Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Việt Nam] Thiêng Liêng (Tập 1): Chuyến Đi Của Cuộc Đời
  3. Chương 97 : Chương 97
Trước /145 Sau

[Việt Nam] Thiêng Liêng (Tập 1): Chuyến Đi Của Cuộc Đời

Chương 97 : Chương 97

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

80

ĐÓN KHÁCH

Những người bên TRÂU VÀNG đến theo đoàn rước dâu đã được PÔ KHUM ĐỨNG ĐẦU của PHƠ RÔM ÁNH SÁNG sắp xếp cho ở tại khu nhà khách nằm chếch về phía bắc của phơ rôm này. Khu nhà bằng gạch đỏ này có từ khi PHƠ RÔM ÁNH SÁNG mới được dựng lên,gồm ba tòa nhà một tầng được nối với nhau bằng những hành lang có mái hiên. Tòa nhà ở giữa là rộng hơn hết và nó quay lưng ra một con rạch lớn.

Trên đường đi người của TRÂU VÀNG đã dần quen với cảnh. Những khung nhà bằng gạch hay những dãy dài nhà sàn bằng gỗ được xây khi thì quay mặt lúc lại quay lưng ra những con sông hay thung,rạch lớn nhỏ ở khắp các phơ rôm của RẮN CHÍN ĐẦU. Họ cũng thấy trên sông ngòi,thung rạch của RẮN CHÍN ĐẦU lúc nào cũng tấp nập thuyền bè qua lại. Rõ ràng là người của TRÂU VÀNG cũng đã đi lại bằng đường sông khá nhiều rồi,nhưng vẫn không nhiều tới nỗi kiểu như ở trên thuyền còn nhiều hơn trên mặt đất như bên RẮN CHÍN ĐẦU này.

MAY MAY cùng với MỴ NƯA MI NA yêu dấu của chị ta cũng như hết thảy chị em của TRÂU VÀNG đều đang ở trong tòa nhà rộng hơn hết quay lưng ra con rạch lớn. Thật ra là MAY MAY giục giã mấy cô nàng nhanh nhẹ trong nhóm cùng chị ta dọn dẹp đâu đấy cái gian phòng mà họ định cho MI NA của mình ở trong khoảng từ nay cho tới lúc đám cưới. Xong xuôi MAY MAY mới quay ra đỡ MI NA từ trên lưng voi xuống đưa vào trong nhà dặn cô gái nhỏ này phải nghỉ ngơi. Chị ta cũng dặn dò hai cô nàng ở lại hầu hạ,chăm nom MI NA cho cẩn thận.

Sau đó MAY MAY cùng những chị em của TRÂU VÀNG còn lại với sự giúp đỡ của cánh anh em của TRÂU VÀNG với người dẫn đầu là CA ĐÔ bắt tay vào tháo giỡ đồ đạc trên lưng voi xuống. Họ khuân chúng vào trong tòa nhà chị em bên TRÂU VÀNG ở. Phần còn lại thì đám con gái tự lo sắp đặt lấy. Đó là các rương,hòm chứa vải lụa,đồ đồng,đồ gốm mà TRÂU VÀNG đã sắp cho MỴ NƯA của mình đem sang nhà chồng bên RẮN CHÍN ĐẦU này để dùng hàng ngày.

Còn nhóm chị em bên TRÂU VÀNG thì mỗi người cũng có một chiếc gùi đeo sau lưng chứa đồ riêng của họ. Và mỗi người đều đã nhanh chóng treo nó lên trên tường phía trên tấm phản dài mà họ sẽ ngủ chung trong những gian phòng lớn. Xong xuôi đâu đấy MAY MAY mới quay ra hỏi hai người đàn bà trông coi nơi này chỉ cho gian bếp cùng đường ra chỗ lấy nước và giặt giũ ở bên bờ con kênh phía sau nhà.

