Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chương 756
Tại nhà họ Chử.
Đã ba ngày kể từ khi tin tức về cái chết của Chử Chấn Phong được lan truyền.
Tần Hoài An từ từ chấp nhận sự thật này và cố tình gác lại mọi chuyện mà không nghĩ ngợi nữa, mà thay vào đó là tập trung vào con trai Thiên Nam của mình.
Một vấn đề khó khăn đang đặt ra trước mắt cô.
Cô muốn đưa Thiên Nam rời khỏi nhà họ Chử, dù gì thì Chử Chấn Phong đã chết, cô đã không thể thực hiện được lời hứa trước đây là để Thiên Nam nhận anh là bố nó.
Dù rằng, Thiên Nam đã thay đổi cách xưng hô và gọi anh ấy là bó.
Chỉ là bà cụ Chử cố hết sức giữ mẹ con họ lại, còn tỏ thái độ với cô rằng bà ấy hy vọng có thể đề Thiên Nam về nhà họ Chử và trở thành người thừa kế của Chử Thị.
Không chỉ vậy, ngay cả Liễu Giai Tâm cũng đề cập đến chuyện này với cô.
Thiên Nam, suy cho cùng cũng là máu mủ của nhà họ Chử.
Mà Chử Chấn Phong chết rồi, Thiên Nam là con trai duy nhất của anh, và theo gia quy thừa kế của nhà họ Chử thì Thiên Nam nên là người tiếp quản.
Điều này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Tần Hoài An.
Trở thành người thừa kế của nhà họ Chử đồng nghĩa với việc kiếp này Thiên Nam sẽ không bao giờ là một người bình thường. Nhưng thằng bé mới có ba tuổi, những trách nhiệm và gánh nặng như vậy có thể đặt lên vai nó nỗi không đây?
Từ góc độ là một người mẹ, cô ấy sẽ không bao giờ đồng ý.
Tuy nhiên, có một điều cô phải thừa nhận: Về mặt huyết thống, Thiên Nam là người thừa kế duy nhất của Chử Chấn Phong.
Khi nghĩ tới người đàn ông sẵn sàng hy sinh mạng sống của mình để cứu Thiên Nam cũng đủ cho thấy anh ấy xem trọng Thiên Nam thế nào.
Và ngay từ đầu bản thân cũng đã hứa với anh ấy, chỉ cần Thiên Nam trở về an toàn, cô ấy sẽ từ bỏ quyền nuôi con và giao con cho anh…
Để đứa trẻ trở về nhà họ Chử cũng tương đương với việc hoàn thành thỏa thuận với anh ta.
Chử Gia Mỹ trở về trong khi lòng Tần Hoài An đang chiến nội tâm.
Cô vừa cùng bà cụ Chử ăn sáng xong thì Chử Gia Mỹ hùng hùng hồ hỗ kéo vali đi vào.
“Người phụ nữ như cô thật là da mặt dày, nếu anh trai tôi không phải vì giúp cô cứu con trai thì sao phải đuổi Hàn Lệ Thu ra tận biển khơi chứ? Cô đã hại chết anh trai tôi, tại sao lại còn mặt mũi mà sống ở nhà của chúng tôi chứ?” “
Ngay khi Chử Gia Mỹ bước vào cửa, cô ta đã chua ngoa hạnh họe khó dễ.
Vừa nghe thấy thế, Tống Cẩn Dung không khỏi tức giận mắng: “Gia Mỹ, cháu nói xằng nói bậy cái gì vậy?”
Chử Gia Mỹ không chút sợ sệt, ưỡn ngực nhìn Tần Hoài An: “Cháu nói cô ta không biết xấu hỗ, dai như đỉa không chịu đi, cuốn lấy không tha cho nhà chúng ta. Chắc Chấn là ỷ vào việc con trai cô ta là của anh trai cháu nên có mưu mô gì đây!”
Tần Hoài An không vội đáp trả lời của cô ta mà xoa xoa đầu của Thiên Nam, ấm áp nói: “Bé con, con ra sân chơi cùng ông Minh nhé.”
Nói xong cô nhìn lão quản gia, ngầm giao phó.
Chú Minh gật đầu và dẫn Thiên Nam ra ngoài.
Người lớn cãi nhau không nên để con trẻ chứng kiến.