Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Việt Tộc Khai Giới Tiên Quân
  3. Chương 26 : Không phải là em cần cơ hội sao
Trước /30 Sau

Việt Tộc Khai Giới Tiên Quân

Chương 26 : Không phải là em cần cơ hội sao

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Chương 26: Không phải là em cần cơ hội sao

Tác : Thôn Phu Dã Lộc

.........

Cổng trường phổ thông Nguyễn Tất Thành...

Ngắm dòng người qua lại tấp nập, Trầm tựa người vào lan can bờ hồ đối diện trường, yên tĩnh nhìn cảnh đêm. Kí ức ngồi 3 năm cuối cấp ùa về,nhà hắn tầng lớp trung lưu, dựa vào tài học và tiền bạc, hắn đã thi đỗ vào trường này, điều mà hắn khiến cha mẹ hãnh diện nhất.

Sau khi tốt nghiệp, trải qua nhiều biến cố đây là lần đầu Trầm trở lại thăm trường. Ngôi trường vẫn như cũ đầy vẻ quyền quí, đoạn đường trước trường được chính quyền phê chuẩn làm “đường đi bộ”, tất cả các phương tiện đều không được phép đi trên đoạn đường này, trừ thỉnh thoảng vài chiếc xe sang trọng chở những vị khách “hiểm hách” được phép lưu thông ra...

Có lẽ trong đó có mục tiêu của Trầm, hắn hóng gió và luôn chú ý những chiếc xe qua lại...

Chợt một cô giá khá xinh đẹp đi gần đến chỗ hắn. Cô gái đeo kính ,mặc bộ Lady office váy đen áo trắng, tóc thả dài rất có phong vị.

Khẽ mỉm cười chào Trầm:

“Chào anh”

Trầm gật đầu đáp lễ.

“Xin lỗi đã làm phiền, em có thể đứng chỗ này với anh không?”

“Có thể, em cứ tự nhiên” Trầm cũng không để ý nhiều, vẫn đang tập trung tìm kiếm mục tiêu.

Cô gái khẽ cúi đầu hơi ngượng “ cố lên Trần Lệ Quyên, không việc gì phải ngại, mình chỉ dựa hơi anh ấy một chút, hi vọng có người tốt giúp mình”. Nàng đẩy nhẹ gọng kính cận dày, cẩn thận chỉnh lại tóc,.. hít một hơi sâu ngẩng đầu,vẻ mặt tươi tắn như chào dòng người đi đường.

Ở đây có rất nhiều người như cô, hầu hết đều chờ đợi vận may hi vọng có công tử, danh nhân thành đạt để ý đến, nguyện ý đưa vào tham dự lễ kỉ niệm trường, vận may làm quen các phú hào, quý tộc.. biết đâu có thể “Gà hóa phượng hoàng”.Họ đến đây, ăn mặc dạ hội, chỉ có thể lang thang ngoài cổng trường tìm kiếm vận may.

Trần Lệ Quyên nhờ một người bạn trọ cùng phòng biết được ngày đặc biệt này... cô cũng muốn tìm kiếm hi vọng.. hi vọng cho cả gia đình.

Lệ Quyên đã loay hoay từ chiều đến tận bây giờ, cô khá mệt mỏi, đi trên giày cao gót làm đôi chân cô tê rần.

Khi cô nhìn đến chỗ Trầm, cô để ý rất lâu chỗ Trầm và cô biết cũng rất nhiều người nhìn qua chỗ đó. Phong cảnh chỗ Trầm đứng rất đẹp, thêm cả Trầm vào càng hoàn mỹ bức tranh thu hút mọi ánh nhìn.

Nhan trị của Trầm hiện tại quá cao, khuôn mặt bình thản không vương khói bụi phàm trần, ánh mắt tang thương như trải qua thăng trầm cuộc sống ( Cố Luân công chúa cho hắn trải nghiệm mối tình khắc cốt ghi tâm),ăn mặc hiện đại như một quý ông, thu hút mọi ánh nhìn.

Từ khi thức tỉnh quyền năng, Trầm không rõ sức mạnh mình tăng bao nhiêu nhưng cơ thể hắn sắp max độ hoàn mỹ. Điều này làm hắn cảm thấy quá thu hút sự chú ý khiến hắn khó khăn trong hành động bí mật.

Huệ lão nói đó là lẽ đương nhiên, huyết thống hắn phản bác quy chân về tổ tiên, hấp thu tinh túy 2 tộc Thần nông, Thủy long: Thần nông tộc là bộ tộc sánh vai với tinh linh tộc,mị tộc,dực tộc(thiên sứ tộc) về vẻ đẹp, chỉ khuyết thiếu một chút cương mãnh, mà Thủy long tộc lại bù đắp được điểm đó. Lại tu luyện thủy mộc song hệ thiên hướng hài hòa tự nhiên, dung hòa thiên địa tạo nên khí tức xuất trần.

Nếu “Đẹp” mài ra bán được Trầm chắc chắn bán bớt, quá thu hút, qua khó chịu. Từ lúc hắn đứng đến giờ đã 5 vị tiểu thư tới ngỏ lời mời hắn đi cùng dự tiệc..

