Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Điều gây bất ngờ không phải là tên này gương mặt khá bình thường, mà là hắn tướng đi của hắn lù gù như một lão giã 100 tuổi vậy, lại vô cùng ốm yếu cho dù gương mặt còn quá trẻ, cánh tay trái dường như còn không lành lặn a, có thể thấy nó cong quẹo một cách bất thường, nếu không muốn nói là dị tật cmnr. Không phải chứ, thiếu người cũng đâu cần thuê một tên tàn phế như này đi thi, thành còn chưa kể đến,chứ danh dự Đại Học Viện chắc nát bấy rồi.Điều duy nhất khiến mọi người chú ý, đôi mắt ấy, sâu thẳm và cực kỳ mông lung sự từng trải, dường như của một lão giã thực sự vậy, đôi mắt này, ánh nhìn này, sự lãnh đạm này nhất quyết không phải một tên trẻ tuổi như vậy có thể có được, mà cần qua ngàn vạn khổ luyện, hàng trăm lần vượt sinh tử,.Lờ mờ trong những người có đây, có ba cô gái cảm giác đâu đó một cảm giác có quen biết một chút với đôi mắt này, chỉ có điều đôi mắt này đây so sánh thì hơn “ai kia” quá nhiều.
Thân hình thằng gù kia đi nhẹ nhàng lại tập hợp với hàng ngủ học viên trúng tuyển, hắn cũng là người cuối cùng trong danh sách, thầy hiệu phó Đỗ Minh Long
Dùng một tay áp xuống sự huyên náo ồn ào phía dưới của trăm ngàn học viên, sau đó giải thích về sự lựa chọn của mình:
-“Về top 6 người chắc moin người không ý kiến gì chứ hả??, còn những người còn lại, ta lựa chọn thực sự đều là hợp lý, vì sao hợp lý???, vì năm nay “Tứ Lục Thiên Kiêu” luật tài đã thay đổi, không còn dựa hoàn toàn vào tu vi nữa, mà là dựa vào sự phối hợp các chiêu thức thuộc về các thuộc tính của tu sĩ, có nghĩa rằng mỗi một thuộc tính ta chỉ chọn được 2 đến 4 người mà thôi, và cũng có nghĩa không thể thiếu bất cứ một thuộc tính nào, nếu có thêm biến dị ngủ hành thuộc tính thì càng tốt, ví dụ như Đại Học Viện ta năm nay có 2 học viên thuộc Băng thuộc tính, nhưng một trong đó chưa bình phục sau Đại hôi tranh đấu nên không thể tham gia được, và ngoài ra Đại Học Viện ta tầng tu sĩ còn có một người thuộc Phong thuộc tính, là biến dị ngủ hành tư chất, là người mặt áo xám đằng kia, “ vừa nói Đỗ Minh Long đưa tay chỉ về một thanh niên đứng bên tên gù lưng, hàng loạt ánh mắt hâm mộ hướng về nam tử anh tuấn kia, tà áo phiêu dật bay bay, rất lãng tử phong thái.
Thầy hiệu phó tiếp tục:
-“Cho nên một số người rất mạnh nhưng không đươc chọn đi vì chúng ta phải chọn ra những người tốt nhất trong mỗi thuộc tính, mà số lượng có hạn nên đó là điều tất yếu. “
Đã rõ điểm này không ai nghi ngờ hay phản bác gì nữa, nếu có chỉ là tên lưng gù kia, hắn thuộc cái gì thuộc tính, nếu trong ngủ hành thuộc tính hay băng thuộc tính thì chắc chắn mọi người ở đây phải biết hắn, không lẽ hắn không thuộc những nhóm kể trên, mà thuộc một nhóm nào đó khác nửa sao, tại sao đến giờ Đại Học Viện mới công bố người này.
