Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Khi Lâm Phong thông báo Hải Phi Tư một vị thuộc hạ của hắn từng đến qua Bích Thủy Hàn Đàm, vị tam hoàng tử điện hạ của Lãnh Nguyệt đế quốc này lại cũng kiềm chế không được tâm tình cuồng hỉ, đương trường liền nhảy lên, một trận lớn thiên ân vạn tạ cách thức quý tộc.
Lâm Phong mổ hôi mãnh liệt, văn hóa truyền thống Trung Quốc đã ăn sâu lấy trong lòng hắn quả thật là đối với cái gọi là lễ nghi quý tộc của cái thế giới này một chút cũng không thích, nghe ca ngợi cùng cảm tạ của vị tam hoàn tử điện hạ này, hắn chỉ cảm thấy gai ốc cả người đều nổi lên.
Sau khi cuồng hỉ, Hải Phi Tư mới vẻ mặt hâm mộ hỏi: "Thủ hạ của lĩnh chủ đại nhân thực đúng mãnh tướng như vân, ban đầu ta đối với tìm kiếm Huyền Âm Thảo lần này cũng không báo bao nhiêu hi vọng, nếu quý thuộc hạ từng đến qua Bích Thủy Hàn Đầm, nghĩ ra chắn chắn cũng rất không nhỏ, không biết lĩnh chủ đại nhân có thể triệu quý thuộc hạ tới để gặp mặt hay không?"
"Đương nhiên có thế!" Một yêu cầu nhỏ nhoi thế này Lâm Phong đương nhiên không thể cự tuyệt, sảng khoái đáp ứng, chỉ Ngải Lâm Uy Na khuôn mặt không biểu tình đứng ở bên cạnh hắn, nói: "Ngải Lâm Uy Na là thị vệ cận thân của ta, nàng ta từng đến qua Bích Thủy Hàn Đàm, bất quá lần này có thể tìm được Bích Thủy Hàn Đàm hay không nàng ta không dám bảo chứng!"
Hải Phi Tư gật đầu nói: "Ta tra cứu qua bút kí của một vị kiếm thánh viễn cổ, theo nghe được Bích Thủy Hàn Đàm tịnh không có vị trí cố định!"
Thấy Ngải Lâm Uy Na, trong lòng không kìm được nghi hoặc, nữ nhân lạnh như tòa băng sơn này trên người chính không có ma lực ba động, cũng không có đấu khí ba động, nàng ta có thể tìm được Bích Thủy Hàn Đàm?
Hải Phi Tư có chút không dám tin tưởng, nhưng hắn lại không thể không tin, bản thân tìm hoa trước mắt một tia hi vọng, lại không nhận lấy thân phận của Lâm Phong có thể lấy hắn đùa giỡn, cẩn thận quan sát Ngải Lâm Uy Na mấy cái, đột nhiên lưu ý đến con mắt ngọc lâm đẹp đẽ của Ngải Lâm Uy Na là đồng tử màu tím ít thấy, nhớ tới một ghi chép viễn cổ, không khỏi run sợ nói: "Đại Lực Chiến Thần!"
Lâm Phong cũng kinh ngạc tí xíu, tên khốn này kiến thức đến là không ít, lại có thể nhận ra thân phận của Ngải Lâm Uy Na, quả nhiên một chút đều không giản đơn, cười ha hả nói: "Tam hoàng tử điện hạ nhãn lực tốt, Ngải Lâm Uy Na đích xác là Đại Lực Thần Tộc, nàng ta còn có 11 vị thư muội đều là thị vệ cận thân của ta!"
"Còn có 11 vị?" Hải Phi Tư sắc mặt trắng bệch, con ngươi đều nhanh chóng trừng ra, vừa là hâm mộ, vừa là kinh hãi, không phải nói Đại Lực Chiến Thần sau Chúng Thần Đại Chiến liền đã diệt tuyệt sao? Thế nào còn có thể xuất hiện 12 vị?
Tuy hắn rất hâm mộ chi lực lượng cường đại này, thế nhưng lấy tư cách là hoàng đế tương lai của Lãng Nguyệt đế quốc, hắn càng là lần đầu tiên nghĩ đến uy hiếp tiềm tàng của chi thực lực này đối với hắn, hắn thực không cho rằng Lâm Phong là chạy vận phân chó chọn được 12 vị Đại Lực Chiến Thần.