Hiện tại đến cô nàng office này, nhưng ngoại lệ không phải mời hắn mà là chờ người khác “ mời”.Trầm nghĩ nên khuyên:

“Tôi nghĩ, em nên thay một bộ váy dạ tiệc sẽ hợp hơn, có lẽ cơ hội sẽ đến”

Lệ Quyên im lặng, đầu hơi cúi thấp lại.

“Anh đẹp trai, cô ta không thể có váy dạ hội đâu; móng tay ngắn ngủn,có vết chai,quần áo cũ phai màu, không có bông tai, nhẫn hay dây chuyền...là sinh viên nghèo muốn đổi đời đây mà, nhưng ít nhất phải có chút tiền vốn..nhìn quá hạ đẳng...” Một vị ăn mặc lòe loẹt trang điểm đậm đang đi đến gần, giọng đầy khinh miệt, thỉnh thoảng lắc mạnh mông ưỡn cao ngực muốn thu hút ánh mắt mọi người.

Lời như cứa vào lòng Lệ Quyên, nàng trầm mặc cúi đầu. Nàng chỉ muốn tìm kiếm một công việc tốt. Cuộc đời nàng là một chuỗi đắng và cay, cha mất sớm để lại 4 mẹ con nàng, cuộc sống cơ cực không làm đôi vai Lệ Quyên mỏi; mẹ nàng cố gắng nuôi nàng hết lớp cấp 3, thi đỗ đại học ngoại thương, tự kiếm việc làm đóng học phí. Cuộc sống bình ổn được 2 năm, mẹ nàng tai nạn lao động liệt 2 chân, cuộc sống bế tắc theo nàng suốt 1 năm này, Lệ quyên nghỉ học tìm việc làm nuôi mẹ cùng 2 đứa em.

Không bằng cấp, xin việc làm tốt thì hầu hết đều đòi hỏi: Thư kí riêng, tình nhân nhỏ, em gái mưa.. Lệ Quyên đành làm việc phổ thông, bán thời gian, làm thêm ca đêm và chậm rãi tìm việc. Cuộc sống ổn định trở lại cho đến hôm trước em nàng gọi điện báo mẹ bị bệnh hiểm nghèo cần một số tiền lớn làm phẫu thuật.

Từ lúc nhận cuộc điện thoại đó, mọi niềm tin của nàng sụp đổ. Trước đến nay niềm tin vươn lên bằng chính đôi tay trí óc chứ không phải thân xác, luồn cúi hèn mọn bị chính đồng tiền đánh đổ ngay khi nàng nhận cuộc gọi. 120 triệu chi phí cho ca phẫu thuật cắt khối u, nàng biết kiếm đâu.

.............

Lệ Quyên càng cúi thấp mặt, khẽ nhìn đôi tay đầy chai xạm, từng giọt nước mắt chảy ra:

“Tôi chỉ muốn kiếm tiền bằng chính đôi tay này thôi mà..sao lại khó thế”

Cô gái ăn mặc lòe loẹt nghe được càng bĩu môi khinh miệt:

“Kiếm?kiếm cả đời vẫn chỉ là hạ đẳng..một con vịt muốn hóa thành thiên nga ít nhất nó phải có điều kiện..nhìn cô như một con vịt gẻ thế này thiên nga nào để ý đến..làm lụng mệt mỏi cả ngày rồi thì lo về mà nghỉ, lại còn bày đặt đến đây..hạ đẳng như cô muốn giới thượng lưu để ý?.. tốt nhất nên đến phố đèn đỏ đứng hay hơn...”

Mụ ta càng nói càng hăng, Trầm cảm giác chỗ này không còn thích hợp, hắn khẽ ngắt lời:

“Bác gái, bác làm vậy khẩu nghiệt lắm..

“Anh đẹp trai..A..cái gì..anh nói tôi là bác gái? Mắt anh bị mờ à..

“A..bác gái cẩn thận, đừng xúc động quá.. ấy phấn rớt ra rồi kìa, a lông mi cũng lung lay sắp rớt..”

“A..”

Có chút hơi tức giận nhưng nghe Trầm khuyến cáo,vị lòe loẹt vội quay mặt, mở túi xách lấy gương, trang điểm lại...

Giải quyết xong bác gái, Trầm quay lại nhìn Lệ Quyên, tay khẽ nâng cằm nàng lên. Nhìn chằm chằm đôi mắt ướt lệ, hắn nở nụ cười sáng lạng:

“Cô gái, em tên gì?”

“Ưm..Trần..Trần Lệ Quyên” Lệ Quyên hơi bối rối, ngại ngùng không dám nhìn thẳng anh đẹp zai trước mặt.

“Oh..tên rất đẹp...Không phải là em cần cơ hội sao...vậy anh cho em một cơ hội”.

Quảng cáo
Trước /30 Sau
Theo Dõi Bình Luận
[Dịch]Khải Hoàn Ca

Copyright © 2022 - MTruyện.net