Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Ngay tối hôm đấy nàng cố gắng làm xong việc sớm để tranh thủ về với nàng sớm.
"Chị về rồi nè"
Hắc Vân vào nhà nhưng đã thấy bất an ngay bởi bầu không khí có chút lạ lùng. Cô chỉ nhìn nàng một cái đầy lạnh lùng rồi cũng bỏ đi vào bếp. Đúng như nàng đoán bầu không khí rất kì dị cả bữa cơm cô cũng chẳng nói một câu nào làm nàng cảm thấy rất khó chịu. Khi đã dọn dẹp xong cô tính đi về phòng thì bị nàng kéo lại.
"Em bị sao vậy"
"Không sao hết chị buông tay ra cho tôi"
Cô kéo tay mình ra khỏi tay nàng nhưng dằng co một hồi cô vẫn không thoát được ngược lại bị nàng kéo lại ôm vào lòng.
"Nói đi em bị sao không chị không buông tay ra đâu"
"Chị muốn biết sao, vậy tôi hỏi chị sáng nay chị đi cùng ai"
"Sáng nay sao, có đi cùng ai đâu"
"Vậy thôi tôi và chị không có chuyện gì để nói cả"
Cô kéo tay nàng ra khỏi eo mình, mặt mày đầy vẻ khó chịu. Hắc Vân không những không buông ra mà mà còn siết chặt eo cô hơn.
"Em bị sao vậy, chị nói thật mà"
"Hừ! Nói thật sao vậy sao sáng nay chị đi mua đồ cùng người phụ nữ khác mà lúc tôi gọi chị lại bảo chị đang làm. Chị làm việc như vậy hả"
Mọi sự tức giận uất ức đầu được cô trút ra toàn bộ. Nàng nghe mà chỉ cười dịu dàng nhìn cô, Hắc Vân hôn lên má cô một cái.
"Bé con của chị ghen à"
"Không thèm tránh ra"
"Thôi mà, chị với cô ta chỉ là bạn bình thường. Chẳng qua lúc đó chị nhờ cô ấy đi cùng để mua cái này thôi"
Nói rồi nàng đi tới chỗ ghế sofa cầm lấy túi xách rồi đến đưa cho cô.
"Tối mai tập đoàn chị mở tiệc mỗi người đầu sẽ dẫn theo một người đi cùng, vậy nên chị mới nhờ cô ấy đi cùng để chọn đồ nhưng muốn cho em một bất ngờ nên không nói thật cho em biết. Không ngờ lại để em thấy rồi hiểu lầm như vậy."
Lily đứng đấy nghe nàng nói mới biết ra là mình hiểu lầm nàng. Hắc Vân đến gần chỗ cô.
"Vậy em đồng ý đi cùng chị được chứ"
Cô nhìn vào ánh mắt cô trong lòng thấy rất có lỗi với nàng, và cũng thất rất vui. Cô cũng không suy nghĩ nhiều liền gật đầu đồng ý.
________ Tập đoàn Vân Thị________
Mọi người đều tập chung đông đủ ở sảnh tiệc, hầu hết khác mời đều là những người chức cao vọng trọng có quyền có thế, nhưng vẫn không thể bằng nàng được. Có cả các cô cậu ấm đến đây theo bố mẹ mình tụ họp lại một chỗ nói chuyện phiếm. Cô bây giờ mới đến, khi cô vừa đến mọi ánh mắt của mọi người đều hướng về phía cô. Hôm nay cô không trang điểm quá đậm nhưng lại nổi bật hơn tất những cô gái khác, cô mặc chiếc váy màu đen bó sát lấy cơ thể làm tôn lên dáng vóc tuyệt đẹp của cô. Những tên nam nhân đầu hướng về cô với ánh mắt thèm khát muốn được chạm vào cô. Lúc cô đến thì nàng vẫn chưa xuất hiện nên cô chỉ biết cầm một ly rượu rồi tới một góc đứng bởi cô cũng chẳng quen biết ai ở bữa tiệc này cả. Chẳng mấy chốc một tên công tử của gia đình nào đó đến bắt chuyện với cô.
"Tiểu thư đi một mình hay sao"
"À không tôi đi cùng bạn"
"Vậy bạn của tiểu thư đâu sao lại để một cô gái xinh đẹp như vậy đứng đây một mình"
Hắc ta vừa hỏi tay vừa đưa lên định chạm vào cô. Thì cô lập tức tránh né khỏi bàn tay hắn.