Hải Phi Tư không phải thằng ngốc, hắn đương nhiên biết Đại Lực Chiến Thần chủng tộc cường đại này chỉ vì chiến đấu mà sinh chỉ có trước mặt cường giả mới có thể cúi hạ cái đầu cao ngạo của bọn họ, có thể thu phục 12 Đại Lực Chiến Thần, đòi hỏi có lực lượng cường hãn bao nhiêu, hắn quả thật không dám tưởng tượng.
Bởi vì đồng thời đối phó 12 vị Đại Lực Chiến Thần với đồng thới đối phó với 12 đầu cự long cũng không có phân biệt gì.
Hải Phi Tư cảm thấy bản thân nhanh chóng sụp đổ, hắn quả thật nhớ không ra trong lịch sử còn có vị cường giả nào có khả năng kích bại liên thủ công kích của 12 cự long, thế nhưng sự thật bày ở trước mắt, lại không thể không tin.
"Chẳng lẽ tên nửa trẻ con này đã vượt qua thực lực của đẳng cấp kiếm thánh?" Hải Phi Tư phỏng đoán trong lòng, nhưng từ Thản Tang đại lục có lịch sử ghi chép tới nay, bất luận là võ giả hay là ma pháp sư, đại biểu cuối cùng đều là thánh cấp, tiểu tử này mới mấy tuổi, thế nào khả năng đột phá bình cảnh của thánh cấp.
Lịch sử đã biết ghi lại, cho dù là kiếm thánh La Đế Phong mạnh nhất thời Chúng Thần Đại Chiến khi ở 30 tuổi cũng chỉ bất quá là một kiếm sĩ cấp 4 cấp 5 mà thôi. Hải Phi Tư lắc lắc đầu, phủ định phỏng đoán không thực tế này của bản thân, hắn đã nghĩ được nói như quả Lạc Nhật đế quốc sau này với Lãng Nguyệt đế quốc phát sinh xung đột, 12 vị Đại Lực Chiến Thần này tuyệt đối là uy hiếp không nhỏ.
Hơn nữa, tiểu tử đứng sau lưng 12 vị Đại Lực Chiến Thần này hắn đến giờ còn chưa nhìn thấu, Hải Phi Tư trong lòng có chút loạn.
Lâm Phong không phải đồ ngốc, thấy biểu tình của vị tam hoàng tử điện hạ này, hắn đã đại khái đoán được vị tam hoàng tử điện hạ này trong lòng đang nghĩ gì, chẳng qua là đang suy đoán chênh lệch thực lực của hai người hắn.
Chính khi bầu không khí của hai người rơi vào trong trầm mặc, lại nghe thấy một tiếng phượng minh thê lệ vang lên, Hải Phi Tư sắc mặt liền biến, hiển nhiên là đoán được gì, nói: "Không tốt!" Vội vã xông ra.
Lâm Phong cũng theo ra, lại thấy trên quảng trường hậu viện rộng lớn một hỏa phượng hoàng bảy màu bị 11 vị thư muội của Ngải Lâm Uy Na vây tại chính giữa.
Hai cánh hỏa phượng hoàng đó bày ra ước có kích thước 20m, thân hình to lớn, với một bản phóng to của lão ưng không có gì phân biệt, chỉ là bề ngoài xinh đẹp hơn chút, lực uy nhiếp cũng cường đại hơn không biết bao nhiêu lần, không thẹn là thành viên gia tộc bất tử điểu hỏa hệ chi vương.
Bất quá bây giờ hỏa phượng hoàng này như là thụ trọng thương, bị 12 vị mĩ nữ chiến thần sát khí đằng đằng vây ở chính giữa động cũng không dám động sơ một lần, con mắt kích thước đèn lồng cảnh giác chăm chú nhìn xung quanh. Bạn đang đọc chuyện tại mTruyen.net
Khắc Duy Tư cùng Thụy Đức Lạp vợ chồng trẻ này chính là đứng ở bên cạnh xem hí kịch, còn là thỉnh thoảng châu đầu ghé tai, căn bản không có ý tứ muốn ra tay.
Lâm Phong tuy không biết phát sinh sự việc gì, nhưng cũng có thể đoán được, khẳng định là suất điểu này nhàn rỗi không việc làm, chọi không được khiêu khích của Thụy Đức Hạc cái tên thái điểu chỉ sợ thiên hạ không loạn này, đi kiếm những băng sơn mĩ nữ này làm phiền, mới chọc đến 11 vị mĩ nữ chiến thần đem hắn đánh đau một trận.
