Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Quân Lịch Hạo đứng nhìn mọi người, anh bất ngờ tiến đến chỗ Chu Quân, sau đó bế thằng bé khỏi Lộ Khiết.
" Tôi cứ nghĩ thư kí An sẽ thay đổi, cậu ta sẽ thức tỉnh khỏi hận thù do chính ba tôi và ba cậu năm xưa gây ra ".
" Nhưng có lẽ tôi đã lầm rồi ".
Quân Lịch Hạo nói, tay lấy khăn ra lau mặt cho Chu Quân.
Cao Bác Văn nắm chặt tay thàng quyền. Quân Lịch Hạo đã biết rõ thư kí An sẽ phản bội mình, cũng biết rõ con người đó đã mất lí trí, sẵn sàng làm đau những người xung quanh bên cạnh mình.
Mọi người đều im lặng, không nói gì.
Tiếng điện thoại của Quân Lịch Hạo phá vỡ bầu không khí, anh đưa tay lấy điện thoại lên, sau đó bắt máy.
[ Ba...ba...làm ơn...cứu mẹ ]
[ Mẹ...mẹ bị đưa đi rồi ]
Tiếng Chu Yết đầu dây không ngừng khóc, hôm gặp Quân Lịch Hạo con bé đã xin số điện thoại anh rồi học thuộc, bây giờ lại giúp ích được cho trường hợp khẩn cấp.
Nghe thấy tiếng em mình, Chu Quân liền đưa tay giật lấy điện thoại khỏi Quân Lịch Hạo:" Tiểu Yết...Tiểu Yết...".
" Bật loa ngoài lên ".
Cao Bác Văn lớn tiếng nói.
Chu Quân liền làm theo, thằng bé bật loa lên.
[ Mẹ...mẹ bị thư kí An đưa đi rồi...ông chú còn bắn mẹ...]
[ Ba...làm ơn cứu mẹ...làm ơn...]
Chu Yết đang đứng trong bồn điện thoại công cộng. Khó khăn lắm mới với lấy được điện thoại và gọi cho Quân Lịch Hạo để cầu cứu.
" Thư kí An...".
" Xem ra cậu ta đã hành động rồi ".
Lộ Khiết đứng dậy, cô tiến đến chỗ Cao Bác Văn.
" Quân Lịch Hạo, anh biết rõ cậu ta sẽ phản bội mình...nhưng không ngăn cản sớm".
" Cuối cùng anh lại làm hại chính người con gái anh yêu ".
...
Thư kí An nhìn Chu Đa Đa nằm bệch dưới sàn, lúc nãy anh cũng cố tình bắn trượt, máu cũng không mất nhiều làm nguy hiểm đến tính mạng của Chu Đa Đa.
" Tại sao?".
Chu Đa Đa nhăn mặt, nhìn thư kí An hỏi.
" Tôi cũng không muốn kéo cô vào chuyện này, nhưng cô là người duy nhất...".
Lúc nãy thư kí An chỉ đưa Chu Đa Đa đi theo mình, còn Chu Yết thì để con bé ở lại. Bởi vì trẻ em không liên quan đến chuyện này.
Lúc đầu anh tính dùng Đồng Đồng, nhưng nghĩ lại...
Trẻ em vô tội mà.
Chu Đa Đa chống tay bò dậy, cô nhìn thư kí An.
" Có phải...cậu cần gì từ anh ấy không?".
" Tôi cần thuốc giải ".
Nếu đoán không sai thì bây giờ tất cả đều hợp tác với nhau cả rồi. Thứ thư kí An cần là thuốc từ Cố Hà Thiên.
Diệp Ý Lan ngày càng nhận đau đớn rồi.
...
Thư kí An gửi tin nhắn đến cho Quân Lịch Hạo, đưa ra điều kiện.
" Cậu ta bảo cần thuốc từ Cố Hà Thiên ".
Quân Lịch Hạo lên tiếng, ánh mắt hướng về Cố Hà Thiên.
Quý Liêm Liêm tiến lên, mục đích của người đàn ông đó là vì Diệp Ý Lan?
" Thuốc?".
Chu Quân và Chu Yết đồng thanh hỏi.
