Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Trần Gia, nơi huyện phủ
Tiếng tang thương chưa ngớt và trên thi thể được tìm thấy, miếng vải sờn đi đọng máu khô, đôi tay mà Ngọc Thư nắm chặt, nhìn đứa con gái tuổi thanh xuân còn ngắn ngủi ra đi, vị quan viên họ Trần tiếc nuối, ân hận vì đã phái con trẻ đi hội ngộ và truyền tin tức thay mình.
Đau lòng, ông thở tiếng thở mạnh rồi bước ra sau sảnh đường, một sân rộng không người, ông nâng thanh kiếm của Ngọc Thư lả lướt đi lại đường kiếm con gái ông ưa thích, “Tiên nhân chỉ lộ, mai hoa kính thiên, quần long tụ khí”
Đau đớn thay kẻ đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh
Tuổi thanh xuân, còn đọng trong tâm hồn
Thương xót thay! Đau đớn thay!Uẩn uất thay!
Trời xanh có thấu! Trời cao có hay!
Cầm thanh đao trong tay, giơ ngang mặt từ từ tuốt nó khỏi vỏ vị danh sư họ Trần lả lướt đánh, Lý Ngư Tiêu Diêu mười 15 lộ, Bạch Hạc Trực Môn 6 lộ, Nam Tào vượt hải 8 lộ, Khai Môn Diệt Long 9 lộ.
Mồ hôi cũng vã ra, tay chân thì run rẩy không vì mất sức mà vì sức tràn, thân thể như muốn bùng nổ, mọi sức lực quy tụ về chợt công phá, lưỡi đao chẻ mạnh cắt mảnh không khí, kêu tiếng choang!!! lớn mà mọi người đang làm mọi việc dừng lại lắng nghe, như có gì va đập mạnh lên bầu trời.
Thanh đao vừa cất đi là lúc song đao được đem ra thi triển, song đao này đao ngắn vừa tầm người, lưỡi đao vút ra ôm gọn vào người, Bạch Nhạn Vượt Sơn 18 lộ, Vạn Thủ Kim Quang 9 lộ, Long Uy Trấn Vũ 12 lộ, Tiên Nhân Vượt Hải 6 lộ.
Song đao sáng loang như là ánh mắt chim ưng chuẩn bị kịp vồ mồi sắt lạnh, trang trọng và uy lực kinh hồn
Dừng lại để tiến vài bước về nơi đặt thanh Độc kiếm, loại kiếm một lưỡi mà chỉ chủ soái dùng, sóng kiếm và lưỡi kiếm...Thanh kiếm giành cho Nam sử dụng, trong doanh chỉ dành cho chủ soái. Thường đeo bên hông phải vị chủ tướng. Năm xưa, Hưng Đạo Vương và Chiêu Minh Đại Vương đều có một thanh như thế bên mình.
Lưỡi kiếm tuy không hoa hòe như kiếm hai lưỡi, hai Liễu kiếm mà bọn phương Bắc biểu diễn từ thời Minh phổ biến giao lưu và tiếp cận các quốc gia kế cận, cũng như kẻ kiếm kế sinh nhai đem chúng đi mọi miền, bí mật về đường kiếm Ô Long, Xích Long, Bạch Long, Kim Điểu của danh gia Trần tộc đủ hiểu nó chỉ giành cho kẻ uy quyền và tiếng nói cao nhất, người đó đủ phẩm hạnh và đạo đức, đồng thời nắm toàn quyền của Trần gia ở Thiên Trường
***
Tiếng kinh kệ siêu độ càng cao, nổi uất nghẹn trong lòng viên quan họ Trần càng cao, nước mắt ông đầm đìa. Con gái ơi!!! Ông gào thét như muốn xé bầu trời huyện môn.
Ông đứng dậy trong vô thức, đi lại phiến đá được in hình vị tướng già trên bức trường hậu sảnh, phía sau đó là thanh đao ngắn được cất giấu kỹ lưỡng mà e rằng ngoài Trần huyện lệnh chắc gì người thứ 2 biết. Hai cô con gái còn lại Trần thị thì khóc lóc như mưa khi hay tin chị cả bị sát hại. Còn cô của Ngọc Thư, Vương Thanh Mộc Phi vợ của Nam Vương Lê Khả thì gáo thét nhức nhói của đại sảnh đặt linh cửu của Ngọc Thư.
….
Xoẹt! xoẹt! xoẹt!
Đường đao của Trần lão gia đánh ra xé nát không khí, mỗi đường lât đao khiến uy thế mãnh liệt, uy lực như con hổ dữ đang chuyển mình, lúc thì nhanh nhẹn như rắn, cắt con mồi mau nhẹ như cách ưng bắt mồi.
Trần lão gia, lê bước nhìn quanh rồi chợt lóe lên ý nghĩ tà độc, và cô cùng máu tanh, từ chính vị quan ôn hòa thương dân như Trần huyện lệnh. Tìm đến hắn....