MAY MAY thấy yên bụng và có phần thoải mái bởi nước ở đây rất trong và mát. Chị ta nghĩ rằng có vẻ như con kênh này ít có thuyền bè qua lại hơn so với những dòng kênh,rạch khác. Khi đi mất một lúc mới xuyên qua hết khu vườn để ra tới bờ kênh với những cây dừa nước mọc dải dác,MAY MAY lại trông thấy ở phía xa xa mạn ngược hiện ra trên nền trời xanh là một toàn tháp bằng gạch đỏ cao lớn sừng sững. Nó phải cao gấp ba cũng như rộng gấp ba tòa nhà mà họ đang ở,có điều nó thon dần lên trên, đình nó là mái bằng.

Từ khi vào RẮN CHÍN ĐẦU tới nay MAY MAY đã bắt gặp mấy lần những tòa tháp trông từa tựa vậy chỉ là nhỏ hơn hẳn. Và chị ta biết rằng đấy chính là những ĐỀN THÁP nơi thờ phụng các ĐẤNG THIÊNG LIÊNG của RẮN CHÍN ĐẦU và các MO trông coi chuyện thờ phụng này đang ở. Sẵn nghĩ đến chuyện đó MAY MAY thuận miệng cất giọng cũng như nét mặt toát nên vẻ tò mò của chị ta mà hỏi bà già bên RẮN CHÍN ĐẦU trông coi khu nhà khách này.

_Kia chắc là ĐỀN THÁP của RẮN CHÍN ĐẦU các bà rồi nhỉ ? Mà nó to quá, MAY MAY này từ dạo đặt chân lên RẮN CHÍN ĐẦU đã thấy qua mấy cái mà chưa cái nào lớn tới vậy. Liệu ở PHƠ RÔM ÁNH SÁNG này với lại RẮN CHÍN ĐẦU có cái nào to hơn nó nữa không hở bà ?

_Đúng rồi, đó là ĐỀN THÁP của RẮN CHÍN ĐẦU bọn ta, là ĐỀN THÁP TỐI CAO. Thế chị chưa nghe tới nơi đó bao giờ sao ? Chao ôi, thật là...ở đây cũng như toàn cõi RẮN CHÍN ĐẦU làm gì còn ĐỀN THÁP nào lớn bằng ĐỀN THÁP TỐI CAO chứ. Đó là nơi ĐẤNG THIÊNG NA NI của bọn ta tu tập mà lại.

Bà già của RẮN CHÍN ĐẦU gật đầu rồi vừa trợn tròn mắt vừa lớn giọng tỏ ra không vừa ý mà đáp lại MAY MAY. Còn MAY MAY thì nghe thế xong mặt mũi như nở ra đầy vẻ hớn hở mà cất giọng rộn ràng.

_Ô là thế sao ? Thế thì hẳn ĐỀN THÁP này thiêng lắm đây, là thiêng hơn hết ở RẮN CHÍN ĐẦU các bà ấy nhỉ. Vậy thì hay rồi, bữa nào, mà sớm thôi, có khi ngay buổi mai...Chị em bên TRÂU VÀNG chúng tôi sẽ mang đồ lễ tới xin với CÁC ĐẤNG của RẮN CHÍN ĐẦU, nhờ cậy vào sức mạnh các ĐẤNG che trở cho MỴ NƯA MI NA.

_ẤY ấy, không được. Tôi là nói cho chị em biết trước. ĐỀN THÁP TỐI CAO này, thiêng thì rất là thiêng. Còn mà nơi thiêng liêng hơn hết ở RẮN CHÍN ĐẦU này thì bọn thấp hèn như tôi đây chẳng dám nói bừa. Chỉ là người TRÂU VÀNG các chị xin vào đâu còn xét chứ không vào trong ĐỀN THÁP TỐI CAO được. Trong RẮN CHÍN ĐẦU cũng rất ít người được bước chân vào đó nữa là. Đó nơi ở của ĐẤNG THIÊNG NA NI chứ phải đùa đâu.

Vừa nghe MAY MAY dứt lời là bà già bên RẮN CHÍN ĐẦU từ ngẩn ra tới hồi nháo nhào xua tay,lắc đầu mà nói giọng căng thẳng. Bà ta rõ ràng là lo sợ cái ý mà MAY MAY vừa mới đưa ra. Rồi trong khi MAY MAY hãy còn đang sửng sốt trước dáng vẻ cùng lời đáp của bà già bên RẮN CHÍN ĐẦU. Thì bà già này đã hối hả bước quay lại khu nhà khách. MAY MAY vẫn còn chưa thông suốt hết nỗi khó hiểu trong lời nói về ĐỀN THÁP TỐI CAO kia nhưng cũng đành vội vã đuổi theo bà già.