" Có lẽ thứ cậu ta cần là cái này ".
Cố Hà Thiên lấy trong áo ra, đưa lên cho mọi người xem.
" Trước đó có phải cậu đã cho Diệp Ý Lan uống..." Lộ Khiết nhìn về phía Quý Liêm Liêm.
" Phải, Diệp Ý Lan luôn đau đớn nếu không uống loại thuốc này mỗi ngày " Quý Liêm Liêm đáp.
Quân Lịch Hạo nhìn tất cả. Người im lặng nãy giờ chỉ có Cao Bác Văn, gương mặt anh...
Trông có vẻ không vui vẻ mấy!
Cao Bác Văn quay người ra khỏi phòng, anh vừa đi vừa gọi điện thoại.
" Cho người bắt lấy Diệp Ý Lan ".
Nếu như bây giờ thư kí An đang giữ lấy Chu Đa Đa, nhất định sẽ sơ xài về việc bảo vệ Diệp Ý Lan.
Đúng là ba anh nợ An Tiết Đồng, nhưng Diệp Ý Lan vẫn nợ mạng sống con anh và hai năm lưu lạc của cô!
...
Mọi người đến địa điểm mà thư kí An gửi, đứng giữa rừng sâu và bờ vực đằng sau lưng, thư kí An chỉ súng vào đầu Chu Đa Đa.
" Thuốc của cậu cần đây ".
Cố Hà Thiên đưa lên, sau đó nói.
" Có lẽ các người cũng biết rồi ".
Thư kí An nói, nhìn ngang nhìn dọc.
" Phải, chúng tôi đều biết " Lộ Khiết lên tiếng.
" Thả cô ấy ra, thuốc của cậu cần ở đây ".
Quân Lịch Hạo thêm vào, nhìn anh đứng trước mặt mình, Chu Đa Đa không ngờ rằng...
Anh ấy...anh ấy đi lại được?
" Quân Lịch Hạo, đây có phải người mà anh yêu nhất không?".
Thư kí An hỏi.
Khi tìm ra Quân Lịch Hạo, thư kí An đã muốn thủ tiêu lấy người phụ nữ đang trong tay mình và hai đứa nhỏ, để khiến Quân Lịch Hạo ngày càng đau khổ hơn và đổ tội cho Cao Bác Văn.
Cao Bác Văn...
Tại sao từ nãy giờ không thấy anh ta?
Hai chiếc xe khác bất ngờ chạy đến, dừng xe lại, Cao Bác Văn lôi Diệp Ý Lan ra khỏi xe.
" Bác Văn..."
Lộ Khiết bất ngờ quay đầu nhìn anh, Diệp Ý Lan...đang nằm trong tay anh.
Mạc Hạc Hiên cũng không ngờ rằng Cao Bác Văn bắt lấy Diệp Ý Lan được, đến cả Quý Liêm Liêm cũng bất ngờ.
Cao Bác Văn làm sao mà...
Cao Bác Văn anh dường như không nương tay với Diệp Ý Lan, anh nắm lấy tóc của Diệp Ý Lan lôi ngược về sau.
" Bác Văn...dừng tay..."
Lộ Khiết lên tiếng, anh nhìn về phía cô, sau đó nhìn về phía thư kí An.
" Thư kí An, đúng là ba tôi là kẻ xấu gián tiếp cho tổ chức đó ".
" Nhưng người phụ nữ...cô ta không đáng sống ".
Đoàng
Cao Bác Văn không nương tay, anh nổ súng bắn vào tay Diệp Ý Lan..
" Dừng lại...dừng lại...".
Thư kí An kích động, nhìn máu chảy từ người Diệp Ý Lan tuông ra.
Quân Lịch Hạo nhân cơ hội sơ hở này, anh xông đến kéo Chu Đa Đa ra.
Cao Bác Văn đẩy mạnh Diệp Ý Lan phía trước, anh lại nổ súng.
Đoàng
Một viên đạn được bắn ra, là vào chân của Diệp Ý Lan.
Thư kí An tính xông đến, Cao Bác Văn liền đưa súng về phía đầu của Diệp Ý Lan.
" Nếu cậu lao đến...".
" Viên tiếp theo là chí mạng đấy!".