Như đọc được suy nghĩ mọi người, thầy Đỗ Minh Long tiếp tục giưới thiệu:
-“Người trẻ tuổi này có lẽ mọi người còn chưa biết, hắn đã là học viên của Đại Học Viện chúng ta vài năm trước, nhưng vì tập trung khổ luyện cùng làm nhiệm vụ đặc biệt của nhà trường nên rất ít lộ diện, nay đươc gọi về để tham gia “Tứ Lục Thiên Kiêu”, còn về tư chất hắn có tư chất cao phẩm kim thuộc tính, như để phối hợp với lời nói của thầy Đỗ Minh Long, tên gù vận linh lực một chút, linh vận màu vàng nhàn nhạt xoay quanh người,
Đến đây, nào ai có dám ý kiến ý cò gì nữa, trực tiếp bỏ qua tên gù này,mặc cho hắn chỉ mới tầng bốn sĩ tầng, lời nói của thầy cũng một đống sơ hở, nhưng có kẻ ngu mới đi tra hỏi tiếp, lỡ may đắc tội với người phái sau tên gù, ai mà đỡ được sát kiếp.
Hôm nay tạm thời xong, 3 ngày sau các học viên này phải nhanh chóng thu dọn đồ đạc, tập trung tại đây để cùng di chuyển với ta đến trung tâm đại lục, gọi là thành Cổ Loa, cũng chính là nơi tổ chức “Tứ Lục Thiên Kiêu”,các em lúc này lập tức đi chuẩn bị.
Về phần Băng và Diễm, hai nàng đã chuẩn bị từ trước rồi, nên bây giờ không cần làm nữa, chỉ cần ở với cô Thảo đến 3 ngày sau là đươc rồi, thấy Băng lấy lại tinh thần, Cô Thảo cũng rất cao hứng, ngồi tám chuyện với hai nàng cũng rất nhiêt đến tận nữa đêm.
Giửa đêm, một bóng đến lướt đến ngôi nhà, nơi mà 2 tiểu mỹ nhân rời đi lúc sáng, người này không ai khác là Bão, qua một năm, hắn cũng có cảm giác nhớ một chút ngôi nhà này, đương nhiên nhớ 2 cô gái càng là sâu nặng hơn rất nhiều, nhưng đươc lão tóc bạc dặn trước, hắn phải kiềm chế cảm xúc, nghiêm cấm gặp các nàng cho đến khi thi xong “Tứ Lục Thiên Kiêu”, và đến không đến khi nguy cấp tính mạng thì không đươc lộ ra bản thân, nguy hiểm rình rập hắn nay đã quá nhiều,
Bước tới trước cửa, vẫn là tiếng lá cây đa xào xạc đón chào hắn, Bão cảm giác như hắn có thay đổi hình dạng như thế nào, thì đại thụ này vẫn có thể nhận ra hắn, tay phải nhẹ nhàng đặt nhẹ vuốt ve thân cây, cảm giác thân thiết như lúc xưa tràn về, dường như có một sự che chở bảo bọc lấy hắn, nhưng cho dù giác quan thứu sáu đã tiến triển rất nhiều, vẫn không thể nào cảm nhận đươc gì hơn, vẫn chỉ chỉ là cảm giác thân thiết mà thôi.
Nhưng từ xa xa vang lên một thanh âm, than hâm này hắn biết à, là Tiến, người bạn mà hắn có kết giao và cũng rất thưởng thức:
-“Ta đã bảo là không có tiền mà,không phải nửa tháng trước đã đóng cho các ngươi rồi sao”
-“Hahaha, ngươi đóng chỉ mới 100 đồng, hiện tại vàng còn tăng giá, huống gì thuế, ngươi nói xem có phải không” một tên mặc áo xanh nhạt cười khẩy nói.
