Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Ríu rít... Ríu rít... Tiếng chim hót hoà trong gió Thu. Một chiếc lá vàng rơi từ bao giờ đang đung đưa trên mặt hồ trong veo. Người phàm cũng có thể nhìn thấy từng đàn, từng đàn cá bơi lội...
Đại công tử, Người đã thật sự hồi phục. Đã vừa tròn một tháng, tiểu nhân thật rất vui mừng A Chân thành tâm nói.
Cảm ơn A Chân, ngươi ra ngoài chuẩn bị cho Ta vài thứ này, Ta muốn dạo quanh thư giãn một chút.
A Chân cầm tờ giấy cáo từ rồi đi ra ngoài.
Trong một tháng Huỳnh Thắng giả vờ chưa khỏe để có thể nắm được mọi thông tin trong Gia tộc họ Mã này. Từ khi được hồi sinh trong thân thể này mọi ký ức của Cửu Chân không còn trọn vẹn vì Thức hải bị độc tàn phá.
Điều quan trọng là [Vô Thiên Nhãn] không thể xử dụng được, dù cố gắng thế nào cũng không thể đánh thức được. Nhưng thật may các Võ Công của Hắn đều bình thường. Hiện tại có thể tiếp tục tu luyện Tầng hai Tạo Hoá Thần Châm và vô tình mở được huyệt thứ 12. Huyệt thứ 12 vừa thoát thai thì Hắn cảm nhận được các giác quan như được Tăng phúc thêm dù không rõ ràng.
Gia tộc họ Mã này quả thật xếp loại Thượng lưu. Gia tộc họ Mai không có cửa để so sánh. Giống như đom đốm đi so với bóng đèn Cao áp! Tài nguyên cực kỳ dồi dào. Trong một tháng mà Gia tộc họ Mã cung cấp cho Huỳnh Thắng rất nhiều đan dược và Linh Thạch thượng phẩm nên tu vi của Hắn đã kéo nhanh lên Chân Thánh ba sao đỉnh phong!
Nơi Huỳnh Thắng hồi sinh thuộc Đại Thổ Bắc Vực được xếp hạng thứ 3 trong năm Đại Thổ.
Tại một nơi cực kỳ xa xôi. Có lẽ là ở Ngoại thiên, một bóng hình to lớn ngồi trên ghế vàng trừng mở mắt lầm bầm nói: Nghịch Thiên lại một lần xuất hiện? Thời Vạn Cổ đã xảy ra một lần và vạn năm sau khiến cho Cửu Giới xém bị diệt vong. Điềm Lành hay Dữ?
…
Cửu huynh định đi đâu, chả lẽ huynh không nhớ đến Muội ?
Một thân hình tuyệt sắc, Nàng mỉm cười như cơn gió mùa xuân, nhẹ nhàng mà ấm áp. Nếu để phàm nhân thấy nụ cười này thì bao nhiêu uất hận, buồn phiền cũng tan biến vào hư vô, ma lực cực lớn.
Bích Duyên lao đến ôm Huỳnh Thắng, sắc đẹp của Nàng cũng khiến cho Hắn ngẩn ngơ muốn đi Tù.
Nhất tiếu khuynh thành a!
Lắc đầu vài cái lấy tỉnh táo, một cao thủ đạt Chân Thánh ba sao như Hắn cũng xém bị Ma lực của nàng làm mờ thần trí.
Huynh khác quá, hình như huynh đã mạnh hơn trước rất nhiều. Khi gặp Muội thì Huynh chỉ chảy máu mũi rồi té xỉu nói chi là đứng Bích Duyên lườm hắn nói.
Con lạy Má, thì ra Má dùng tuyệt kỹ có tác dụng Câu hồn khiến ta mất cảnh giác trúng chiêu. Hắn lầm bầm chửi thầm.
Tuyệt kỹ này kết hợp với sắc đẹp hoàn mỹ không tì vết của Nàng thật là quá nguy hiểm đối với nam nhân. Huỳnh Thắng nhận xét.
Cửu huynh định ra ngoài dạo chơi hả? Vậy thì cho Muội đi với.
Không đợi Huỳnh Thắng có đồng ý hay không, nàng kéo tay hắn đi ra cửa Lớn.
Cửu Chân ngươi khiến cho Ta ganh tị. Trong một tháng qua vì để ngươi phục hồi mà Cha đã đổ không biết bao nhiêu tài nguyên cho ngươi. Ta hận, hận tại sao ngươi không cùng với Muội muội của ngươi chết đi. Một bóng nữ tử khuất sau vách tường cắn răng nguyền rủa nhìn theo bóng dáng cả hai người đi xa dần.
Rầm! Quăng cuốn sổ ghi chép của Quản gia xuống bàn Hữu Đạt mặt xám xanh lớn tiếng: Trong 1 tháng trị thương cho Cửu nhi mà nhiều vậy sao? Đan dược sử dụng nhiều thì cái này còn lý giải được nhưng ba ngàn Linh Thạch thượng phẩm thì giải thích sao? Nó mới chân thánh một sao trung kỳ, không thể nào dùng nhiều như vậy. Ngay cả ta là Chân Thánh ba sao đỉnh phong cũng không dùng đến một phần hai. Ta sẽ kiểm tra lại ngươi lui ra đi.
Hắt xì! Sao tự nhiên lại hắt xì, có ai đang nói xấu mình sao?
