Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chương 15: Sỉ nhục
“Tội cho cậu, vẫn còn ngu ngơ không biết gì, đáng buồn thật đấy!”
“Cậu Hàn từng phong độ ngời ngời nay lại lưu lạc đến nỗi bị người khác tùy ý trêu đùa!”
“Tư Mộ Hàn, không ngờ cậu cũng có ngày này!”
“Ha ha…”
Tư Tấn Trung điên cuồng cười rồi quay người bỏ đi.
Lời nói của Tư Tấn Trung chính là một lưỡi đao nhọn sắc bén đâm trái tim của Tư Mộ Hàn.
Trong một năm tỉnh dậy này, anh đã nhìn rõ rất nhiều người, nhìn thấu rất nhiều chuyện,
Gia đình giàu có thì có bao nhiêu phần thật lòng?
Chỉ có một chút thật lòng thôi.
Tư Mộ Hàn đen mặt, bầu trời u ám như sắp có bão, anh nắm chặt tay, gân xanh nổi lên, có thể nhìn ra được anh đang cực kỳ tức giận và phẫn nộ.
Chẳng trách lúc nãy ông nội hỏi anh và người phụ nữ kia ở chung như thế nào, rồi lại lộ ra biểu tình như vậy. Ngay từ đầu anh chỉ nghĩ rằng vì ông đang vui, bây giờ nghĩ lại, ông đang áy náy nhỉ!
Bởi vì ông biết người phụ nữ kia chỉ là kẻ thay thế của nhà họ Nguyễn, nhưng vì để đám cưới được tổ chức như đã định mà không thèm lên tiếng, cứ như vậy mà cho qua.
Ông nội anh thật sự rất tốt, đúng là đã hao hết tâm tư vì anh.
Nhưng tất cả là ý muốn của Tư Mộ Hàn anh sao?
Có câu hổ xuống đồng bằng bị chó khinh, anh vẫn chưa lưu lạc đến nước này mà nhỉ?
Mọi người đều xông lên làm nhục anh, cho rằng Tư Mộ Hàn anh dễ bị bắt nạt như vậy sao?
Đám người ngu xuẩn.
Anh sẽ để họ hiểu rằng cho dù Tư Mộ Hàn anh không gượng dậy được, cũng không phải người bọn họ có thể khinh thường!
Vẻ lạnh lùng như vừa mới đi ra khỏi địa ngục của người đàn ông khiến cho Quan Diêm ở phía sau phải run lên bần bật.
Cậu ta nơm nớp lo sợ, cẩn thận từng li từng tí, sợ lại khiến lửa giận của anh đổ hết lên đầu cậu ta.
Quan Diêm cẩn thận, thử mở miệng: “Cậu… cậu chủ…”
Cậu ta không ngờ, hôn lễ ngày hôm qua lại xảy ra chuyện như vậy.
Rõ ràng lúc ra khỏi cửa, tâm trạng của cậu chủ vẫn còn rất tốt.
Ai ngờ đảo mắt đã nổi sấm đùng đùng, gió giật liên hồi.
Ai mà ngờ rằng ngày hôm qua cô dâu đã bị tráo mất. Vốn phải gả cho người ta nhưng vì một tên trai bao mà bỏ lại cậu chủ của cậu!
Mà nhà họ Nguyễn cũng thật to gạn, trực tiếp đổi cô dâu, đây chính là đang sỉ nhục cậu chủ của cậu ta mà!
Quan trọng hơn là, ông cụ còn biết hết mọi chuyện.
Mà lại phải nghe chuyện này từ miệng của con cáo già Tư Tấn Trung Kia, đúng là đang thêm dầu vào lửa mà.
Nhà họ Nguyễn đúng là ăn gan hùm mật gấu, ngay cả cậu chủ nhà mình cũng dám đụng vào, bộ coi cậu chủ của cậu ta thật sự là hổ xuống đồng bằng bị chó khinh sao?
Đúng là một đám người không muốn sống.
“Về Đế Uyển!” Tư Mộ Hàn tức giận nói.
Không ai dám làm thế với anh!
Không một ai!
Người nhà họ Nguyễn chết tiệt kia, dám sỉ nhục anh như vậy!
Còn có người phụ nữ chết tiệt kia nữa!
Vậy mà lại liên hợp với bọn họ để lừa anh!
Vốn dĩ Tư Mộ Hàn mong chờ cuộc sống hôn nhân tốt đẹp, vậy mà lúc này lại nghe được tin tức như cuồng phong bão tố kia.
“Vâng!” Quan Diêm kinh hồn táng đảm trả lời.
Hôm nay, sợ là sắp có chuyện lớn rồi.
…
Ánh nắng vàng từ từ xuyên qua cửa sổ sát đất, chiếu vào bức màng mỏng trên giường lớn.
Ánh sáng chói lọi chiếu sáng toàn bộ căn phòng khiến người trên giường không thể không tỉnh lại sau giấc ngủ dài.
Nguyễn Tri Hạ dùng tay che ánh mắt chói chang, từ từ mở mắt.
Nhìn thấy hoàn cảnh xa lạ, cô hơi sửng sốt một chút, rồi mới từ từ tỉnh táo lại.
Lúc này mới giật mình nhớ ra nơi này không phải nhà họ Nguyễn.
Hôm qua cô đã lập gia đình.
Nơi này là Đế Uyển, là biệt thự gần hồ của Tư Mộ Hàn, là nơi mà cô phải sống từ giờ về sau.