Tiến đang té ngồi trên mặt đất, cố gắng lùi lại phái sau:-“Thuế này các ngươi tự nghĩ ra,thuế gì mà thuế phụ thu của thuế chính, liên quan gì tới vàng, ta quyết không đóng nửa, tiền bố để bao gái còn hơn”
Trong nửa năm nay, sau khô hồi phục được một nửa, Lãnh Bội cũng chưa thể tu luyện thuận lợi như xưa, nếu muốn cũng phải đợi thương thế khang phục hoàn toàn, trong thời gian rảnh rỗi, hắn đã nghĩ ra một chuyện rất thú vị, và có lẽ chỉ thú vị với hắn. Lãnh Bội lập ra một tử chức gọi là Lam Hoàng, chuyên đi thu tiền bảo kê của các học sinh vùng tư chất hạ cấp, vì hạ cấp số học viên là vô số nhiều, nên hắn thu đươc vô cùng lớn tiền tài, kẻ nào phản kháng trực tiếp bị đập cho chết đi sống lại, hạ cấp tư chất, lấy đâu ra thực lực mà chống lại bọn ở khi cao cấp này, nếu muốn không phải đóng thuế, chỉ có cách gia nhập đồng bọn, cho nên tổ chức ngày càng đông những tên côn đồ, lưu manh tập trung lại, sức mạnh càng to lớn, lúc này đã không ai dám chống lại bọn chúng nửa, chỉ biết ngậm bồ hòn làm ngọt, cắn răng mỗi tháng đóng 100 đồng cho chúng, 2 tên này cũng là tay sai sĩ tầng tầng 1 thực lực và một tên tầng 4, mặc dù học ở đây 6-7 năm rồi, nhưng hai tên này cũng chỉ là tay sai của Lãnh Bội, học viên năm 2, nhưng có hề sao, đươc đi hà hiếp người khác thế này đã là sung sướng của bọn chúng rồi, trước mặt chúng là một nhóm học viên khu Hạ cấp tư chấp đang bị chặn lai để đòi thuế phụ thu, một loại thuế cực nhảm, đó là thuế phụ thu của thuế chính,???,
Nghe tới đây Bão đã nghe ngứa đít rồi, nhanh chóng phi lại nơi đám người này tập trung, tới nơi đã thấy Tiến bầm một bên mắt, chân một tên thuộc Lam Hoàng đang đạp lên mặt của Tiến như muốn đạp nát đầu nếu không đóng thuế. Mọi người xung quanh càng là không dám phản kháng, bọn chúng là người của Lam Hoang đó, nếu có người dám phản kháng thì cũng phải nhìn lại tu vi bản thân, có ai chỗ này hơn sĩ tầng 3 thực lực??, nếu mà ngon vậy có khi đã lên khu trung cấp ở rồi.
Bão không nói lời nào, thân ảnh từ xa ngoài 20 mét vụt phát đã đến trước mặt tên đang đạp lên mặt Tiến, vung chan một cước thẳng vào ống quyển chân tên kia, trực tiếp đá gãy văng ra chiếc chân từ đầu gối trở xuống, máu tươi đổ xuống mặt Tiến làm hắn sặc xụa, nhưng có kịp suy nghĩ, hắn biết được cứu rồi, nhanh chóng lùi lại đúng cùng với đoàn người.
Tên áo lam đang cười nắc nẻ vì đang chà đạp lên người khác, nhwugn một cảm giác đau đớn truyền đến, chiếc chân đang trụ trên mặt tên yếu kém kia đã nát bét, một bộ phận đoan jduowis đã văng đi xa tít, hắn loạng choạng té ngã trên mặt đất, hét lên đau đớn,
-“aaaaaaaaaaaaaaaaa, ngươi…., ngươi là ai, dám…dám…. Tấn công người của Lam Hoàng”
Tên sĩ tầng tầng 4 càng là kinh nghi, không phải trước giờ ở đây không có ai đánh nổi bọn chúng sao, nay xuất hiên đâu ra một tên bịt mặt lại mạnh như vậy a, dù sao tên kai cũng sĩ tầng tầng 1, mấy người ở khu này cũng không thể một chiêu lấy đi cẳng chân của hắn dễ dàng như vậy được, ít nhất người này không hề thau kém hắn chút nào.Chỉ nghe một giọng nói có chút quen thuộc vang lên:
-“ta ở đây cũng đã lâu, sao không thấy nhà trường đến thu thuế, Lam Hoàng các ngơi muốn thu, chẳng phải muốn thu cả ta sao, nếu ta không đóng, hẳn các ngươi sẽ không tha cho ta, mà các ngươi đánh ta thì ta phải đánh lại, đúng chưa nè??”
Nghe Bão lý luận, mọi người ở đây như cạn lời, nghẹn họng, có cái lý do đó nửa hả trời.