"Không cần công tử phải quan tâm tôi xin phép đi trước"
"Ấy sao phải vội tôi còn muốn làm quen cô thêm mà"
Hắn ta giữ cô lại không cho cô có đường chạy đi.
"Nói đi giá cô bao nhiêu bổn công tử sẽ bao cô đêm nay hehe"
Hắn bắt đầu sử dụng những từ ngữ hết sức thô bỉ nói với cô. Thấy thật ghê tởm cô tiện tay cầm ly rượu hất thẳng vào mặt hắn.
" Con đàn bà chết tiệt này mày dám"
Bị hất rượu vào mặt hắt ta tức tối định dơ tay lên đánh cô thì lập tức có một bàn tay ngăn hắn lại và đạp thẳng vào bụng hắn một cước hắn ta đau đớn ngã xuống sàn. Mọi ánh mắt bắt đầu hướng về phía ba người họ, phụ thân của gã biết rằng cậu con trai của mình đã đắc tội với ai nên lập tức chạy đến đỡ lấy con mình dậy.
"Hắc... Hắc tổng thành thật xin lỗi ngài là tôi dạy bảo con trai không tốt để nó đắc tội với ngài"
"Thì ra là Đinh lão gia, cậu con trai của ông cũng to gan thật đấy đến cả người phụ nữ của Hắc Vân này mà cũng dám đụng vào"
Nàng nhìn cha con nhà họ mà sự tức giận đã lên tới tận đỉnh đầu. Biết rằng nàng đang rất giận cô mới đến nắm lấy tay nàng. Hắc Vân quay lại nhìn cô thấy cô vậy sự tức giận trong nàng cũng đã giảm đi vài phần, nhưng vẫn không thể bỏ qua cho hắn ta được.
"Đinh tổng tôi nghĩ chắc hợp đồng của chúng ta cũng không cần thiết phải ký nữa đâu"
Nói rồi nàng cầm tay cô dắt cô đi đến chỗ khác dưới sự ngỡ ngàng của rất nhiều người. Vũ Phong chạy lại chỗ nàng đang đứng.
"Mày ở đây bảo vệ cô ấy, nếu ai đến quấy rối thì lm thẳng tay đi."
"Dạ"
Nàng cười nhẹ nhàng một cái với cô rồi cũng đi đến chỗ các đối tác làm ăn để xã giao. Bữa tiệc đã được bắt đầu rất lâu mọi người cười cười nói nói rồi bàn chuyện làm ăn. Lúc này nàng đã xã giao xong hết rồi đang đi lại chỗ cô thì bỗng Hoài Dung xuất hiện trước mặt nàng.
"Chủ tịch để tôi mời ngài một ly được không"
Trên tay cô cầm hay ly rượu hướng về phía nàng một ly. Hắc Vân thì nóng lòng đi gặp cô nên cũng chẳng để ý gì uống một hơi hết sạch rồi đưa trả cốc rượu cho Hoài Dung rồi chạy đi đến chỗ của cô mà hoàn toàn không hay biết rằng có một nụ cười rất gian xảo hướng về phía nàng cười rồi dời đi trong đám đông.
"Cô ấy đâu rồi"
"Chị dâu đi wc rồi lão đại"
Hắc Vân đang đứng đó thì bỗng chốc mắt nàng đột nhiên hoa hết lên choáng váng đứng không vững. Cổ họng nàng bắt đầu chở nên khô khan, cơ thể bắt đầu nóng dần đầy khó chịu. Vũ Phong đứng đỡ nàng để nàng không bị mất thăng bằng mà ngã xuống đất. Nàng suy nghĩ một hồi liền nhận ra ly rượu lúc nãy có vấn đề.
"Mày ở đây bảo vệ cô ấy, tao đi trước"
"Lão đại ngài như vậy có vẻ không ổn lắm hay để..."
"Mày cứ ở đây đi tao đi trước còn lại giao cho mày"
Nói rồi nàng lập tức dời đi khỏi bữa tiệc đi thẳng lên căn phòng dành riêng cho việc nàng nghỉ ngơi. Hơi thở của cô ngày càng chở nên gấp gáp và nóng hổi, trán nàng bắt đầu đổ mồ hôi lạnh, khó khăn lắm nàng mới đi lên tới nơi được, thật không ngờ thuốc này lại mạnh đến vậy. Nàng vừa mở cửa ra đã liền thấy một cô gái không mặc gì đứng giữa gian phòng không ai khác đó chính là Hoài Dung. Bụng nàng không khỏi dậy lên một trộn nóng hổi.
"Cô..."