Về tới khu nhà là MAY MAY chúi mặt ngay vào bếp. Chị ta miệng nói,tay làm sắp đặt cho mấy chị em của TRÂU VÀNG cùng mình nấu nướng. MAY MAY muốn bữa ăn đầu tiên trong PHƠ RÔM ÁNH SÁNG này phải thật tinh tươm ngon lành để bù đắp những khó nhọc suốt quãng đường đi tới đây.Trong khi các chị em của TRÂU VÀNG đang quây quần dọn mâm ăn cơm thì MAY MAY đang ở bên cạnh MI NA ép cô gái trẻ này ăn hết đồ ăn trước khi nằm xuống ngủ tiếp. MI NA rõ ràng là vẫn còn rất mệt và thèm ngủ sau một đêm lo lắng cho chuyện sức khỏe của MAY MAY.

MI NA nhỏm giậy,dụi mắt rồi ngẩy ngơ không biết mình đang ở đâu nữa. Chỉ rõ một điều là cô gái nhỏ thấy mình đang nằm trên một chiếc sập lớn,có trải đệm lông chim trắng muốt êm ái cùng rất nhiều gối và một tấm chăn mỏng,hết thảy đều bằng lụa trắng. Chiếc sập được bao quanh bởi một chụp màn.

MI NA vén màn nhìn ra phía trước thì thấy đây một gian phòng bằng gạch khá rộng rãi với những đồ đạc bằng gỗ được sơn phết đơn giản. Mơ màng một thoáng nữa cô gái trẻ này đã nhớ ra đây là trong nhà khách của PHƠ RÔM ÁNH SÁNG ở RẮN CHÍN ĐẦU mà đoàn đưa dâu của TRÂU VÀNG mới tới vào buổi trưa. Rồi nàng cũng nhớ tiếp là lúc đó sau khi gắng ăn hết phần thức ăn chị MAY MAY đem tới là nằm xuống ngủ luôn.

MI NA bắt đầu đoán rằng lúc này là chiều hay tối rồi. Nàng toan đứng giậy chạy ra ngoài đi tìm MAY MAY và mọi người xem họ đang làm gì rồi cùng góp tay vào. Ngay lúc đó hai cô gái của TRÂU VÀNG ở với MI NA lúc trưa đã từ phía bên trái của gian phòng nhào đến. Họ trông đều còn ngáy ngủ và một người hớt hải cất tiếng.

_MỴ NƯA MI NA đã giậy rồi ạ. Vậy bọn em sẽ đi sắp nước để MỴ NƯA tắm cho người thoải mái nhé.

_Đúng rồi để em đi báo với chị MAY MAY một tiếng rồi nào là sẽ sắp nước tắm rồi bữa tối cho MỴ NƯA.

Người còn lại hồ hởi tiếp lời. MI NA bỗng nhớ ra lời dặn đi dặn lại của MAY MAY. Rằng lúc này nàng trở thành MỴ NƯA của TRÂU VÀNG rồi thì phải cho ra dáng,ở RẮN CHÍN ĐẦU càng phải chú ý hơn không được như trước đây nữa. Vậy là MI NA đành ngồi nguyên trên sập vừa gật đầu vừa cất tiếng khá nhỏ.

_Vậy nhờ hai chị.