Tên tầng 4 sĩ tầng càng là mắt gân đỏ nổi lên, trước đến giờ còn chưa có ai cà rỡn trước, mặt hắn như vậy a, tầng 4 sĩ tầng đâu phải đễ cho người ta khinh như thế, tay phải rút ra một thanh pháo sáng bắn thẳng lên trời báo tin, miệng cười một tia giảo huyệt, cho dù tên này có mạnh hơn hắn một hai tầng, thì hắn vẫn có thể cầm chân tên này một chút thời gian chờ cứu viên tới.tránh đêm dài lắm mộng, hắn trực tiếp tụ lực, màu đỏ linh vận xoay lượn lờ quanh thân, trên hai tay xuất hiện hoa quả hỏa cầu, to dần như quả bóng, dụng lực ném thẳng vào người đeo bịt mặt kia, nhắm hai hảo cầu sắp chạm đến thân ảnh kia, hắn thầm cười nhạt, cũng chỉ như vậy mà đòi hổ giả vờ mèo sao,có mà chuột giả vờ mèo, ngay tại lcus sắp chạm hỏa cầu, người bịt mặt này lóe lên biến mất, một cỗ áp lực kinh khủng, cùng một cảm giác xuyên thủng lồng ngực truyền đến, hắn hắn xuống, một cánh tay màu đen, một dòng kim loại nung đỏ rực, một luồng hỏa diễm màu máu đang xuyên qua ngực hắn, sức nóng khủng khiếp thiêu đốt sinh mệnh hắn, linh lực trực tiếp tán loạn, ngay cả cơ hội hoàn thủ còn không có, hắn biết hắn lúc trước đoán sai rồi, người này đâu chỉ mạnh nagng ngửa hắn, còn có cánh tay này, dòng dung nham này, luồng hảo diễm này, không phải là kẻ đã chết cách đây một năm trước rồi sao, tại sao có thể xuất hiện ở đây lúc này chứ.
Điều hắn muốn làm nhất lúc này là báo động cho bọn người tiếp viện, không ai có thể là đối thử của tên này mạnh một cách biến thái đâu, miệng chỉ lắp bắp đươc vài chữ:
-“ngươi ngươi….., tại sao còn sống……”, sau đó oặt đầu sang một bên tuyệt mệnh.
Mọi người xung quanh càng là kinh ngạc, một tên sĩ tầng 4 dễ dàng bị giết như vậy, vậy tính ra sĩ tầng tầng 4 cũng quá yếu a, hay là tại tên sĩ tầng bịt mặt này quá mạnh, nhưng trong cơn hoảng hốt, Tiến alf người đầu tiên nhận ra IRON SUIT, cái này hắn không biết đã xem của Bão bao nhiêu lần, cái hắn muốn bắt chước nhất nhưng làm không được
-“Bão???, là Bão sao???, mày còn sống thật hả Bão”
Đến nước này Bão cũng không giấu nữa, tháo khăn bịt mặt, một gương mặt quen thuộc xuất hiện trước mặt Tiến, người bạn có lẽ là duy nhất của hắn tại Đại Học Viện, cứ tưởng đã chết, ai ngờ lại trở về mạnh mẽ như vậy chứ, Bão vẫn mặc áo lá dừa vai rộng,cùng với màn đêm, đã che đi cái lưng gù cùng cánh tay trái tổn thương của hắn, cho dù Bão có sức hồi phục tuyệt đỉnh, nhưng với những vết thương kinh khủng 1 năm trước, hậu quả thực sực nghiêm trọng, đến người cứu hắn còn thất thủ bó tay, hắn đã tính là gì. Vì không muốn bại lộ thân phận nên chỉ dám đưa mặt, cũng may nay là ban đêm, cũng sẽ không có người để ý lắm.
Mọi người cũng đồng loạt nhận ra Bão, đây có lẽ là tấm gương sáng cho môn người tai khu Hạ cấp tư chất này học tập phấn đấu, một người đã lọt vào top 4 người mạnh nhất thể phàm tu vi một năm trước, nếu không bị mất tích môt cách bí ẩn thì cơ hội chiến thắng của hắn là rất lớn.
Không chờ mọi người đến hỏi thăm, 20 thân ảnh đã vụt lao tới, người Lam Hoàng cũng hào phóng quá a, cử ngay 20 người tới chỉ vì một người làm loạn, Bão đâu biết tên lúc nãy mới đầu cũng nghĩ hắn mạnh ngang ngửa tên kia, cũng vì muốn răn đe bọn ở đây nên đã gửi báo động cấp 4 cũng là cấp gần ở cấp 5, cấp báo động lớn nhất của tổ chức,