nỗi buồn xa xăm. Xung quanh đã biết ý đứng lại phía sau nên cũng không ai nhìn thấy được điều này.

Qủa thật khi ngắm hình bóng mình thế này MI NƯƠNG không khỏi thấy trạch lòng. Nhưng không phải là do nàng trông thế nào trong bộ đồ cưới cũ kĩ này. MI NƯƠNG thật sự đang thấy nhói lòng khi nhớ đến bộ đồ cưới mà chính nàng đã sắp sắn cho mình. Bộ đồ mà nàng đã mặc trong lúc đưa chân BA ĐÔN ra trận. Bộ đồ ấy nay đang ở tại CHẠ LỚN. Và nàng vẫn còn nhớ như mới hôm qua khi bắt đầu những mũi kim đầu tiên của nó cùng với MI NA và chị MAY MAY. Hai người ấy cũng đã chăm chút cho nó như thế nào. Thậm trí họ còn nói mình tuy sẽ không bao giờ mặc đồ cưới nhưng được nhìn nàng mặc nó hạch phúc làm đám cưới với người nàng yêu sẽ rất tuyệt. Vậy mà lúc này đây bộ đồ ấy có lẽ mãi còn dang dở. Nàng thì đang mặc đồ cưới từng đã của một người khác để lấy một người mà nàng chưa từng nghĩ tới. Còn MI NA thì đâu ai ngờ không những đã mặc đồ cưới mà còn mặc trước nàng. Ba người khi đó so với nay đã khác quá xa rồi. Trớ trêu thay. MI NƯƠNG thầm nghĩ vậy rồi quay lại đối mặt với ba người nhìn nàng bằng ánh mát hồi hộp. Sau cùng thì MI NƯƠNG bình thản.

_Đã tới lúc, đưa ta đến nơi diễn ra đám cưới thôi.

Quảng cáo
Trước /145 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Phu Nhân Nhỏ Quái Chiêu - Chồng Tổng Cà Khịa

Copyright © 2022 - MTruyện.net