Sau đó khi một trong hai người này đi khỏi,người còn lại vẫn ở bên cạnh MI NA. Cô gái này liền đi rót một cốc nước mang đến cho nàng uống. MI NA vừa chầm chậm uống nước vừa chỉ còn biết ngồi đợi mọi người sắp xếp cho nàng. Qủa thật suốt mấy ngày nay trên dọc đường đi từ TRÂU VÀNG sang RẮN CHÍN ĐẦU này,mọi người trong đoàn từ MAY MAY và CA ĐÔ cho đến hết thảy anh chị em của TRÂU VÀNG đều tỏ ra rất kính cẩn trước nàng. Dẫu vậy MI NA vẫn chưa quen với chuyện nàng được người ta chăm nom hầu hạ sát sao như thế này. Nhưng không quen thì biết làm sao,thấy mình chỉ ngồi một chỗ chẳng được phép động chân động tay vào chuyện gì thì cô gái nhỏ này cũng đành vậy thôi. Rồi nàng cũng thấy MAY MAY bước vào cùng với cô gái vừa rồi. Chị ấy nhào đến ngay bên MI NA mà ân cần nói.

_MỴ NƯA MI NA yêu dấu của tôi đã dậy rồi thì đi tắm nhé. Nào tắm cho rửa hết bụi đường,hết vất vả của chuyến đi chứ nhỉ ? Xong đâu đấy thì MỴ NƯA ăn tối nhé, đồ ăn nấu vừa miệng lắm.

_Vâng, em nghe theo lời chị...nhưng mà em đâu có vất vả như mọi người đâu.

MI NA vừa ngước đôi mắt to tròn vừa cất giọng ngoan ngoãn lại thấy ẩn chứa niềm áy náy. Thế rồi MI NA liền theo MAY MAY cùng hai cô hầu gái đi qua một cánh cửa bước vào gian phòng bên phải gian phòng mà nàng đang ở. Gian phòng này theo người trông coi khu nhà khách thì chính là nhà tắm riêng. Ở giữa nền nhà có một cái bể cao đến đầu gối bằng đá xanh,bên trong đổ đầy nước. Với sự giúp đỡ của MAY MAY và hai cô hầu kia,MI NA nhanh chóng đã ngồi ngâm mình trong bể nước ấm. Trong khi MAY MAY tự tay lấy khăn lau rửa cho MI NA thì hai cô gái kia đứng ở một bên. MI NA thấy không thoải mái cho lắm nên khẽ bảo.

_Chị cho hai chị này về nghỉ đi, trông họ vẫn mệt lắm. Chuyện này tự em làm được mà.

_Thôi được rồi. MỴ NƯA MI NA của tôi lúc nào cũng vậy, chỉ biết nghĩ đến người khác. Hai cô nghỉ đi, có tôi ở đây rồi. Từ sau MAY MAY sẽ chiều theo ý MỴ NƯA, để họ ở ngoài,cần gì thì MỴ NƯA gọi thôi. Vậy được chưa nào. Còn bây giờ thì cứ để tôi làm nhé.

MAY MAY lắc đầu,chép miệng nói rồi một tay liền xua xua để cho hai cô hầu kia rời khỏi phòng tắm. Lúc sau tắm rửa xong xuôi,MI NA được MAY MAY sửa soạn cho một bộ váy áo màu xanh nhạt nhẹ nhàng rồi cùng chị ta quay lại phòng ngủ sau đó ra sảnh lớn của tòa nhà ở đó có một chiếc sập. Trên sập có trải thảm dệt và một cái mâm bồng cỡ lớn bày các bát đĩa đều theo kiểu mâm bồng có chân đế. MAY MAY cố ý dùng toàn các loại bát đĩa có sẵn tại khu nhà khách này cũng là của RẮN CHÍN ĐẦU để MI NA dần quen với việc dùng chúng. Cũng là để hai người đàn bà của RẮN CHÍN ĐẦU trông coi khu nhà khách này nhìn vào hài lòng vì thấy người TRÂU VÀNG đã vui vẻ dùng đồ đạc của RẮN CHÍN ĐẦU.

Sau khi được tắm rửa quả thật MI NA thấy trong người thoải mái nên ăn rất ngon miệng. Nhìn nàng thế MAY MAY mừng lắm,mặt mày chị ta hớn hởn hẳn ra. Đúng lúc MI NA ăn xong,hai cô hầu kia đang mang mâm bát đi thì từ bên ngoài thấy có tiếng huyên náo. Đó một nhóm người lạ đang đôi co gì đó với cánh an hem của TRÂU VÀNG ở ngoài sân. MAY MAY liền đi đến cửa,lớn tiếng hỏi.

