Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Duy Minh nén lại sau sự kiện đại náo ở Cổ Pháp đủ lâu, tìm cách chia tay lên đường vừa xuống chân núi chùa Cổ Pháp, thì từ xa có lính đến đưa thư, là thư yêu cầu Duy Minh hồi triều.
Lòng chút bồn chồn, chắc có sự không hay! Cầm lá thư, Lê thượng thư thở dài tiếng rồi phi ngựa chạy một mạch về kinh, cưỡi chết hết ba con ngựa, bản thân không kịp nghỉ ngơi dù chỉ là cái chợp mắt.
Vừa kịp thay bộ y phục, bằng lễ quan, lập tức trong cung cử đến một tên lính báo yêu cầu Lê thượng thư hồi kinh gấp.
Vẻ mặt và thái độ của tên lính cho Duy Minh một suy đoán là mọi sự đã đến tai thánh thượng.
Sân điện Kính Thiên, đèn hoa đỏ rực, buổi tối, huy hoàng, đám thị vệ hết vòng quay lại, còn đám thái giám lâu lâu thấy vài ba tên chạy hớt hãi lo tiệc yến.
Chỉnh lại cổ áo, tay áo, mũ quan, Duy Minh tằng hắn tiếng rồi..tiến vào đại sảnh. Bên trong, có bàn yến đãi chờ sẵn…Tổng cộng chỉ có 8 bàn tiệc. Nhưng mà lại có chủ đã ba người.
Tự nhủ:
-Duy Minh ơi là Duy Minh! Họa hay phúc đây!?
Từ xa có tiếng Đào thượng thư – Bộ Binh:
-Duy Minh khỏe chứ ạ?!
Duy Minh kính cẩn:
-Vẫn khỏe
Đào thượng thư:
-Thánh thượng đánh giá việc xuất quỷ nhập thần của ngày lắm đấy!
Hành động đá đểu nhau, ngay trước thềm ngọc đủ thấy là phe phái trong triều không ít. Nội bộ lục bộ cũng không như ta tưởng.
-Kìa Đào thượng thư sao lại như thế??!
Đó là Lê Quảng Độ bấy giờ giữ chức vị thái sư đầu triều.
Ông diện bộ thanh y đội mũ quan, chỉnh tề từ xa đi lại đôi mí mắt mỉm cười, đầy vui sướng.
-Ấy! ấy !đều làm quan trong triều cả, sau các ông cứ thích cải cọ thế ấy??!!
Đào thượng thư:
-Xem ra còn làm được thượng thư bao lâu!!?
Rồi phủi tà áo bỏ đi, thong dong như biết chắc việc gì sắp đến. Duy Minh lòng dạ nóng ran, đủ sức vị thượng thư hiểu.
Quang Độ dìu tay Duy Minh níu kéo về phía đại sảnh điện Kính Thiên.
***
Bên trong đèn hoa, hương trầm thơm và vị trà sen thượng hạng, tĩnh khí, an thần mà thánh thượng ngự dùng đều để yết sẵn trên bàn của mọi vị ghi rõ tên họ và phẩm, quy định vị trí sẵn.
Lần lượt là,bên tả có Thái Sư Lê Quang Độ, Đào thượng thư, Trịnh Duy Sản, Bên hữu là một quốc cửu họ Lê, theo sau là các vị:Lê Y, Nguyễn Hoằng Dụ và từ xa có người bề thế đi đến y chính là…………VŨ XUYÊN BÁ – MẠC GIA, MẠC ĐĂNG DUNG.
-Khà khà! Hân hạnh gặp các vị. Vị quan trẻ, hơn cả Duy Minh ngồi hiên ngang trên ghế hàng thượng thư, Đào thượng thư nhìn thấy ý của Duy Minh tỏ thực hư thì nhếch mép cười rõ tiếp, còn về phần Hoằng Dụ, rất đổi kính nể vị thượng thư họ Lê. Giơ cao chén rượu mà thay lời chào cho Lê Duy Minh.
Hóp một ngụm rượu rồi vị Thái sư đứng dậy giọng ấm ấm trầm xuống như thông báo gì đó trịnh trọng.
Mời các vị có mặt ở điện Kính Thiên hôm nay lắng nghe rõ ý chỉ hoàng thượng
“Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu Viết.
Đại Việt năm 1511, tháng…ngày…
Trẫm nhận thấy đức độ tài năng Lê thượng thư hơn người nhưng việc công chính lại để lơ là, lo chuyện nơi xa xôi, triều đình chưa ổn yên việc cần thu xếp..Nay nước nhà thời buổi an dân, chú tâm mà dựng Trẫm không thể để lòng người kêu thán. Ngậm đắng mà viết lên dòng lệnh chiếu giảm phẩm hàm và điều thái sư Lê Duy Minh về làm bộ phận Ngự Sử Đài, chuyên trách viết sử, chăm lo tốt bổn phận…khâm thử”..
Nguyễn Hoằng Dụ:
Hoàng thượng sau lại như vậy được!? Duy Minh cậu ta?
Vũ Xuyên Bá-Mạc ĐăngDung, nâng cao ly rượu từ từ tiến lại Duy Minh:
-Ha! Há !ha! Há Duy Minh thượng thư à! Không, Duy Minh kính người ly vì chức vụ mới!!!
Đăng Dung khoái trá cười, đây là nước cờ đầu tiên để y đem người của mình vào triều, dần thao túng bộ máy, cả Lê Quang Độ còn e dè y. Chỉ có đám Nguyễn Hoằng Dụ, Lê Y, Trịnh Duy Sản không thích, Hoằng Dụ xưa nay không thích ai thể hiện ra mặt, còn Lê Y thì giữ điềm tĩnh, hớp nhẹ ly rượu, phần Duy Sản y kính đáo,cẩn trọng nhất.
Vũ Xuyên bá cứ cười, ghế thượng thư yết tiệc bị thay bằng với chức quan mới mà của Duy Minh tương ứng. Gọi là mới nhưng thực chất là giáng cấp trầm trọng, rõ từ sau có âm mưu đen tối lộ ra từ từ thao túng triều đình.
Việc Cổ Pháp chưa yên? Việc án ở Trần gia chưa xong? Còn vụ họ Đoàn, hậu nhân Đại Lý? Chưa kể phe phái triều cứ nổi lên tranh đấu. Đám Cẩm Y vốn chả ưa gì vị thượng thư bộ Hình, dù phải qua “ải” mới mong thẩm lý vụ án.
Ân ở ngoài điện bận hắc y nghe rõ mọi việc bên trong, phải trắc lưỡi mà than:
-Từ nay nước ta mất một thượng thư vì nghĩa, vì chúng dân sinh mà ra sức. Vì võ lâm đại đạo giang hồ đất Nam mà hy sinh bản thân quên mình.
***
Cùng lúc đó, có một bóng hắc y đã lẽn vào thư phòng và gặp riêng thượng thư bộ Lễ mà đưa lá thư vội vã đi mất.
Tình thế gì đây, hoa chưa nở vội héo cành….