Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chương 793
Sáng sớm hôm sau, hai người đến tập đoàn Chử Thị.
Hôm qua có báo cáo rằng phát hiện trong thuốc do tập đoàn Chử Thị sản xuất có chứa thành phần không hợp quy định, những người đã sử dụng thuốc đều liên tiếp gặp phải các triệu chứng không khoẻ.
Ngay sau khi tin tức được đưa ra, đã gây ra một sự náo động mạnh mẽ.
Chuyện này đã gây nên tác động mạnh đến nền công nghiệp sản xuất dược phẩm của tập đoàn Chử Thị.
Hai cha con Vương Bách Điền đều nghĩ rằng hôm nay chắc Chấn họ sẽ thấy những kẻ gây rối vây quanh cổng tập đoàn Chử Thị.
Nhưng mà…
Mọi việc vẫn diễn ra như thường lệ!
Mỗi một nhân viên ra vào cửa tập đoàn Chử Thị đều bước dồn và vẻ mặt rất tự nhiên.
Vương Thanh Hà nhìn thông tin trên điện thoại di động, dần dần nhíu mày.
Độ thảo luận sôi nổi về vần đề dược phẩm của tập đoàn Chử Thị ở trên mạng dường như cũng đang dần lắng xuống…
Vương Bách Điền cũng nhìn thấy nội dung trên điện thoại di động của cô ta, thận trọng nhắc nhở: “Đã xảy ra chuyện gì sao? Chúng ta còn vào đó nữa không?”
Vương Thanh Hà nhìn chằm chằm cánh cổng tập đoàn Chử Thị ở đẳng xa, tay nắm chặt lại thành nắm đấm, bắt đắc dĩ nói: “Dù sao cũng đã tới đây rồi, nhất định phải lấy lại tiền!”
Vương Bách Điền thấy vậy cũng biết không thể lùi bước, nhanh chóng nồi gót Vương Thanh Hà đi vào.
Hai cha con bọn họ bước vào cánh cửa tập đoàn Chử Thị, tiền thẳng đến phòng làm việc của chủ tịch tập đoàn trên tầng cao nhất.
Trên đường đi, người của tập đoàn Chử Thị nhìn thấy nhưng không ai ngăn cản.
Tuy rằng có chút kỳ quái, nhưng cũng khiến hai người họ đoán già đoán non… Có vẻ như dáng vẻ bình tĩnh kia chỉ là do tập đoàn Chử Thị thể ngoài mặt vậy thôi, nhưng thực tế bọn họ đã bị chuyện ngày hôm qua làm cho quay cuồng.
Bằng không, từ lúc bọn họ vào tập đoàn Chử Thị đến lúc đứng bên ngoài văn phòng chủ tịch, sao không có ai quan tâm đến bọn họ chứ?
Phán đoán này càng khiến cho Vương Bách Điền và Vương Thanh Hà có thêm lòng tin.
Đương nhiên là tập đoàn Chử Thị càng hỗn loạn lại càng tốt.
Hai cha con họ vừa chuẩn bị xông vào văn phòng chủ tịch thì cánh cửa đang đóng chặt đột ngột mở ra.
Từ một giọng nói trầm ấm quen thuộc vang lên: “Để bộ phận quan hệ công chúng chỉnh sửa lại thông tin của sự việc ngày hôm qua và tổ chức một cuộc họp báo ngay sau đó.”
Đồng thời, một bóng người cao gầy đi đầu bước ra khỏi đó, không thèm nhìn lại và ra lệnh cho trợ lý phía sau.
Ánh mắt của hai cha con Vương Thanh Hà đồng loạt nhìn vào khuôn mặt lạnh lùng và nghiêm nghị như tạc kia, ngay lập tức hóa đá!
*Chử Chấn Phong!”
Cả hai cha con họ gần như đồng thanh hét tên cái tên đó. Giọng điệu run rẫy của họ cho thấy lúc này bọn họ vô cùng kinh ngạc và sợ hãi.