_Có chuyện gì thế các anh em ?

_À, là chị MAY MAY. Xin chị ra đây. Có người bên RẮN CHÍN ĐẦU tới muốn gặp MỴ NƯA MI NA của TRÂU VÀNG chúng ta đấy. Nhưng CA ĐÔ này đang không biết nên làm sao cho phải.

Tiếng CA ĐÔ ôn tồn vọng vào khiến MAY MAY nghe mà sửng sốt đến giật mình một cái. Rồi chị ta lật đật chạy ra. Trong lòng MAY MAY cũng đang bối rối là phải làm thế nào tiếp theo. Nhưng dù thế nào cũng phải xem họ là ai,đến muốn gặp MỴ NƯA của TRÂU VÀNG là bởi lẽ gì. Ai dè đâu chị ta đang vừa mới đi ra tới hiên nhà thì một cô gái trẻ đã từ ngoài sân lao vào đâm sầm vào chị. Và MAY MAY bị ngã cái oạch xuống sàn nhà trong khi dương to mắt,mặt ngệt ra nhìn chằm chằm cái người vừa mới va vào chị ta.

Cô gái trẻ tuổi chắc cũng ngang với MỴ NƯA MI NA này cũng đang sững lại một lại nhìn chị ta chằm chằm. Nhưng rất nhanh sau đó cô gái trẻ khá xinh xắn vơi gương mặt hơi góc cạnh,đôi mắt hơi xếnh với chân mày hình vòng cung này đang vừa nhìn MAY MAY với ánh nhìn toát lên niềm hối lỗi vừa cúi xuống lấy tay nhanh chóng kéo chị ta đứng lên. Vừa dốc hết sức để kéo tấm thân béo tròn khá là nặng của MAY MAY lên,cô gái vừa cong bờ môi lên ríu ran mà nói.

_Xin lỗi nhé. Ta náo nức quá lên mới thế,ai bảo cái tay CA ĐÔ kia cứ chặn ta lại không cho vào. Mà chị hẳn là người chăm nom cho MỴ NƯA của TRÂU VÀNG nhỉ ? Chị mau dẫn ta đi gặp cô ấy đi.

_Ờ vâng, thì tôi là người chăm nom cho MỴ NƯA của TRÂU VÀNG chúng tôi đây. Nhưng mà cô gái trẻ này,cô là ai mới được chứ ?

MAY MAY vừa đứng lên được đã bị cô gái trẻ náo loạn này nắm chặt cánh tay kéo đi. Chị ta bị sự rộn rã của cô gái làm cho đầu óc quay cuồng,rối tung lên. MAY MAY chỉ biết vừa đi vừa gặng hỏi cô ta. Trong khi đó chị ta cũng kịp nhìn ra cô gái này mặc một tấm vải tím quấn ngang ngực,một chiếc váy từ tấm vải màu đỏ khác quấn quanh thân dưới. Một bên vai cô gái này khoát một tấm đệm vải màu nâu nhạt và nó được giữ cố định bằng một chiếc thắt lưng bằng vàng đính ngọc lấp lánh. Trong khi vải mặc trên người cô ấy rõ ràng cũng làm bằng lụa và được thêu chỉ bằng vàng,chỉ bằng bạc và chỉ màu khác. Rõ ràng cô gái thuộc tầng lớp trên,có khi còn là thuộc dòng dõi cao quý của RẮN CHÍN ĐẦU cũng nên.

Trong khi đó rất nhanh đi theo hai người là CA ĐÔ và một chàng trai trẻ lạ mặt. Đó hẳn là người theo hầu và bảo vệ cho cô gái này. Anh ta thậm trí còn giằng co tay đôi với CA ĐÔ một thoáng trước khi MAY MAY và cô gái này lao rầm vào nhau. Và khi MAY MAY cùng cô ta bước vào tới sảng lớn nhìn thấy MI NA vẫn đang còn ngồi trên sập với gương mặt và ánh mắt vừa ngơ ngác vừa lo âu ngó ra cửa. Thế là cô gái trẻ bên RẮN CHÍN ĐẦU vội buông tay MAY MAY ra mà nhào ngay đến cạnh chiếc sập rất gần với MI NA mà vừa cười với nét mặt rạng rỡ vừa rộn rã cất tiếng lảnh lót.