Trước đây loại sự việc này cũng phát sinh qua không ít, khi Ngải Lâm Uy Na cùng 11 vị thư muội mới đến trên phủ, Kha La Đa con sắc long đấy thấy sắc khởi nghĩa, chạy đi trêu ghẹo Khải Lâm Uy Na, kết quả bị 12 vị nữ chiến thần liên thủ đánh nhất phật xuất thế, nhị phật thăng thiên.
Thái hạc Thụy Đức Lạc chỉ theo hắn thời gian tuy không dài, nhưng lại có thiên phú gây chuyện thị phi, hắn ta mới chính là xúi bẩy Khắc Duy Tư tên ngu đần đó tới khiêu chiến hắn, suất điểu này đoán chừng cũng là chịu khiêu khích của hắn.
Danh hiệu của Đại Lực Chiến Thần há là thổi phồng ra, hai vị mĩ nữ chiến thần liên thủ thì đủ bắt nạt một cự long cấp 5 tới khóc cha gọi mẹ, thực lực hỏa điểu này xem dáng vẻ thì cũng xuýt soát với cự long cấp 5, 11 vị nữ chiến thần liên thủ, nghĩ cũng đừng nghĩ, chỉ có phần chịu đánh.
Hải Phi Tư phiền muộn chết, đức hạnh của hỏa phượng hoàng Cận Bố hắn lại cực kỳ rõ, tên khốn kiếp này gây chuyện thị phi nhất, hiện tại bị người ta đánh, còn không được phép tìm về trường, làm lão đại này của hắn trước giờ còn chưa có bất lực như vậy.
Mà buồn bực nhất không kể được thì phải kị sĩ của Cận Bố Khắc Nhĩ Phu Lan, hắn cùng suất điểu tâm linh tương thông, suất điểu làm gì hắn tự là rất rõ, hiện tại đồng bọn bị ăn hiếp, hắn còn không thể đi lên giúp đỡ, cho dù đi lên, kết quả cũng là như nhau, bất quá thì bị người ta xem thành đối tượng trút giận.
Các vị đứng ở tại trường đều là cường giả đứng ở đỉnh cao của Thản Tang đại lục, đến hiện tại, chỉ cần không phải người mù, đều có thể ít nhiều suy đoán ra lai lịch chân thật của những băng sơn mĩ nữ này.
Khắc Nhĩ Phu Lan càng là cực kì rõ 11 vĩ mĩ nữ này liên thủ thực lực có bao nhiêu khủng bố.
"Lĩnh chủ đại nhâ, ngài xem … có thể để thủ hạ ngài …" Khắc Nhĩ Phu Lan thánh kị sĩ các hạ vẻ mặt khó xử, mới rồi đồng bọn của hắn chịu không nổi xúi bẩy của Khắc Duy Tư cùng Thụy Đức Lạp, chạy đi khiêu chiến những băng sơn mĩ nữ này, gần như bị đánh thành đầu heo, hắn thì là tiếc thương đồng bọn vậy, cũng là không biết làm sao.
Hải Phi Tư cũng là vẻ mặt áy này nhìn tới Lâm Phong, hắn đã từ trong tình nhân sĩ thủ biết nguyên nhân hậu quả sự việc, tuy trong lòng thầm tức giận hỏa điểu gây chuyện thị phi, lại là chỉ có thể sau chuyện đem nộ hỏa phát tiết trên người Khắc Nhĩ Phu Lan.
Còn như hỏa phượng hoàng Cận Bố, chỉ cần không phải đồ đần đều không thể đi đắc tội Chu Tước gia tộc.
Lâm Phong nhịn cười, vẫy tay để Khắc Lâm Đê Na lui xuống, hỏi: "Rốt cuộc chuyện thế nào?"
Khắc Lâm Đê Na là nhân vật cấp đại thư hạng thứ hai trong 12 vị mĩ nữ chiến thần, trừ Ngải Lâm Uy Na, thì nàng ta lớn nhất.
11 vị mĩ nữ chiến thần lạnh lẽo chòng chọc nhìn suất điểu ảo hóa thành nhân hình, cả mặt đỏ rực lùi đến bên người Khắc Nhĩ Phu Lan, lại không nói.
Lâm Phong thấy rất đau đầu, hắn biết những mĩ nữ chiến thần này tuyệt đối không thể là chủ gây chuyện sai, chỉ là muốn quát hỏi vài câu cho vị tam hoàng tử của Lãng Nguyệt đế quốc này một bậc thềm mượn dốc xuống lừa mà thôi, hiện tại phản đến bản thân hắn rất không có thể diện.
Chỉ là những mĩ nữ chiến thần này thì căn bản không thể giảng đạo lí gì, quả đắng này hắn cũng chỉ có tự nuốt vào trong bụng.
