Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Nói về Lê Nhân sau thảm án, y đã chọn cách tĩnh tâm luyện Bát Bộ Linh Đao, và Hắc Long Song Đao, cùng Đại Đao Lục Liêm Đao
…..Tỳ Long Chưởng Môn sau cái chết đám đệ tử, rồi từ đâu bị ám toán, hạ độc triệt hạ chúng đệ tử Tỳ Long vốn chỉ có hơn 500 môn sinh giờ lại phải làm lại từ đầu, đều đó không thể nào đau đớn bằng việc.
-Con ơi! Con ơi! Tạ hại con rồi!!!
Tiếng hét to của Lâm Chính Nghĩa, mồ hôi đầm đìa, vừa mơ ư?! Sao thực đến thế ông nhìn thấy con trai mình…………
……….Huỳnh Thanh Kiên đồng thời là tứ đệ tử nước mắt đầm đìa, thân hình đẫm máu. Tiễn biệt ông. Giấc mơ ư! Sau thực đến vậy?!
-Phí Lang*! Phí Lang! Con ta hỡi! Tiếng gào xé trong tâm cang của người.
(Tên cúng cơm, tên gọi ở nhà)
…
-Đã tới Tỳ Long Môn!
-Tản ra đi!
-Dạ!!!!
Nhóm mười tên hắc y tản ra, theo mọi hướng tiến vào Tỳ Long Môn.
Lê Nhân đang luyện đao pháp đến tầng 9, lưỡi đao run bật bật như muốn thoát khỏi y, Lê Nhân hô to, Thanh Phong Cuồng Bá, Liễu Diệp Che Ngang, Nghịch Mã Đới Tinh….
Lướt lả thân thể kẻ cầm đao như bay múa, bản thân Lê Nhân khó khăn lắm theo kịp đúng là nhanh và biến ảo không ngần nếu y không phải kẻ tập võ trên 20 năm thì cánh tay khi nãy bị thanh đa sắt bén của chính y cắt đứt lìa cánh tay.
Bỗng bên ngoài!
Tiếng xoạt! xoạt vang đến từ mái hiên.
Lê Nhân hô to:
-Ai?!!!!
Một luồn đao khí bắn ra theo hướng đao chém bay ra cửa, đi thẳng đến nơi tiếng động…
Chỉ kịp nghe
-Meo! Méo!
Là con mèo ư! Chết thật ta lại quá khinh suất, nhỡ manh động thì sao?!
Y vội ra xem đảo mắt quanh rồi im lặng. Trở vô.
Ngày đó, khi Tỳ Long Môn bị ám hại hạ độc lúc Lê Nhân theo tên hắc y tìm nơi yên tĩnh, bế quang luyện công, y chỉ kịp báo với ân sư là về quê nhà thăm ngoại già. Còn khi bên tên hắc y, Lê Nhân càng tỏ ra gian xảo và mưu mẹo hơn, hắn yêu cầu y phải hạ sát những kẻ hắn yêu cầu, Trần tiểu thư là trong số đó.
Nhưng vì mục đích gì và vì sao thì chính bản thân Lê Nhân cũng không muốn biết.
Chứng kiến sư việc Lâm Khả Tiếu, đủ chứng cứ buộc sư huynh lén lút học sở học sư môn, cũng nghi rằng chính y là kẻ giết Lê Dũng và Thanh Kiên để có tư đồ riêng.
Khả Tiếu vội chạy đi đến diện kiến sư phụ nhưng chợt từ đâu một luồng khí đánh tới.
Bực!!!
Khả Tiếu học máu tươi nhìn về sau….
-Ngươi biết quá nhiều!!! Tên hắc y khi đó đã tới
Lê Nhân nghe tiếng động vội nén công chạy ra ngoài. Nhìn thấy hắc y giúp mình hạ sát Khả Tiếu vội đỡ Khả Tiếu, lên ân cần hỏi:
-Nhị sư đệ! Nhị sư đệ!
-Ngươi …ngươi….ngươi……người và hắn….Chỉ ngón tay về tên hắc y rồi trút hơi thở cuối.
Lê Nhân gào:
-Tại sao!????
-Mi bớt đàn bà đi! Lau nước mắt đi!
Tên hắc y vừa nói vứt ra mảnh khăn khô để cho Lê Nhân lau nước mắt.
-Hãy thu dọn đi, gã kia biết quá nhiều, ý đồ tố ngươi trước sư phụ ngươi! Ta không ra tay đến ghế chưởng môn không có cả miếng ăn ngày ba bửa của mi cũng khó trôi!
Lê Nhân nghe tới đó, mồ hôi đầm đìa, y đã làm gì vậy, theo gã xa lạ, hãm hại sư môn, thủ tiêu đồng đạo võ lâm, rồi âm thầm luyện công chưa có ý sư phụ.
Một Lê Nhân kiên trường, quả cảm, anh dũng đâu mất. Trước mắt y chỉ là đóng mơ hồ ngôi vị chưởng môn, bá chủ võ lâm, danh trấn đất Nam, phục hưng phái của y.