_Đây hẳn là MỴ NƯA của TRÂU VÀNG rồi. Tôi không nhìn nhầm đâu nhỉ ? Xin chào MỴ NƯA, chào mừng chị đến PHƠ RÔM ÁNH SÁNG của RẮN CHÍN ĐẦU chúng tôi. Mà tôi là AI SA, là ÁT KA RA AI SA của RẮN CHÍN ĐẦU, cũng là em chồng của chị trong nay mai đó.

MI NA cùng MAY MAY bị những lời của cô gái trẻ lạ lẫm này làm cho choáng váng,dương mắt nhìn cô ta rồi quay lại nhìn nhau. Ngay sau đó MAY MAY sửng sốt kêu lên.

_Cô...cô là ÁT KA RA của RẮN CHÍN ĐẦU, là em gái của CHÚ́A TỂ TỐI CAO, à phải gọi là CHÚA TỂ TỐI CAO ÔN NẶC sao ?

_Đúng ra thì ta là em họ, mẹ của ta là em ruột của CHÚ́A TỂ TỐI CAO đời trước của RẮN CHÍN ĐẦU. Hay dì ruột của CHÚA TỂ TỐI CAO hiện nay là mẹ của ta đó. Vậy nên hẳn nhiên là ta có thể đến thăm MỴ NƯA của TRÂU VÀNG rồi. Vừa nghe chị đến là ta chạy ngay tới đây ấy.

ÁT KA RA AI SA của RẮN CHÍN ĐẦU vẫn chăm chú nhìn MI NA với một nét mặt cùng ánh mắt đầy tò mò háo hức vừa tiếp tục rộn ràng cất tiếp đáp lại MAY MAY. Khi cô nàng vừa dứt lời,chàng trai trẻ đi cùng liền lặng lẳng giơ lên một mảnh phù hiện bằng vàng và nói.

_Đây là con dấu của dòng tộc CHÚ́A TỂ TỐI CAO bên RẮN CHÍN ĐẦU chúng tôi, mong người của TRÂU VÀNG hãy tin tưởng. ÁT KA RA của chúng tôi chỉ muốn đến thăm hỏi MỴ NƯA của TRÂU VÀNG chứ không hề có ý xấu.

_Đúng rồi. Đây thật là con dấu của dòng tộc CHÚA TỂ TỐI CAO đấy. Người TRÂU VÀNG mà làm gì khó dễ cho ÁT KA RA thì hai bọn tôi sẽ phải chịu tội đấy.

Người đàn bà trẻ hơn trong hai người trông coi khu nhà lớn vội la lớn với nét mặt hoảng hốt,lo sợ. Thấy vậy MAY MAY và CA ĐÔ không bàn mà cùng nhau hô lớn một giọng kính cẩn.

_Vâng, vâng. Bây giờ thì TRÂU VÀNG đã rõ rồi. Chúng tôi xin có lời chào đến ÁT KA RA của RẮN CHÍN ĐẦU.

_Bây giờ thì hay rồi. Ta ngồi trò chuyện với MỴ NƯA được chứ ?

ÁT KA RA của RẮN CHÍN ĐẦU vừa nói vừa duyên dáng ngồi ngay xuống bên cạnh MI NA. MAY MAY đã lấy lại bình tĩnh liền cố tỏ bình thản mà mau mắn cất tiếng.

_Cô kia mau đem nước chè của TRÂU VÀNG lên đây. ÁT KA RA, xin mời NGƯỜI uống thử nước chè nấu của TRÂU VÀNG chúng tôi. Mà…sao ÁT KA RA không cho người tới báo trước để bọn tôi còn biết mà nghênh đón ạ.

_Đâu cần phải rắc rối thế nhỉ, tôi thích thế này hơn. Mà tại sao ư ? Thì AI SA này muốn nhìn xem MỴ NƯA của TRÂU VÀNG là như thế nào mà khiến anh họ của tôi, CHÚA TỂ TỐI CAO ÔN NẶC ấy, muốn lấy cho bằng được dù là...Mà thôi, bây giờ thì tôi hiểu rồi.