Bích Duyên thấy Hắn hắt xì thì mỉm cười nói: Chắc Huynh chưa khỏe nên nhìn mấy tiểu thư ngoài đường đẹp nên không dằn lòng được hả.
Không khỏe? Hừ thử đưa 10 em tiểu thư đến đây ta tiếp hết á. Huỳnh Thắng nghĩ thầm mỉm cười.
Hai người vừa đi, vừa trò chuyện như một đôi thanh mai trúc mã khiến các nam tử nhìn thấy điều nổi máu ghen vì tên Khứa này có người yêu như tiên tử giáng trần.
Cửu huynh đã lâu không gặp, Bích Muội thật là có duyên. Một Nam thanh niên Thanh tú tay cầm quạt chào hỏi.
Huỳnh Thắng không có ấn tượng với người này, nhưng hắn vẫn đáp lễ.
Cẩn huynh hôm nay cũng rảnh rỗi đi bách phố, thật sự rất lâu không gặp. Bích Duyên mỉm cười duyên đáp.
Nam thanh niên thanh tú cũng khó tránh bị thất thần bắt gặp nụ cười đó.
Bích Muội càng lúc càng đẹp hơn xưa, đúng là Tiên tử hạ phàm. Nếu cả hai có nhã hứng thì chúng ta đến Sương Lâu uống trà đàm đạo.
Nhìn Cẩn Đang (nam thanh niên thanh tú) đến bắt chuyện hai huynh muội họ Mã. Mọi người xung quanh nhìn Hắn với cặp mắt chán ghét và đầy khinh bỉ.
Một nam thanh niên áo đen nói thầm: tên Cẩn Đang gặp ai cũng khinh thường giờ gặp Họ Mã thì cong lưng mời chào ta khinh.
Hắn làm vậy cũng lẽ thường chỉ có bọn đại gia tộc chơi với nhau, chứ thấp hèn như chúng ta thì Hắn lấy lòng làm gì.
Nhưng Bích Duyên là thần tượng của ta, Nàng vẫn giản dị không phân biệt giàu hèn. Nàng có ra lệnh cho ta làm gì ta cũng không chối từ. Nam thanh niên mập phụ hoạ.
Huỳnh Thắng thì vẫn thản nhiên vì không có hứng thú. Bích Duyên định cất giọng chối từ thì Cẩn Đang lấy trong túi một quả nội đan của ma thú nói: Cửu huynh, Ta nghe nói Huynh gần đây bị thương nên đặc biệt có một món quà nhỏ này xem như thăm hỏi mong huynh không từ chối.
Nhìn Nội Đan trên tay Cẩn Đang có người nhận ra giá trị mặt hàng cũng không phải thèm thuồng: nội đan Thủy Thánh Xà, nhìn màu sắc thì con ma thú này sống trên 2000 năm.
Cầm lấy nội đan Huỳnh Thắng không khách sáo: Cẩn huynh có lòng thì ta nhận vậy khi nào rãnh mời Cẩn huynh ghé thăm nhà.
Cẩn Đang cười tươi nhìn 2 người rồi cáo từ. Nhưng trong lòng rất xót vì để có được nội đan này Hắn cũng hao phí công sức và tiền không ít. Thật ra Hắn chỉ muốn khoe thôi và nghĩ Huỳnh Thắng chắc chắn sẽ từ chối mà ai ngờ lụm thật!
Bích Duyên nhìn Huỳnh Thắng cũng phải trợn mắt. Hắn không quan tâm vẫn thản nhiên cất nội đang vào túi rồi đi tiếp.
Đi qua các con đường lớn, phố nhỏ. Cả hai dừng lại trên một cây cầu lớn bắt ngang qua con sông nhỏ nước trong xanh. Xung quanh là vùng Thảo Nguyên xanh ngát. Nhìn yên bình đến lòng cũng phải thổn thức.
Huynh giống như một con người hoàn toàn khác so với trước đây Muội cũng bất ngờ. Bích Duyên nói.
Huynh khác ở chỗ nào? Muội nói ra xem.
Từ tính cách đến hành động đều khác. Tuy nhiên Muội thích Huynh như vậy hơn. Nàng mỉm cười trả lời.
Nụ cười ấy thật đẹp quyến rũ làm sao. Những chú chim xinh đẹp đang hót thấy Nàng cười cũng phải im lặng, rồi vội vàng bay đi nơi khác như cảm thấy xấu hổ.
Ác, lại dùng chiêu! Mém nữa thì trúng rồi. Huỳnh Thắng chợt thầm thốt lên.
Bích Duyên nhìn Huỳnh Thắng không bị ảnh hưởng gì nên quay đi nơi khác nói: Sau này Huynh có dự định làm gì không? Mà Muội thắc mắc ai là người gây ra cho Huynh bị trọng thương xém chết như thế?
Huynh không biết, khi tỉnh lại thì thấy được Cha và Muội truyền Linh lực cứu giúp trí nhớ của Ta dường như không còn nữa. Huỳnh Thắng đáp lại và hai tay ôm lấy đầu của mình.
Bích Duyên thấy vậy liền đến gần nắm tay Hắn và nhẹ nhàng nói: Muội xin lỗi vì hỏi không đúng lúc khi nào Huynh nhớ ra điều gì thì nói cho Muội biết còn không nhớ nổi thì quên luôn đi. Cũng không sao, đối với Muội chỉ cần Huynh bình an là tốt rồi.
Cả hai như đôi bạn ngồi trò chuyện và thả hồn theo thiên nhiên để tận hưởng không khí yên bình.