Còn tốt Hải Phi Tư tên khốn này cũng tính có chút nghĩa khí, chủ động nhận sai, mới để hắn hạ đài.
Chỉ là từ đây về sau, kiến thức được thành viên nòng cốt của lĩnh chủ đại nhân Khố Khắc Sâm Đạt, đám bọn kiêu binh hãn tướng này của tam hoàng tử điện hạ tên tên đều ngoan giống như thỏ chết, cũng không dám mời phiền phức của những mĩ nữ chiến thần đó.
Kết thúc, Lâm Phong kéo Thụy Đức Lạp tên họa hại này tới góc nhà hung hãn đạp vải cước, kẻ này hiện tại càng lúc càng không giống dạng, lần trước Kha La Đa đi trêu ghẹo Khải Lâm Uy Na, kết quả là hủy đi rất nhiều nhà cửa, để hắn dựng tới món rất lớn kim tệ, hôm nay lại chơi hắn gần như không xuống đài được, không giáo huấn một lần quả thực không thành hình dạng.
Khi Lâm Phong về đến biệt mình ở, Khải Lâm Na chính đang giáo huấn Đái Lệ Ti, tiểu tinh linh cúi đầu không dám lên tiếng, hai con mắt to màu bảo lam lại không ngừng loạn chuyển khắp nơi.
Tiểu nữu này trời không sợ, đất không sợ, đối với Lâm Phong cũng chỉ có kính, không có sợ, duy nhất thì sợ một Khải Lâm Na.
Khải Lâm Na tính ra cũng là nhất quốc công chúa, rất có phong độ bà chủ gia đình, nàng trước giờ không thể quở trách bất kì ai, chỉ có thể bình tâm tĩnh khí giảng đại đạo lí cho bạn, mà Đái Lệ Ti sợ nhất chính là Khải Lâm Na giảng đạo lí với nàng ta.
Hơn nữa bởi vì Khải Lâm Na rất có phong độ đại thư, ở trong cái đại gia đình này, Đái Lệ Ti tuy là Tinh Linh nữ vương cao quý, ở trước mặt Khải Lâm Na lại thế nào cũng đề không lên một chút nộ khí, chỉ có ngoan ngoãn chịu dạy.
Đây cũng là một vật hàng một vật, so như Đái Lệ Ti ở trước mặt Lâm Phong thì trước giờ không thể thuận phục như vậy, dù cho là nàng ta không có lí, nàng ta cũng có thể đội lên vài câu với Lâm Phong.
Tiểu Toa Lị Na ngồi bên cạnh xem người này, lại nhìn người kia, không ngừng thay Đái Lệ Ti xin tha. Thấy công tử về tới, lúc này mới tung nhảy chạy qua chạm trán với Lâm Phong.
Lâm Phong vỗ khuôn mặt trắng nõn béo xinh của Toa Lị Na, vẻ mặt quái lạ hỏi: "Đái Lệ Ti lại gây họa gì!"
Không đợi Khải Lâm Na hồi đáp, Đái Lệ Ti liền trề cái miệng nhỏ cướp lời: "Thiếp đâu có gây họa gì, Thụy Đức Lạp thái hạc đó làm chuyện tốt, với thiếp không có chút quan hệ, Khải Lâm Na thư thư sai muốn nói là thiếp để Thụy Đức Lạp xúi bẩy hỏa phượng hoàng đó đi kiếm phiền phức của những khối băng đó!"
Đái Lệ Ti tính nết sôi nổi, rất là bất bình cả ngày một bộ dạng cự người ngoài ngàn dặm của Khải Lâm Uy Na với mấy thư muội của nàng ta, thành thử dứt khoát đem 12 vị mĩ nữ chiến thần kêu là khối băng.
Lâm Phong tấm tắc nói: "Nàng không nói ta còn nghĩ không ra, ta nói Thụy Đức Lạp thái hạc đó thế nào liền lá gan lớn như vậy, lại dám khiêu khích Kha La Đa đi chọc ghẹo Khải Lâm Uy Na, nguyên lai đều là tiểu nữ nhân nàng đây ở sau lưng làm quỷ, xem ra thực sự phải để Khải Lâm Na dạy dỗ một lần đại đạo lí phận làm vợ người!"
Khải Lâm Na cười nói: "Đến cũng không có như chàng nghĩ nghiêm trọng như thế, bọn chàng thảo luận ra làm sao, thực là phải để Khải Lâm Uy Na dẫn bọn họ đi tìm Bích Thủy Hàn Đàm sao?"