ÁT KA RA của RẮN CHÍN ĐẦU gọi là AI SA này vừa xua tay,lắc đầu đầy duyên dáng rồi nói giọng vui tươi,đang nói nàng ta chợt thấy nói không đúng sao đó nên dừng lại rồi nhanh chóng cất lời tiếp. Sau cùng khi nói xong AI SA nhìn MI NA rồi nở nụ một nụ cười tươi rói. MAY MAY vừa nghe vừa gật đầu với AI SA trong khi nhẹ nhàng đem bát nước nấu lá chè dâng lên cho nàng,cuối cùng chị ta cẩn thận lên tiếng.

_Xin mời ÁT KA RA. Mà ý của NGƯỜI về MỴ NƯA của chúng tôi là sao chứ ạ?

_Cảm ơn, nước chè nấu này cũng hay hay đấy. Còn ý ta là MỴ NƯA đây thật là dễ thương nha. AI SA này là con gái mà vừa nhìn thấy đã thích rồi, huống chi anh họ ÔN NẶC. Nhưng mà chẳng hiểu sao anh họ của tôi không ở PHƠ RÔM ÁNH SÁNG đón MỴ NƯA mà lại đi đâu, còn dẫn SÔM MÊ cùng đi chứ. Không biết MỴ NƯA có hay là trước MỴ NƯA thì ta đã có hai bà chị dâu rồi không. Một người là SÔM MÊ, một người là CHIÊNG RÁP...Mà ta thấy quý chị lắm ý, chị MI NA à, từ nay chúng ta vừa là chị em vừa là bạn bè nhé.

ÁT KA RA vừa nhẹ nhàng đón lấy bát nước chè nấu rồi khẽ nhấp môi với vẻ mặt thích thú rồi lại chăm chú nhìn vào MI NA mà vừa cười vừa nói. Khi nhắc tới cái tên SÔM MÊ giọng nói cùng nét mặt của AI SA tỏ ra hơi có vẻ không vừa ý. Nói xong AI SA liền đặt chén trà xuống sập rồi nắm ngay lấy bàn tay của MI NA với một khuôn mặt hơi góc cạnh đang toát lên đầy vẻ thân tình cùng ngóng đợi. MI NA bị vẻ nồng nhiệt của AI SA làm cho mỗi lúc thêm lúng túng đành ngước nhìn MAY MAY nhưng chị ta cũng hơi đờ người ra vào lúc này. Sau đó MI NA bối rối nhìn lại AI SA và rồi hơi ngượng ngùng vừa gật đầu vừa nói.

_Vâng, MI NA cũng...rất vui được gặp chị.

_Tuyệt quá. Nhưng đúng rồi,bây giờ cũng muộn. AI SA đã quấn rầy chị nhiều. AI SA xin phép ra về nhé. Sau này chúng mình sẽ còn rất nhiều dịp gặp nhau. Ta có nhiều chuyện để nói với chị lắm.

AI SA vừa buông tay của MI NA ra liền vỗ hai bàn tay vào nhau với nét nặt cùng đôi mắt hơi xếch ánh lên niềm mững rỡ rất thành thật. Ngay sau đó AI SA đứng bật giật nói thật nhanh với MI NA rồi hối hả lao ra ngoài y như khi hối hả lao vào lúc đầu. Người trai trẻ đi cùng AI SA lặng lẳng cúi đầu chào mọi người rồi vội vã đuổi theo nàng ta. CA ĐÔ sau đó cũng xin phép đi khỏi. Chỉ còn lại MI NA cùng MAY MAY và hai cô hầu gái đang ngơ ngác nhìn nhau và vẫn còn rất ngỡ ngàng về một ÁT KA RA của RẮN CHÍN ĐẦU tên gọi AI SA chợt nhiên tìm đến này.

Quảng cáo
Trước /145 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Baba Làm Vợ Cậu Ấy Sao?

Copyright © 2022 - MTruyện.net